Kết Hôn Cùng Nàng Phản Diện Trong Thế Giới Otome Game

Chương 15: Hợp tác






Sau màn tiếp đón theo đúng thủ tục, công tước nói rằng muốn gặp riêng tôi để bàn chuyện, vì vậy, tôi đành để mọi người ra ngoài phòng.

"Alviss, con là con rể của ta nên không cần giữ lễ nghi quá đâu, hãy trò chuyện một cách thoải mái và thẳng thắn nào."

"Vâng, như ý công tước."

Công tước đang ngồi trên chiếc ghế trong phòng khách, đối diện với tôi.

"Trước tiên, ta rất cảm kích vì con đã làm cho Carolina hạnh phúc, ta chưa bao giờ thấy nó biểu hiện như vậy trong suốt cuộc đời."

Tôi thở dài.

"Carolina là người con yêu quý nhất trên đời, lẽ dĩ nhiên con luôn muốn cô ấy được nở nụ cười."

"Được vậy thì rất tốt. Thật may là trên đời có một người thật lòng yêu thương con bé như cậu."

Tôi dừng lại trong giây lát, nhìn thẳng vào công tước.

"Con có một câu hỏi, thưa công tước..."

"Nó là gì? Hãy nói đi."

"Ngài có thật sự yêu thương Carolina không?"

Công tước nhíu mày, hàng ria mép của ông khẽ lay động, tôi lại nói tiếp.

"Tại sao ngài lại đính hôn cô ấy cho thái tử và sau đó lại nhanh chóng từ bỏ khi cô ấy không còn giá trị? Có phải ngài chỉ coi cô ấy là một con bài chính trị không?"

Mặt đanh lại, ông chậm rãi nhả từng lời nói.

"Trước khi là một người cha, ta là công tước, ta phải luôn hành động vì lợi ích của gia tộc. Một cuộc đính hôn với hoàng tộc sẽ đảm bảo địa vị cho chúng ta, và gìn giữ sự ổn định cho toàn vương quốc này!"

"Nhưng ngài đã từng một lần nào khen ngợi cô ấy chưa? Carolina đã luôn rất nỗ lực để đáp ứng kỳ vọng của mọi người!"

Tôi hơi mất bình tĩnh, giọng trở nên gay gắt hơn. Nó hoàn toàn trái ngược với bản tính của tôi, tuy nhiên vì là chuyện liên quan đến Carolina, tôi không thể ngồi yên được.

Sau một lúc im lặng căng thẳng, công tước lên tiếng.

"Con nói đúng, nhưng là quý tộc, nghĩa vụ gánh vác trên vai chúng ta là lẽ đương nhiên, chính ta cũng đã từng trải qua việc đó với cha mình..."

"Cha của công tước ư?"

"Đúng vậy, là ông nội của Carolina, công tước tiền nhiệm."

Công tước dừng lời một lúc, rồi nói tiếp.

"Cuộc đời ta là một chuỗi nỗ lực, rèn luyện khắc nghiệt, vì ta là người sinh ra để kế vị gia tộc, ta không được phép thể hiện sự yếu đuối dù là nhỏ nhất! Thế nên có lẽ từ lâu ta đã quên mất cách bộc lộ tình cảm của mình."

Ông đứng dậy khỏi ghế, nhìn xoáy sâu vào mắt tôi.

"Alviss, một ngày nào đó, con sẽ là người lãnh đạo gia tộc của mình, lúc đó con cũng sẽ hiểu những gì ta làm thôi!"

"Điều đó..."

Tôi hiểu, tôi hiểu điều đó chứ. Chính tôi cũng kết hôn với Carolina vì lợi ích gia tộc của mình mà. Tôi muốn phản bác ông, nhưng chính tôi cũng không chắc vì điều đó.

Thấy tôi im lặng, giọng ông trầm lắng xuống.

"Nhưng, ta nghĩ mình sẽ phải nói chuyện thành thật một lần với con bé..."

"Vậy sao, con hiểu rồi..."

Công tước ngồi phịch xuống, mặt ông giãn ra.

"Bỏ qua chuyện này. Bây giờ đến vấn đề chính khi ta đến đây, Alviss."

"Vâng, đó là gì vậy?"

"Ta muốn đầu tư cho những sản phẩm mà gia đình của con sản xuất!"

"Thật sao?"

"Đây là hợp tác hai bên cùng có lợi, ổn chứ?"

Tôi thầm suy tính, không thể để gia tộc Partria nắm quá nhiều quyền quyết định việc kinh doanh, chúng tôi cũng cần sự tự chủ của mình.

Cuối cùng tôi quyết định để công tước nắm giữ 49% cổ phần, tôi vẫn nắm giữ 51%, điều này nghĩa là quyết định cuối cùng vẫn thuộc về tôi. Đổi lại thì điều kiện là sản phẩm mới sẽ được ưu tiên bán cho gia tộc Partria.

Công tước quả là một con cáo già. Hàng hóa sẽ không chỉ phục vụ cho nhu cầu của lãnh địa Partria, mà từ đó còn được bán sang các nơi khác và thu lợi nhuận trung gian. Bằng cách này thì ông ta cũng nắm độc quyền phân phối, muốn bán cho ai là quyền của ông ta.

Tuy nhiên tôi sẽ chấp nhận điều này vì nó cũng đặt Ashville dưới sự bảo hộ của công tước. Một khi lợi ích của hai bên được chia sẻ thì đó là sự liên minh bền chặt nhất.

Sau đó một hợp đồng đã được kí kết. Lãnh địa Ashville đang bước vào giai đoạn thay da đổi thịt.