Chương 32: Tu luyện
Ngừng một chút, Nguyên Xương nói tiếp:
“Huynh có thể dùng mặt nạ kiểm chứng uy lực.”
Ngưu Kiến Vũ hơi nghi hoặc đeo mặt nạ lên, ra lệnh cho Thiết Hùng mở [Chế độ phân tích chiến đấu] nhìn thẳng vào vết lõm, đột nhiên hiện ra một bảng thông tin.
Loại hình t·ấn c·ông: Quyền khí.
Khoảng cách ước lượng kích phát: 1 trượng.
Uy lực: Hóa Kình bát đoạn.
Tổn thương gây ra: ??? (Đang chờ phân tích).
Hóa Kình bát đoạn?
Ngưu Kiến Vũ sững người nhìn bảng thông tin hiện ra trước mắt, lát sau mới hồi thần, cởi mặt nạ ra.
“Linh khí thật tốt, ta cảm giác như nếu ta không có cơ sở là Hóa Kình ngũ đoạn trước đó thì khi thi triển ra một quyền này cũng đạt lực lượng của Luyện Khí sơ kì.”
Ngưu Kiến Vũ nói nghiêm túc, hắn là tông sư trong võ học, lời của hắn rất có trọng lượng.
Nguyên Xương, Lữ Tiểu Linh, Ngô Sĩ Liên không hề nghi ngờ lời nói của Ngưu Kiến Vũ. Cảnh giới võ học của hắn chính thức đã là Hóa Kình ngũ đoạn, còn theo như cảm thụ của Nguyên Xương, sau khi hấp thu linh khí, Ngưu Kiến Vũ đã trực tiếp thăng lên bát đoạn luôn.
Vậy, Phương Diên trước đó cũng đã cực kì mạnh, tu vi chắc chắn đã nửa bước Ám Kình.
Bách tộc loạn địa nhiều nơi hung hiểm nhưng cũng không thiếu những địa điểm đáng để lịch luyện cho những tu sĩ cấp thấp, giả dụ như đám người Nguyên Xương chính là như vậy. Kế hoạch tới Chung châu có lẽ phải sửa đổi đôi chút, Bách tộc loạn địa chính là nơi lánh nạn tuyệt hảo, chờ cho thực lực mạnh thì có thể rời đi.
Bách tộc loạn địa lời nơi để lánh nạn, nhưng Chung châu chính là nơi để phát triển thế lực. Qua lần b·ị t·ruy s·át này, hắn sâu sắc cảm nhận được lực lượng của những thế lực lớn như Trung Phủ là mạnh mẽ tới cỡ nào, đơn giản như đợt t·ruy s·át vừa rồi, Trung Phủ chỉ tùy tiện phái ra một chi tiểu đội truy bắt đã khiến cho bọn họ phải dốc toàn lực đối phó, nếu không phải là Nguyên Xương có [Hỏa Giới Hàng Lâm] ngăn chặn và [Song Long Nhất Kiếm] để diệt sát tên phủ binh tu tiên giả Luyện Thần kia thì bây giờ đã sớm ngồi trong xe tù chờ về chém đầu rồi.
Thực lực sẽ quyết định tất cả, nhưng cũng có một thứ có thể đối đầu được mới thực lực đơn lẻ, đó chính là thế lực.
Nguyên Xương nói:
“Ta có một ý để mọi người nâng cao thực lực, không biết mọi người có muốn nghe hay không?”
“Nói đi, ta hứng thú.” Ngô Sĩ Liên mở to mắt nhìn.
“Cứ làm theo ý thích, giờ ta yếu hơn ngươi, ngươi chỉ huy vẫn là hợp tình hợp lí.” Ngưu Kiến Vũ nói.
Nguyên Xương gật đầu, đáp:
“Được, vậy ta sẽ nói.”
“Chúng ta sẽ lập đoàn đội săn bắt yêu thú, đừng lo, bọn chúng không quá cường đại. Vừa chiến đấu vừa tu luyện sẽ tạo ra áp lực giúp chúng ta tăng trưởng thực lực nhanh chóng, liệu mọi người có ý kiến gì không?”
Lời nói này của Nguyên Xương không phải nói bừa, điều này đã được chứng thực, chỉ là ít người dám thực hiện mà thôi.
Yêu thú khác hẳn với nhân loại, mới sinh ra đã vào nhất giai tương đương với tu sĩ Luyện Thể kì nhất đoạn, theo thời gian sẽ biến mạnh hơn. Hơn nữa những yêu thú nhỏ yếu sẽ được cha mẹ chúng cực lực bảo vệ, mà yêu thú muốn sinh sản thì phải đạt tới nhị giai trở lên, cho nên những tu sĩ cấp thấp thường sẽ không lựa chọn cách này để tấn thăng thực lực mà là tại nhà khắc khổ tu luyện cho tới khi bước vào Luyện Thần kì mới tiến hành săn g·iết yêu thú.
Nguyên Xương hay cả đoàn đều chưa có thực lực bước vào Luyện Thần kì nhưng hắn có vô số thủ đoạn để lấp đầy khoảng trống đó nên lựa chọn săn g·iết yêu thú chính là có thể làm ngay.
“Hôm nay cứ nghỉ ngơi trước đã, mai chúng ta sẽ tính sau.”
-----------------------------------
Sáng sớm hôm sau, hiệp hội dong binh đoàn.
Bốn người trẻ tuổi đeo mặt nạ kì lạ bước vào bên trong đại sảnh thu hút không ít ánh mắt của người khác. Những người này mặc áo choàng đen viền vàng, mặt nạ thú vật, người đi giữa khác biệt nhất mang mặt nạ ma quỷ, cực kì ghê rợn.
Bốn người kì dị này cứ thế tiền vào, tuy nhiên cũng chỉ khiến cho người khác tò mò chứ không lạ lẫm, bởi vì Bách tộc loạn địa chính là nơi lánh nạn, người dám vào đây phải bị bức tới tuyệt cảnh mới vào, hơn nữa phải có thực lực không tồi mới có thể sống sót. Vì thế chuyện có người ăn mặc kì quái cũng không có gì đáng chú ý, căn bản chính là để bảo mật thông tin cá nhân của bản thân, quy tắc này ai cũng ngầm chấp nhận, kể cả đi đăng kí xin vào đâu đó thì cũng chẳng ai bắt phải khai ra thông tin của mình, lấy một cái danh là xong.
Nguyên Xương tiến tới trước quầy, nói:
“Chúng ta muốn đăng kí thành lập dong binh đoàn.”
Người ngồi quầy là một nữ tử trẻ tuổi, nàng ngẩng đầu lên, hỏi:
“Có bao nhiêu người?”
“Bốn.”
“Tên là gì?”
Nguyên Xương nghĩ ngợi một hồi rồi đáp:
“Khuyết Tâm.”
“Đợi một lát.”
Nữ tử ghi một vài dòng vào trong một tờ giấy đưa cho người đằng sau. Lát sau liền có một người đưa tới một tấm lệnh bài bằng gỗ, trên khắc hai chữ Khuyết Tâm mĩ lệ. Nguyên Xương nhận lấy, lại nghe nữ tử nói:
“Phí đăng kí mười linh thạch hạ phẩm.”
Hắn lấy trong nhẫn trữ vật ra mười viên linh thạch đặt lên bản, lại hỏi:
“Ở đây có cuốn quy tắc dong binh nào không vậy? Có cho ta lấy một cái.”
Nữ tử gật đầu, với tay xuống dưới quầy lấy ra một cuốn sách mỏng đứa cho hắn, Nguyên Xương cảm tạ, sau đó tiến tới bảng nhiệm vụ.
Ném cho ba người đằng sau cuốn “quy tắc dong binh” hắn nói:
“Đọc đi, sẽ có nhiều hữu ích.”
Ngô Sĩ Liên bắt lấy mở ra nhìn vào bên trong, hỏi:
“Ủa, có thể tước đoạt lệnh bài của dong binh đoàn khác để nâng cao phẩm cấp sao?”
Nguyên Xương gật đầu đáp:
“Đúng vậy, ngoài hoàn thành nhiệm vụ để nâng cấp lệnh bài dong binh đoàn thì từ Ngân bài trở lên sẽ có thể dùng cách này để tấn thăng hạng của mình. Giả dụ như một dong binh đoàn Ngân bài tước đoạt được hai tấm Ngân bài của hai dong binh đoàn khác sẽ trực tiếp tấn thăng lên Kim bài, tuy nhiên h·ình p·hạt là một năm không được nhận nhiệm vụ ủy thác, chỉ có thể bán tài liệu cho hiệp hội mà thôi.”
Các dong binh đoàn khi đăng kí thành lập với hiệp hội dong binh đoàn chung quy cũng sẽ có chia phẩm cấp, lần lượt là Mộc, Thiết, Ngân, Kim, tương ứng với khả năng nhận bốn cấp độ nhiệm vụ lần lượt là Đinh, Bính, Ất, Giáp. Cấp dong binh đoàn càng cao, khả năng nhận nhiệm vụ khó và tiền thưởng cao hơn cũng được nâng lên.
Hiện tại dong binh đoàn mới thành lập của Nguyên Xương mới chỉ là Mộc bài, cần hoàn thành mười nhiệm vụ Đinh cấp mới có thể tấn thăng Thiết bài. Nhiệm vụ Đinh cấp nói chung cũng không nhiều mà cũng chẳng thiếu, đa phần đơn giản, giả dụ như hộ tống một phàm nhân địa vị cao nào đó hoặc săn g·iết yêu thú, bảo vệ xóm làng. Chỉ cần để tâm một chút liền ó thể tìm ra vì mấy nhiệm vụ như này thường dễ bị dán đè lên bới các nhiệm vụ khác.
Tại sảnh nhiệm vụ, cả đoàn Nguyên Xương tiến tới một cái bảng cực lớn, bên treendans chi chít những tờ giấy nhiệm vị được cố định bằng linh lực. Hắn nhìn quanh một hồi, tìm được mấy cái nhiệm vụ hợp cách có thể làm.
Nhiệm vụ thứ nhất là tìm năm loại dược liệu khác nhau, mỗi thứ một phần, thù lao ba viên Tụ Linh đan.
Nhiệm vụ thứ hai là hộ tống một thương nhân từ bên ngoài Bách tộc loạn địa vào bên trong, thù lao rất hậu, tận một nghìn linh thạch hạ phẩm.
Nguyên Xương hơi động dung, tuy nhiên nhanh chóng chuyển dịch qua nhiệm vụ thứ ba.
“Săn g·iết Thanh Độc Yêu Lang, cấp độ: nhất giai trung kì. Yêu cầu: lấy về 20 chiếc Thanh Độc Lang nha. Thù lao: năm trăm linh thạch hạ phẩm.”
Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, bàn tay động một cái liền lột cái nhiệm vụ này xuống, tiến tới trước quầy nhiệm vụ đưa cho người phụ trách, nói:
“Ta nhận nhiệm vụ này.”
Người phụ trách hỏi:
“Ngài lấy nhiệm vụ cho cá nhân hay dong binh đoàn?”
“Dong binh đoàn.” Nguyên Xương đáp:
“Xin trình ra lệnh bài do chúng ta cũng cấp.”
Nguyên Xương lấy ra tấm Mộc bài ban nãy đăng kí đưa cho hắn. Người phụ trách ghi ghi vài chữ vào một cuốn sổ, sau đó trả cho hắn, đáp:
“Dong binh đoàn của ngài đã tiếp nhận nhiệm vụ, kì hạn một tháng, tiền bảo chứng năm mươi linh thạch hạ phẩm.”
Nguyên Xương ném ra năm mươi linh thạch hạ phẩm sau đó nhận lấy lệnh bài rời đi. Ngưu Kiến Vũ thấy hắn đi ra liền hỏi:
“Vậy là xong rồi à?”
Nguyên Xương gật đầu đáp:
“Ừm, vậy là xong, mọi người xem qua nhiệm vụ đi.”
Nói rồi, đưa tờ nhiệm vụ cho ba người.
Ngô Sĩ Liên đọc xong tờ nhiệm vụ giật mình ngẩng đầu lên hỏi:
“Thanh Độc Yêu Lang nhất giai trung kì, tương đương với tu sĩ Luyện Thể kì trung kì khoảng năm sáu đoạn, bọn ta làm sao làm nổi?”
Nguyên Xương cười khẽ đáp:
“Ta sẽ giúp ngươi, Tiểu Linh, Kiến Vũ huynh kiềm chế nó không thể phát huy ra hoàn toàn thực lực, trong thời gian đó thì ba người thoải mái phát huy sở trường cố gắng g·iết nó nâng cao thực lực bản thân.”
Ngưu Kiến Vũ gật đầu:
“Cách này rất hay, tương tự như chúng ta phải thường xuyên v·a c·hạm, thậm chí g·iết nhau trên giang hồ, mục đích cũng vì nâng cao thực lực bản thân.”
----------------------------
U Linh sâm lâm là một quần thể rừng rậm cực lớn, chính là biên giới giữa cổ đạo Mai Lĩnh và Bách tộc loạn địa ở phía bắc và phía tây, kéo dài hết biên giới phía tây giữa Vương châu Bình châu, tạo thành một lớp tường thành tự nhiên để phòng thủ. Nơi này yêu thú cực đông, là thiên địa của những loại yêu vật, bao gồm cả tà ma, vì thế mới có tên là U LInh sâm lâm.
Nơi này chính là nơi mà đám người Nguyên Xương quyết định lấy làm địa điểm sắt bắt Thanh Độc Yêu Lang.
Đi về phía tây nam chừng hai mươi dặm tính từ Minh Nguyệt trấn là có thể tới được chỗ mà theo như trong tình báo của hiệp hội dong binh cung cấp chính là nơi Thanh Độc Yêu Lang tụ hợp đi lại nhiều. Đó là một sơn cốc rất lớn, diệm tích ước chừng gần 10 km vuông, toàn bộ được bao phủ bởi rừng rậm và những đoạn dây leo có tuổi thọ có thể lên tới hàng trăm năm.