Kết Hôn Cùng Nàng Phản Diện Trong Thế Giới Otome Game

Chương 26-2: Giấc mơ






"Này, dậy đi! Đã gần trưa rồi, thằng nhóc này!"

Tôi mở mắt ra.

"Ơ, em đang ở đâu thế này!"

"Mày vẫn còn mơ ngủ à?"

Chị tôi, Miyako, đang kéo tấm chăn phủ lên người tôi. À, tôi nhớ ra rồi, tôi đang chơi trò otome game thì ngủ quên mất.

"Sao rồi, mày đã chơi xong bản beta cho chị chưa?" Chị ấy cau mày hỏi khi thấy tôi lăn lăn vài vòng trên giường.

"À, em mới hoàn thành route chính thôi, buồn ngủ quá."

"Sao lề mề thế!"

"Chịu thôi, em đâu hạp với mấy trò này. Sao chị không nhờ người khác!"

Chị tôi thở dài, "Nếu có thì tao đã không nhờ mày! Nhanh chơi cho xong đi! Chị còn phải hoàn thành bìa minh họa."

"Rồi, rồi!" Tôi uể oải ngồi dậy, vào phòng tắm đánh răng rửa mặt...

Khi quay trở lại phòng khách, tôi thấy chị tôi đã đeo cặp kiếng lên, mở laptop và bắt đầu công việc. Tôi cũng phải tiếp tục phần chơi đã Save tối qua.

"Vậy mày thấy game thế nào?" Chị tôi hỏi, tay lướt cây bút trên bảng vẽ.

"À, tạo hình của nữ phản diện khá ổn, gia cảnh giàu có, ngực cô ấy cũng to, nếu thái tử chọn cô ta chẳng phải sẽ tốt hơn sao?"

"Đồ ngốc, thế thì đâu thành câu chuyện, nữ chính phải có địch thủ mới gây thú vị cho người chơi! Và quan trọng không phải ở ngoại hình mà là nhân cách, rõ chưa?" Chị Miyako gõ lách cách, không quay đầu nhìn.

"Rồi, rồi, nghe khá phổ thông nhỉ!"

Tôi thở dài, tiếp tục bấm chọn những route khác.

Hừm, nữ phản diện, cô ta tên là Carolina à, kết cục cô ấy khá đáng thương, sao tác giả kịch bản phải làm như vậy không biết....

Cảm thấy môi mình ươn ướt, tôi choàng tỉnh, mở mắt ra.

"Chào buổi sáng, Alviss!"

Carolina, người vợ yêu quý của tôi, quệt nhẹ môi, có vẻ như vừa hôn tôi. Trong đôi mắt cô ấy ngập tràn trái tim.

Đây là căn phòng quen thuộc của tôi trong dinh thự nam tước. Tôi vừa có một giấc mơ về kí ức ở thế giới cũ. Thật may Carolina là thật bằng xương bằng thịt, cô ấy đang trong vòng tay tôi. Hương thơm, trọng lượng và cảm giác mềm mại của cô ấy là thật.

"Chào buổi sáng, Carolina!" Tôi nở một nụ cười mãn nguyện.

Xiết chặt cơ thể Carolina, tôi đặt lên môi cô nụ hôn dài. Tôi muốn cảm nhận sự tồn tại của cô ấy, không phải là nhân vật trong game. Tôi muốn ở bên Carolina mãi mãi , cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa.