Xưởng sản xuất công cụ ma pháp của nhà tôi được mở rộng nhờ vào nguồn vốn của nhà công tước, sản phẩm được xuất xưởng liên tục. Phần lớn chúng sẽ được bán ở lãnh địa công tước và các chư hầu của họ. Sau đó xuất sang các lãnh địa khác, thậm chí ngay cả vương đô cũng phải phụ thuộc vào nguồn hàng của công tước. Nhờ đó mà uy thế của công tước Partria thậm chí còn lớn hơn trước.
Nhờ công nghệ sản xuất lõi ma pháp mới mà tôi phát minh ra thì rất nhiều công cụ mới đã được phát triển. Tủ làm lạnh, thiết bị làm mát không khí, đặc biệt là thiết bị cấp nước nóng lạnh cho bồn tắm, rất được các gia đình thượng lưu ưa chuộng. Lợi nhuận khổng lồ chảy về và được chia sẻ giữa gia tộc Partria và gia tộc Dart. Điều này giúp chúng tôi có nguồn ngân sách lớn cho việc xây dựng lãnh địa. Dân cư cũng đang đổ về Ashville làm việc giúp cho nguồn nhân lực được tăng đáng kể.
Cùng lúc, một phân xưởng bí mật đang được tôi triển khai, đây là nơi sản xuất vũ khí ma pháp, là sự sống còn của chúng tôi để bảo vệ lãnh địa. Những ống thép đang được đúc hàng loạt, sau đó đưa đến phòng thí nghiệm của tôi và gắn bộ phận ma pháp vào.
Đó là những khẩu súng trường do chính tôi phát triển từ ma pháp đặc trưng của mình. Điều đặc biệt là không cần phải là ma pháp sư mới sử dụng được. Nhờ vào tích hợp bộ nguồn ma thạch với lõi ma pháp làm nguồn ma lực. Cơ chế của chúng rất đơn giản, bộ phận cò súng sẽ đưa ma thạch tiếp cận, kích thích lõi ma pháp và giải phóng ma thuật. Tuy không có uy lực mạnh như khẩu súng của chính tôi sử dụng nhưng sử dụng với số lượng lớn tập trung thì nó sẽ là cơn ác mộng của các đội quân kiểu truyền thống. Nhược điểm lớn nhất là giá thành khá cao, tuy nhiên thì đây cái giá cần thiết của việc vũ trang. Với thứ này thì ngay cả lính nghĩa vụ thông thường chỉ cần mất hai tuần để tập luyện là có thể sử dụng thành thạo. So sánh thì lợi thế vượt xa so với cung thủ phải mất rất nhiều thời gian và tiền bạc để đào tạo.
Tôi có hàng ngàn năm lịch sử của thế giới văn minh đằng sau mình. bao nhiêu máu và xương đã đổ xuống để có những bài học này. Muốn hòa bình phải chuẩn bị cho chiến tranh. Miễn là tôi có thể bảo vệ Carolina và gia tộc của mình, tôi cũng không ngần ngại nghiền nát bất cứ kẻ nào đe dọa đến sự bình an của chúng tôi.
Tại trại tập huấn quân sự, 100 lính nghĩa vụ đang được huấn luyện, chia làm 10 tiểu đội do 10 hiệp sĩ làm đội trưởng.
"Bước đều bước!"
"Giương súng!"
"Khai hỏa!"
Những âm thanh chói tai vang lên. Tôi rất hài lòng với kết quả thu được. Đây sẽ là một sự ngạc nhiên bất ngờ cho kẻ nào dám động đến chúng tôi.
...
Đã sáu tháng kể từ khi tôi và Carolina kết hôn. Cha tôi đã giao quyền điều hành hầu hết công việc cho tôi ngoại trừ việc ngoại giao thư từ, nên nó giống như tôi là người cai trị trên thực tế của lãnh địa Ashville.
Một ngày nọ, cha gọi tôi đến và thông báo một tin.
"Một bữa tiệc hoàng gia sắp được tổ chức, đã có thư mời đến tất cả các lãnh địa chư hầu."
Nó đến rồi. Tôi đã nghĩ vậy.
"Thưa cha, đó có phải thông báo về lễ cưới của thái tử và vị hôn thê mới, Claria?"
"Đúng vậy, thời điểm là ngày 14 tháng 10, tức là một tháng sau. Theo thông lệ thì mỗi chư hầu sẽ cử đại diện đến chúc mừng."
"Lần này con sẽ thay mặt gia tộc đi dự, có ổn không?"
Tôi có lí do để đến vương đô lần này. Vì vậy tôi xin đi thay cha.
"Ừ, không sao cả, dù gì con cũng là người kế vị của lãnh địa chúng ta mà."
Tuy nhiên khi biết chuyện này, Carolina nhất quyết đòi đi cùng với tôi.
"Nhưng mà, Carolina em có ổn với việc đó không? Tham dự hôn lễ của hai người bọn họ có lẽ sẽ khó chịu cho em."
Tất nhiên là tôi muốn ở bên Carolina, tuy nhiên tôi không muốn cô ấy có bất cứ phiền muộn gì.
"Ổn mà, em đã không còn căm hận bất cứ ai nữa. Thật sự thì nhờ họ, em mới có được cuộc sống hạnh phúc ở bên anh. Nên em không còn chút cảm xúc tiêu cực nào nữa, đối với em, họ giờ chỉ như người xa lạ thôi."
Carolina nói rồi ôm chặt cánh tay tôi.
"Và quan trọng hơn, em không thể xa anh lâu như vậy được!" Tình yêu của cô ấy nặng nề quá, nhưng tôi rất hạnh phúc vì điều đó.
"Vậy thì cùng nhau tới vương đô thôi, Carolina."