Kết Hôn Cùng Nàng Phản Diện Trong Thế Giới Otome Game

Chương 19: Sandro






Một chàng trai dáng người thanh mảnh, trông nhỏ bé và yếu ớt, đang mày mò trong phòng thí nghiệm. Tóc tai anh ta rối bù, che kín nửa gương mặt.

"Tôi đang thực hiện một thí nghiệm quan trọng! Đừng có làm phiền tôi!"

Anh ta gắt gỏng khi tôi và Carolina bước vào, quay lưng lại, tiếp tục lọ mọ mớ chai lọ đủ màu sắc.

"Anh là Sandro, kẻ đứng đầu học viện à? Đừng có cao ngạo quá như thế, nếu tôi tập trung 100% thời gian vào việc học thì ngôi đầu bảng đã là của tôi rồi!"

Carolina bước tới, chỉ tay vào mặt anh ta. Sandro chỉ cười khảy.

"Thì sao? Tôi đếch quan tâm đến thứ hạng. Chỉ những kẻ hợm hĩnh thích hư danh mới muốn điều đó!"

"Nói cái gì! Thử nói lại xem?"

Carolina tức giận tính ăn thua đủ với Sandro nhưng tôi đã kịp thời ngăn cô ấy lại. Tôi cũng rất bực mình nếu ai đó coi thường Carolina, nhưng cần phải kiềm chế!

"Được rồi, nghe tôi nói đã, Sandro."

"Tôi không có gì để nói với cậu. Mấy người hãy đi đi." Không quay đầu lại, Sandro vẫn tiếp tục công việc.

"Cậu chắc không? Tôi biết thứ mà cậu muốn."

"Cái gì?"

Sandro quay phắt lại, gương mặt đang lay động. Tôi nhấn mạnh từng chữ.

"Cậu muốn biết bí mật của Hòn đá triết gia, tôi nói không sai chứ?"

Anh ta vén tóc lên, để lộ đôi mắt xanh thẫm, nhìn cho rõ tôi. Một gương mặt đẹp trai kiểu nữ tính.

"Anh là ai, tại sao lại biết điều đó!"

Tôi cười nhạt, tôi đã biết hết bí mật của Sandro từ trang web hướng dẫn trò chơi. Chỉ cần đưa ra thứ cậu ta muốn, sẽ dễ dàng hơn để chiêu mộ Sandro.

"Tôi là Alviss Dart, con trai nhà nam tước."

Sandro mở to mắt kinh ngạc.

"Anh là Alviss Dart, người phát minh ra những công cụ ma thuật mới gần đây à?"

"Không dám, đó là nhờ công sức của nhiều người, đặc biệt là Carolina, vợ tôi."

"À, được rồi, tôi đã thất lễ rồi, mời ngồi!"

Sandro vội vàng kéo ra vài chiếc ghế.

Thái độ anh ta quay ngoắt 180 độ còn nhanh hơn cả chong chóng nữa. Tôi và Carolina nhìn nhau cạn lời.

Sau khi an tọa, Sandro hoan hỉ trò chuyện với tôi.

"Ý tưởng đó thật là tuyệt vời! Tôi đã luôn muốn được gặp trực tiếp người làm ra những thứ đó!"

"Được rồi, vậy còn lời đề nghị của tôi, cậu thấy thế nào?"

Sandro gật đầu không do dự.

"Ổn thôi, tôi cũng chả cần lương lậu gì nhiều, chỉ cần cung cấp đủ cơ sở vật chất cho phòng thí nghiệm. Chỉ là..."

"Chỉ là sao?"

"À không, quên nó đi, khi nào chúng ta khởi hành?"

"Ngay sau khi đám cưới hoàng gia kết thúc, bốn ngày nữa."

"Đám cưới hoàng gia?"

Sandro tỏ ra ngơ ngác.

"Anh ở vương đô mà không biết à? Là lễ cưới của thái tử và vị hôn thê."

"Tôi chả quan tâm lắm, cả tháng nay tôi bận vùi đầu vào thí nghiệm rồi!"

Tôi dở khóc dở cười trước thái độ của Sandro, anh ta quả là lập dị y như thầy Merlin nói. Chúng tôi tạm biệt Sandro và hẹn gặp lại sau bốn ngày. Mục đích chủ yếu lần này của tôi đến vương đô coi như hoàn thành. Công việc còn lại bây giờ là tham dự lễ cưới theo thủ tục cho có.