Kẹo Cứng - Nãi Thái

Chương 24




Chẳng bao lâu Giản Hi bị mùi thơm của đồ ăn từ bếp bay ra thu hút, cô đi tới cửa bếp, trên tủ bát đã có mấy món ăn được bày ra.

Trông rất hấp dẫn.

“Ăn cơm thôi.”

Thần Tự bưng hai món ăn bước ra khỏi bếp rồi đặt lên bàn ăn, Giản Hi cũng đi phụ bưng đồ ăn rồi múc hai bát cơm, phần ít hơn để cho mình.

Bàn ăn không lớn, Thần Tự nấu bốn năm món đã gần như chiếm hết chỗ trên bàn.

“Nếm thử đi.”

Anh gắp một miếng bông cải xanh bỏ vào bát của Giản Hi, cô nếm thử một miếng, rất ngon, màu sắc món ăn cũng rất đẹp.

“Ngon quá đi!”

Miệng nhai bông cải xanh, cô gật đầu lia lịa, mặt tràn đầy vẻ hưởng thụ.

Tổng cộng có bốn món ăn, còn có một bát canh trứng, tuy phần lớn là vào bụng Thần Tự nhưng Giản Hi cũng ăn no đến nỗi bụng căng tròn.

Cô Rót hai ly nước, đưa cho Thần Tự một ly.

Đã lâu rồi cô không ăn bữa cơm ngon như vậy ở nhà, Giản Nhạc cũng không thường xuyên ở lại nhà cô nên cơ hội để ăn món cậu nấu cũng không nhiều.

Trước khi ăn cô còn đặc biệt chụp một tấm ảnh gửi cho Giản Nhạc, ban đầu Giản Nhạc còn thắc mắc sao ở nhà chị lại có bữa cơm ngon như vậy, nhìn kỹ một chút thì thấy bàn tay của một người đàn ông xuất hiện ở góc trái tấm ảnh.

Lúc này mới hiểu ra, chắc chắn chị đã đưa anh Thần về nhà.

Ăn xong, bên ngoài bắt đầu mưa tí tách, Giản Hi chợt nhớ ra ngoài cửa sổ còn phơi quần áo, vội vã chạy tới cửa sổ thu quần áo vào.

Thần Tự thấy vậy cũng đến giúp.

Trong lúc bất cẩn, một chiếc áo nhỏ màu trắng rơi xuống đất, anh cúi xuống nhặt lên, không ngờ đó là nội y của Giản Hi, viền áo có thêm chút ren.

Rất tinh khôi và quyến rũ.

Thấy nội y của mình bị người đàn ông cầm trong tay, mặt cô ngại đến mức gần như bốc khói, ngay lúc anh chưa kịp phản ứng, cô nhanh chóng giật lại chiếc áo từ tay anh.

Quần áo thu vào rất kịp lúc nên chưa bị mưa ướt, cô vội vã ném hết quần áo lên giường rồi gấp từng cái bỏ vào tủ.

Anh giơ tay lên, ngón tay đưa đến gần mũi hít nhẹ, hình như còn phảng phất mùi thơm thoang thoảng khiến người ta cảm thấy không đủ.

Nhìn ra ngoài cửa sổ trời mưa ngày càng lớn, anh không muốn đi nữa, vốn dĩ tối nay anh cũng không định đi…

Bước vào phòng Giản Hi, cô vẫn đứng bên giường gấp quần áo, trên tay cầm chiếc áo nhỏ màu trắng.

“Tối nay anh có thể ở lại đây không…”

Bước tới ôm lấy Giản Hi từ phía sau, đôi tay ôm chặt cả người cô vào lòng, tay nắm lấy cổ tay cô, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da mềm mại, khẽ nói bên tai cô.

“…”

“Không nói gì là coi như đồng ý nhé…”

“…”

Giản Hi đâu phải không muốn nói, mà là không nói nên lời!

Ngón tay mát lạnh của Thần Tự luồn dần vào tay cô, nắm lấy tay cô cùng chiếc áo nhỏ trong tay, ngón tay anh cầm lấy một phần vải áo lót.

Anh thuận thế đẩy cô xuống giường, dưới thân lót vài bộ quần áo chưa kịp gấp vào tủ.

Giường rất mềm nhưng cơ thể cô gái dưới thân anh còn mềm hơn, khiến anh muốn bóp chặt eo cô, nhào nặn, mạnh mẽ giày xéo.

Giản Hi vùi mặt vào quần áo, đôi tai đỏ bừng thể hiện sự ngượng ngùng của cô.

Hai ngón tay nắm lấy vành tai, nóng hổi.

Giản Hi nằm sấp trên giường còn Thần Tự nằm đè lên người cô, cô có thể cảm nhận rõ ràng một vật cứng chọc vào mông mình, một cây gậy th*t cứng rắn đang ép sát cô.

“Em… em muốn tắm trước đã!”

Eo cô đã bị ngón tay luồn vào, hoảng loạn quá nên cô yếu ớt kêu lên một câu, giọng nhỏ xíu thoát ra từ dưới chăn.

“…Được, em tắm trước đi.”

Chuyện này không thể vội, nếu làm cô sợ hãi thì mất nhiều hơn được.

Anh thả Giản Hi ra để cô đi tắm, cô hoảng loạn chạy ra ngoài, không kịp lấy quần áo đã chạy vào phòng tắm đóng cửa lại.

Sau cánh cửa, tim Giản Hi đập dữ dội, chân run rẩy, mặt đỏ bừng.