Chương 9:
Uraume đã trong nháy mắt thức tỉnh bản năng của một Stalker, gần đây thường xuyên dùng ống nhòm theo dõi Sukuna từ đằng xa.
Nhìn thấy thần tượng gặm tay Gojo Satoru, ghen tị c·hết rồi. Hồi trước Sukuna đại nhân chưa từng gặm mình. Dù cho mình không biết phản chuyển thuật thức, nếu bị gặm thì không bền đâu.
Nói chung vẫn muốn đi lên cho Gojo Satoru một nhát nhưng Uraume sống chừng đó năm, cái gì có thể thiếu chứ kiên nhẫn là thừa thãi. Dù sao tên Lục Nhãn kia có vẻ đã bị chinh phục bởi đế vương bá khí của Sukuna và cam tâm tình nguyện trở thành đàn em, nếu đã là đồng nghiệp thì mắc mớ gì làm khó nhau.
Uraume không tin Gojo Satoru chưa phát hiện ra thân phận thật của Sukuna nên chắc chắn là giả ngu lấp liếm trước mặt người khác mà thôi. Với lại ai lại cho mèo ăn thịt mình.
Gojo - người thật sự vẫn tin mèo là mèo - vì lơ tơ mơ nên vẫn không nhận ra mèo ăn thịt chủ có gì sai - Satoru: tuy không có ghi chú việc phụng dưỡng thức thần bằng máu thịt của chủ nhân nhưng mèo này đâu phải phàm mèo, chắc không có gì đáng ngờ đâu. May mà mình có thể dùng phản chuyển thuật thức.
Việc Gojo Satoru vẫn chưa g·iết mình dù đã phát hiện càng là bằng chứng cho lập luận của Uraume, hắn hẳn biết mình là đồng nghiệp nên bỏ qua không truy cứu.
Bây giờ thì làm thế nào để hợp lý tiếp cận nhỉ?
———
Gojo vừa lại lại lại đi công tác ở nước ngoài một tuần do vụ đ·ộng đ·ất gì đó dẫn đến chú linh đặc cấp vốn tụ lực hồi lâu được trực tiếp sinh ra. Phất trừ chú linh nhanh lắm, cái lâu là vì điều kiện thời tiết chưa ổn định nên chờ máy bay muốn dài cả cổ.
Người đã mệt muốn c·hết rồi nhưng thay vì có thể về nhà ngã lăn quay ra ngủ thì bị đám quả quýt già kia kéo lại léo nhéo, mãi mới có thể xong. Bây giờ từ hẳn là có thể nghỉ ngơi...
"Nhân viên bảo mẫu mèo chuyên nghiệp" này từ đâu chui ra?
Gojo muốn trợn mắt cho OOC chút xíu nhưng nghĩ lại mình đang đeo băng bịt mắt nên cũng không có người thấy nên thôi vậy.
Thằng này hình như là cái thằng dở hơi rình coi gần đây. Lần đầu tiên nhìn ở cự li gần thì hình như tàm tạm.
Lục Nhãn có thể "nhìn thấy" chứ không phải nhìn thấy, Gojo ngày thường đeo băng bịt mắt cũng chỉ có thể thấy gần và "thấy" xa.
Mấy lần trước đó cảm nhân được tầm mắt của đứa này thì cũng không nghĩ nhiều, dù sao chừng đó năm lớn lên mặt đẹp, tiềm năng mạnh,... có là á·m s·át hay muốn lên tỏ tình là chuyện thường thôi, không có gì đáng chú ý. Miễn là không ở trước mặt láo le thì Gojo cũng lười xử lý. Nhưng thằng đến cửa tự đề cử nhận việc này hình như là cái nguyền rủa sư...
Thôi kệ, trông Gojo giống loại người sẽ quan tâm đến vấn đề này sao? Nếu Uraume thông qua quá trình xét duyệt trong tộc và đề cử đến làm đầu bếp tư nhân thì chắc không có vấn đề. Mà lỡ có vấn đề thì có Gojo ở đây, vấn đề liền không còn là vấn đề.
———
Uraume cầm CV đến chỗ tộc Gojo, nhờ có kinh nghiệm vây xem Kenjaku láo le nên thành công trúng tuyển.
Dùng kĩ năng nấu nướng thuần tuý K.O rớt một đám cũng muốn theo hầu Gojo Satoru.
Có chút bất ngờ. Bình thường nhìn thằng Gojo Satoru đó lơ tơ mơ một mình bồi tiếp đám nhỏ, cứ tưởng không có người hầu hạ. Nhưng dù sao người ta cũng là tộc trưởng nhà Gojo, lại là chú thuật sư mạnh nhất, như thế sao được.
Vụ chị em Fushiguro thì có nhân viên qua chăm sóc đó nhưng chỉ dọn dẹp và làm việc không phù hợp với hình thể của mấy bạn nhỏ thôi chứ không can thiệp gì đến cuộc sống họ hết. Đến cả Gojo Satoru cũng là lâu lâu ghé qua, mấy tuần trước bất ngờ ít việc nên thấy ở nhà nhiều chứ thật ra bình thường đều bận lắm, làm gì rảnh vậy.
Nếu xem nhẹ việc Gojo Satoru hoàn toàn hạ đẳng hơn Sukuna đại nhân thì Uraume hoàn toàn hiểu được vì sao mấy người nhà Gojo sùng bái thằng Lục Nhãn này đến vậy.
Khoan, chẳng lẽ đây là lý do vì sao những người hoạt động trong chú thuật giới của nhà Gojo méo có chú thuật sư nào mà chỉ có phụ trợ giá·m s·át? Tìm mọi cơ hội để hầu hạ?
Nhưng vì sao thì không quan trọng, quan trọng là...
Gojo Satoru nhìn Uraume một cái rồi không có phản ứng quá kích gì, hảo kĩ thuật diễn! Uraume miễn cưỡng tán thành Gojo Satoru là đồng hành đáng tin cậy của mình trong công cuộc sùng bái Sukuna đại nhân.
Đôi khi hiểu nhầm ăn khớp cũng thật tốt.
———
"Thật là đáng yêu." - Mấy bạn gái đang đi ngang qua thấy Yuuji đang ôm gấu bông thì cười khúc khích ghé tai nhau thảo luận. "Mà làm sao con gấu bông đó ngáy ngủ được nhỉ? Công nghệ mới sao?"
"Tại sao tui lại phải chịu đựng thứ này?" - Yuuji tai thính mắt tinh, dù mấy bạn gái kia nói nhỏ thì vẫn nghe được cực kì rõ ràng.
Thầy Gojo nói cậu quá gà chíp nên mượn con gấu bông này từ thầy hiệu trưởng để khuyến khích học tập khống chế chú lực ổn định. Làm hại cậu gần đây đang ngủ ngon thì ăn vài đấm, đang chuẩn bị gắp cơm cũng bị đấm,... lúc huấn luyện chiến đấu với các bạn và anh chị khoá trên thì không bị gấu đấm mà bị chị Maki đấm. May là lúc tắm không cần phải mang gấu bông vào tắm chung nếu không là cậu sẽ héo, sẽ héo đó.
Tạo sao Nobara lại phải tăng độ khó sống của cậu lên một mức độ mới bằng việc kéo cậu và Fushiguro đi mua sắm chứ? Con gấu này mà giở chứng trên đường là c·hết cả lũ đó.
"Nếu như mấy anh chị lớp trên không bỗng nhiên có nhiệm vụ thì có thể đi chung sẽ vui hơn rồi." - Nobara chỉ nuối tiếc mỗi vụ này mà thôi. Nói thế chứ mua sắm hào hứng lắm, Yuuji vừa ôm gấu vừa xách túi, nặng thì không có nhưng vướng víu cực kì.
Ít ra vẫn có người đang chịu khổ cùng cậu. Yuuji nhìn sang Fushiguro thì thấy người ta chỉ cầm hai cái túi do mèo mua (tại sao mèo lại có thẻ đen?) trái tim nhỏ bé cảm thấy uỷ khuất cực kì.
Càng đáng sợ là cậu và Fushiguro bị Nobara đẩy vào phòng thay đồ, lý do: "Hai đứa bây ăn mặc thế này là lãng phí của trời, thằng xách túi cho mị cũng không thể xí quắc như vậy được."
Con mèo thế mà còn gật đầu.
Mèo kia, ngươi lấy tư cách gì mà khinh bỉ ta chứ!
Sau đó bỗng nhiên có nhân viên chăm sóc mèo chuyên nghiệp xuất hiện, hình như được thì Gojo thuê, đem mèo trải qua một đống liệu pháp Spa gì đó khó hiểu nhưng chắc rất cao cấp. Yuuji chợt hiểu, mèo đúng là có tư cách khinh bỉ thật.
Hèn chi lông tóc nó bóng loáng bông xù như thế.
———
Thằng đệ số một đã trở lại, có chút bất ngờ nhưng cũng chỉ kéo dài trong nháy mắt rồi vụt tắt.
Sukuna lười biếng ngáp, số lượng ngón tay đã tụ tập đầy đủ, khoang miệng lại tụ tập hương vị kỳ quái rồi. Nhưng con sen mới nhất lại đang công tác nước ngoài không thể gặm một miếng thanh thanh cổ họng được.
Gặm Uraume? Này sao được!
Uraume căng được chừng đó năm thoạt nhìn vẫn con trẻ nhưng chắc đó chỉ là bề ngoài thôi, coi chừng cắn vô là một miệng đầy c·hất b·ảo q·uản thực phẩm. Chưa kể khả năng thớ thịt cũng đã quá già, chắc nhai không ngon. Còn là nam.
Phải biết dù cho không lập chú trói với Gojo thì Sukuna cũng không có hứng thú gặm người khác, kể cả Megumi cũng không dù cho cảm thấy rất hợp phách.
Nhưng Gojo Satoru cũng là nam? Nói chung rất khó giải thích, ngươi tự gặm xong một miếng là sẽ hiểu.
Dù cho thằng bánh bèo này hiện là con sen đang được hắn bảo kê, muốn cắn gì đó là không có cửa đâu. Cửa sổ cũng không có!