Đêm đó, Sandro, Charlotte và tôi, ba người lén lút đi bộ ra những cánh đồng. Xung quanh tối đen như mực, ánh sáng duy nhất là từ ngọn đèn ma thuật trên tay tôi.
"Sẽ không có ai phát hiện ra chúng ta chứ?" Charlotte nhìn quanh, trông có vẻ lo lắng.
"Yên tâm đi, tôi đã thiết lập giờ giới nghiêm, lấy cớ đề phòng gián điệp, không ai được phép rời khỏi nhà." Tôi trấn an.
"Ồ, thật tuyệt vời khi cậu đã chuẩn bị sẵn mọi thứ."
"Đừng nói những chuyện không cần thiết nữa, hãy nhanh chóng thực hiện công việc nào." Sandro làu bàu, tay xách hộp đựng những dụng cụ đo đạc.
Chúng tôi bước vào giữa cánh đồng lúa mì rộng lớn, thân lúa đang trong quá trình sinh trưởng, chiều cao còn khá thấp và chưa trổ bông. Sau khi xem xét kỹ lưỡng xung quanh, tôi liền lệnh cho Charlotte thực hiện theo kế hoạch.
"Bây giờ, Ciel, hãy thử phép thuật đó xem."
"Được rồi, nhưng ma lực của tớ có hạn, không thể sử dụng pháp thuật đó quá nhiều lần đâu."
"Không sao đâu. Chính vì thế nên tôi đã chuẩn bị thứ này cho cô."
Tôi lấy từ trong túi ra, đưa cho Charlotte một thiết bị đeo tay có gắn một viên đá ma thuật.
"Đây là gì vậy?" Cầm lấy thiết bị trên tay, săm soi từ trong ra ngoài, Charlotte thắc mắc.
"Đó là một bộ lưu trữ ma lực, sử dụng đá ma thuật. Cô có thể sử dụng ma lực chứa trong đó để thi triển phép thuật của mình."
"Làm sao có thể? Nếu muốn sử dụng ma lực từ đá ma thuật cho ma pháp của bản thân, phải đồng bộ hóa bước sóng ma pháp, điều đó rất khó khăn."
"Dễ thôi mà, hãy đeo thử vào tay đi."
Charlotte trông còn đầy vẻ nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi gì thêm nữa. Sau khi hướng dẫn cho Charlotte cách sử dụng. Cô ta hít một hơi thật sâu và giải phóng ma lực, viên đá ma thuật sáng lên.
"Được rồi, bây giờ tôi sẽ điều chỉnh và đồng bộ hóa, hãy duy trì một lượng ma lực nhỏ ổn định."
Tôi xoay những nút trên thiết bị, viên đá ma thuật nhấp nháy, cường độ ánh sáng thay đổi, cho đến khi ma lực của Charlotte và viên đá được cộng hưởng.
"Ồ! Thật tuyệt vời! Ma lực có thể được đồng bộ! Tớ cảm thấy mình có thể sử dụng ma lực từ viên ma thạch!"
Dĩ nhiên, bí quyết của tôi là một bộ chuyển đổi ma lực từ ma thạch, dùng để thay đổi cường độ và bước sóng. Rất nhiều ma pháp thức phức tạp đã được sử dụng, và tôi đã phải kết hợp nhiều lớp mạch khác nhau để tạo ra thiết bị này.
Nó không giống như bộ nguồn ma thạch chúng tôi sử dụng trong những ma cụ, được thiết lập cố định chỉ để sử dụng cho một hoặc hai ma pháp thức đợn giản. Thứ này giống như một bộ nguồn dự trữ cho ma pháp sư, nó sẽ rất hữu dụng trong chiến đấu mà không lo ngại cạn kiệt ma lực.
"Alviss, rốt cuộc cậu đã làm như thế nào vậy?" Charlotte có vẻ rất ấn tượng với thiết bị này, liên tục chất vấn tôi.
"Đừng tò mò những chuyện không cần thiết. Tập trung vào việc đi."
"Thôi được rồi! Nếu cậu không muốn nói thì thôi."
"Bây giờ, hãy thử dùng phép thuật của cô lên cánh đồng đi. Không cần tăng trưởng quá nhiều, thay vào đó hãy sử dụng ma pháp trên một phạm vi rộng nhất có thể."
"Hiểu rồi!"
Charlotte hào hứng đưa cánh tay lên hướng về phía những đám lúa.
"Tăng trưởng!"
Sau khi niệm phép, một luồng sáng lờ mờ bao phủ phạm vi khá rộng xung quanh Charlotte. Những thân lúa rùng mình, lay động dữ dội. Trong phút chốc, chúng mọc cao lên một cách rõ rệt.
"Nó hoạt động tốt! Ma lực của tớ không hề suy giảm!"
"Vậy cô có thể lặp lại ma pháp nhiều lần đúng không?"
"Ừ, không vấn đề gì. Nhưng, không phải những nông dân sẽ thấy kỳ lạ khi cây trồng tăng trưởng vượt bậc sao, Alviss?"
"Đừng lo. Tôi sẽ nói rằng vì sử dụng loại phân bón mới nên cây trồng đã lớn rất nhanh."
"Ồ, vậy ra cậu đã dự liệu hết mọi việc à, tuyệt thật."
"Được rồi, đừng chuyện phiếm nữa, tiếp tục công việc đi, Ciel."
"Rõ rồi!"
Sau đó chúng tôi đã đi vòng quanh và thực hiện ma pháp lên những cánh đồng lân cận.
"Tớ đã dùng hết ma lực rồi."
Charlotte nhìn vào thiết bị trên tay, viên đá ma thuật đã mất hết ánh sáng.
"Không sao, cô làm tốt lắm, hôm nay tạm thời như vậy đi, ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục."
Nhận lấy thiết bị Charlotte trả lại, tôi cẩn thận cất vào túi, chỉ cần thay viên đá và thiết lập lại là có thể tái sử dụng. Thứ này không thể để lọt vào tay người ngoài được, mặc dù tôi không nghĩ có ai đó trên thế giới này có thể sao chép lại nó.
"Còn Sandro, anh ta đang làm gì vậy?"
Charlotte đang tò mò nhìn Sandro ngồi bệt dưới cánh đồng, lấy mẫu đất bỏ vào những chiếc lọ.
"Tôi đang nghiên cứu tác động của ma pháp này đối với đất đai. Sau khi phân tích, tôi sẽ tính toán lượng phân bón cần thiết để khôi phục độ phì nhiêu cho đất." Không quay đầu lên, Sandro vẫn chăm chú vào công việc.
"Được, trông cậy cả vào cậu đấy, Sandro. Sau này chúng ta sẽ có một mùa màng bội thu. Lãnh thổ Ashville sẽ không còn lo về vấn đề lương thực nữa."
Charlotte dường như vẫn chưa hết sững sờ, hết nhìn tôi đến nhìn Sandro.
"Vậy ra các cậu thực sự đã có cách ứng dụng ma pháp của tớ vào việc trồng trọt sao!?"
"Thì tôi đã nói rồi mà."
"Cám ơn cậu!"
"Sao lại cám ơn tôi?"
"Vì đã cho tớ thấy ma pháp của tớ không thực sự vô dụng."
"Làm gì có ma pháp nào vô dụng..."
"Một lần nữa, cám ơn!"
"Thôi, khỏi cần cám ơn, cô đang làm tôi ngượng đấy!"
Charlotte bật cười khúc khích khi thấy tôi bối rối. Cô ta thật không lúc nào nghiêm túc được sao?