Kết Hôn Cùng Nàng Phản Diện Trong Thế Giới Otome Game

Chương 32: Ngày làm việc của lãnh chúa Ashville






Tôi là Alviss Dart, nam tước mới nhậm chức của Ashville. Tôi đang ngồi tại văn phòng bên trong trụ sở chính của mình. Công việc thường nhật của tôi là đọc báo cáo, và đưa ra những quyết sách cho lãnh địa. Tại một chiếc bàn gần đó, phu nhân của tôi, Carolina, đang tính toán sổ sách. Dân số Ashville gần đây đã tăng gấp đôi nhờ những người di cư, điều đó đồng nghĩa với công việc chúng tôi phải giải quyết cũng nhiều hơn.

Tình hình nội bộ vương quốc Fraencia đang căng thẳng vì sự đối đầu của nhà Partria và hoàng gia. Với tư cách là đồng minh của công tước, tôi đang bận rộn xây dựng những chính sách mới để chuẩn bị lực lượng cho những xung đột trong tương lai.

Tôi là một kẻ có ký ức từ kiếp trước. Thế giới tôi đang sống là một trò chơi Otome game. Tận dụng những hiểu biết của mình kết hợp với nền văn minh ma pháp của thế giới, tôi đã từng bước xây dựng được một nền kinh tế công nghiệp cho lãnh địa của mình.

Không như những kẻ chuyển sinh trong truyện isekai thường thấy, tôi không mất thời gian vào chuyện chinh phạt hầm ngục để tìm kiếm vật phẩm. Đống thư từ mà tôi phải đọc hằng ngày rất nhiều, từ những thương nhân, nghiệp đoàn và các lãnh chúa khác. Đây là công việc nhàm chán nhưng không thể tránh được. Lãnh thổ của tôi vốn nghèo nàn tài nguyên, vậy nên tôi phải dựa vào quan hệ ngoại giao để đảm bảo nguồn cung cấp cho lãnh địa. 

Và về vấn đề quân đội, đây là vấn đề cấp thiết nhất. Hiện nay tôi đang có trong tay 100 tay súng chính quy và gần 200 lính nông dân dự bị, cộng với 20 hiệp sĩ ở cấp chỉ huy. Lực lượng quá ít ỏi dù có vũ khí hiện đại. Sau khi suy tính, tôi bèn quay sang hỏi ý kiến Carolina.

"Carolina, anh có dự định tăng số lính thường trực lên 200 người, em nghĩ thế nào?"

Đưa mắt khỏi những sổ sách, Carolina nghĩ ngợi một lúc rồi đáp lại:

"Vâng, với ngân sách dành cho quân sự thì không thành vấn đề, nhưng còn trang bị vũ khí?"

"Chúng ta hiện có 300 khẩu súng trường ma pháp. Nhưng xét đến hư hao và dự trữ, sẽ cần khoảng 1000 khẩu. Cần phải tăng tốc độ sản xuất, sản lượng hiện tại là 50 khẩu mỗi tháng chưa đủ."

"Ừm, nhưng dây chuyền sản xuất không đáp ứng nổi. Hơn nữa, nguồn cung ma thạch có giới hạn. Nếu chúng ta dồn hết ma thạch dành cho quân sự thì phải giảm bớt sản xuất ma cụ dân dụng. Nó sẽ gây thiệt hại kinh tế cho chúng ta."

"Đành chịu thôi, vũ khí là vấn đề sống còn đối với lãnh địa. Vậy em hãy cố gắng cân bằng ngân sách. Anh sẽ đi hỏi Sandro xem việc nghiên cứu đến đâu rồi."

"Vâng, em hiểu rồi!"

"Nhờ em cả đấy!"

Tôi mỉm cười, hôn lên má cô ấy và đi tới phòng thí nghiệm số 2.

Bước qua lớp an ninh nghiêm ngặt, tôi mở cửa bước vào. Một chàng trai tóc xám, dáng người thó nhỏ đang lọ mọ làm việc. Đó là Sandro, thiên tài hóa học mà tôi đã chiêu mộ và đặt cậu ta làm trưởng bộ phận nghiên cứu.

"À, ngài Alviss đó à, tôi vừa thực hiện thành công một cải tiến mới! Hãy xem này."

Chú ý đến sự hiện diện của tôi, cậu ta ngay lập tức khoe đống chai lọ của mình.

"Đây là acid chiết xuất từ đám slime, bây giờ tôi pha loãng dung dịch theo một tỷ lệ 30%, sau đó thêm vào một số chất xúc tác. Hiệu quả làm tan chảy tăng nhanh gấp bốn lần, và lại đỡ tốn nguyên liệu hơn!"

"Ồ! Làm tốt lắm, Sandro, thế này thì công đoạn sản xuất ma cụ sẽ được rút ngắn!"

Để sản xuất mạch in hàng loạt cho ma cụ. Thay cho việc khắc thủ công các kí tự Runes, tôi đã nghĩ ra việc dùng acid làm tan chảy kim loại ma thuật theo một khuôn có sẵn. Độ chính xác và hiệu quả cao hơn rất nhiều so với cách truyền thống.

Tôi đã giao cho Sandro nghiên cứu việc cải tiến nó. Nhưng tôi đã không mong đợi việc nghiên cứu có kết quả nhanh như vậy. Thậm chí cậu ta còn đang thực hiện nhiều dự án cùng một lúc. Quả không hổ danh là thiên tài số một của học viện!

"Không đâu! Tôi chỉ thêm vào vài cải tiến lặt vặt thôi. Ngài Alviss, người nghĩ ra được những phương pháp đột phá này, mới thật đáng nể!"

 Trước những lời khen ngợi của tôi, Sandro khiêm tốn lắc đầu. Tuy cậu ta là một người rất kiêu ngạo, nhưng dường như khi gặp những người mà cậu ta đánh giá là có thực tài, thái độ của Sandro cũng khác hẳn. Tôi thấy hơi ngại khi cậu ta là fan của mình, thưc tế thì tài năng của Sandro vượt xa tôi nhiều.

Sực nhớ ra một chuyện, tôi liền hỏi Sandro, "Nhân tiện, còn việc nghiên cứu bí mật về Hòn đá triết gia của cậu?"

Mắt cậu ta lập tức sáng lên, "Tôi đã có chút ý tưởng rồi! Những bản ghi chép mà ngài Alviss cung cấp thật tuyệt vời, tôi có thể hỏi ngài đã lấy nó từ đâu không?"

"À! Tôi đọc được trong một cuốn sách cổ đã thất lạc, tôi không thể nhớ chính xác được."

Cuốn sách đó dĩ nhiên là không tồn tại ở thế giới này. Nó là sách giáo khoa mà tôi đã học ở kiếp trước. Sandro hoàn toàn không biết điều đó.

"Chà, thật đáng tiếc, nhưng không sao, tôi sẽ dựa vào manh mối đó mà mở ra con đường mới của riêng mình."

Hòn đá triết gia, hay còn gọi là Elixir, là mục tiêu cả đời của Sandro. Theo truyền thuyết thì nó là một vật chất mang nguồn năng lượng ma thuật vô tận. Nếu thật sự có thể tạo ra Elixir, tôi sẽ không phải lo lắng cạn kiệt nguồn ma thạch nữa.

Về nguyên tắc thì tạo ra nguồn ma thuật vĩnh cửu là không thể. Tuy nhiên tôi cho rằng Elixir cũng giống như năng lượng hạt nhân trong thế giới cũ của tôi, nghĩa là nó có thể cung cấp một lượng ma thuật khổng lồ so với thông thường. Chỉ riêng điều đó là quá đủ rồi.

Thứ tôi đưa cho Sandro là sơ đồ mô hình phân tử - nguyên tử, cùng với bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học. Tôi không biết liệu vật chất của thế giới này có giống với Trái Đất không, tuy nhiên đây có thể là gợi ý để Sandro tìm ra điều gì đó.

"Bảng này còn thiếu rất nhiều. Liệu cậu có thể điền vào những chỗ trống không?" Tôi hỏi.

"Tôi sẽ cố gắng, đây sẽ là một công trình vĩ đại nhất lịch sử! Tôi nhất định sẽ khám phá chân lý đích thực của ma thuật giả kim." Sandro hét lên đầy phấn chấn.