Những ngày sau đó, Carolina bắt đầu cho xây dựng một tòa nhà dùng làm văn phòng ngay bên cạnh xưởng rèn của nhà tôi. Cô ấy tay cầm quạt, đốc thúc dân làng dựng những cây cột chống và đắp đá xây nền móng.
"Nhanh lên, những kẻ thường dân. Đây là công trình của thiếu chủ Alviss, người tương lai sẽ là lãnh chúa của vùng đất này! Tập trung làm mọi thứ cho hoàn hảo vào!"
"Rõ rồi thưa tiểu thư!" Các nhân công mồ hôi nhễ nhại, hồ hởi làm việc.
Tôi nghĩ chắc cũng ổn thôi, mặc dù cô ấy cao ngạo, nhưng đem lại công ăn việc làm cho những người dân nghèo khổ, có lẽ họ sẽ thấy biết ơn Carolina hơn là ác cảm. Hy vọng là vậy!
Gương mặt của Carolina ngay lập tức biến thành nụ cười khi thấy tôi, cô ấy nhanh chóng chạy đến bên cạnh. Đáng yêu quá! Tôi không tin được là cô nàng phản diện lại có biểu hiện như một chú cún con thế này!
"Alviss, anh thấy nó thế nào? Tuy hơi nhỏ nhưng có thể mở rộng về sau. Em dự tính sau này nơi đây sẽ trở thành một thị trấn vùng biên giới, và dân cư sẽ đổ về đây."
"Tuyệt lắm! Carolina."
Cô ấy vui vẻ dang tay chờ đón. Tôi hiểu ý, vòng tay qua eo và hôn lên môi cô ấy. Chết! Tôi quên mất mọi người xung quanh đang trố mắt lên nhìn chúng tôi!
...
Sau khi suy nghĩ và thiết kế những ý tưởng tôi có trong đầu. Ngày hôm sau, tôi vào xưởng rèn của gia đình và tập trung những người thợ lại, tất cả chỉ có khoảng mười người bao gồm cả thợ học việc.
"Cậu chủ, chúng ta sẽ làm những thứ này sao?"
Các nhân công nhìn vào bản vẽ các thiết bị mà tôi đã vẽ ra, đầy nghi hoặc.
"Đúng vậy, đây chỉ là bước đầu thôi, sau này chúng ta sẽ chế tạo thêm nhiều thứ phức tạp và giá trị hơn, thu về nhiều lợi nhuận hơn nữa!"
Sản phẩm mà tôi thiết kế là bộ giảm xóc dành cho xe ngựa, được tạo thành từ các lá kim loại ghép với nhau và được kết nối, nâng đỡ bằng khung của xe.
Thế giới tôi đang sống được lấy hình mẫu thời trung cổ có yếu tố fantasy. Trình độ văn minh chưa cao lắm, phương tiện đi lại chủ yếu là xe ngựa, chúng được chế tạo còn khá thô sơ và không được êm ái lắm, chính xác thì là xóc tận óc. Tôi nảy ra ý tưởng này khi được "trải nghiệm" quãng đường gần một tuần lễ từ vương đồ về Ashville trên xe ngựa.
Tuy chất lượng thép không so sánh được như thời hiện đại, nhưng so với trình độ hiện thời của thế giới này, thì tôi nghĩ chất lượng của nó khá ổn, chỉ là độ bền không được cao lắm. Tôi cũng nghĩ đến việc xử dụng lò xo thép thay thế, nhưng để luyện thành lò xo quá khó, công nghệ hiện tại chưa cho phép.
Sau khi hoàn thành mẫu thử, tôi đem lắp ráp vào một chiếc xe ngựa, kết quả thu được khá khả quan. Carolina đang ngồi trên chiếc xe ngựa cùng với tôi, cô ấy có vẻ thích thú.
"Alviss, thứ này tuyệt quá, thậm chí với chiếc xe ngựa cao cấp của gia đình công tước cũng không êm ái bằng."
"Đúng vậy, nhưng vấn đề bây giờ là đầu ra của sản phẩm, anh nghĩ đến việc phân phối chúng ở vương đô, em thấy thế nào?"
Carolina suy nghĩ và trả lời:
"Em nghĩ nên tặng nó cho một số gia đình quý tộc, họ sẽ quảng bá thay cho chúng ta, đồng thời điều này cũng giúp chúng ta gây dựng mối quan hệ tốt với giới quý tộc."
"Ý kiến hay lắm, Carolina!"
Cô ấy ngẩng mặt lên cười thành tiếng, tay phe phẩy cây quạt, giống hệt như điệu bộ của một nữ phản diện.
"Chuyện đó quá đơn giản với một người tài năng hoàn hảo như em!"