Chương 10:
Kenjaku phát hiện công cụ người- à lộn -người hợp tác biến mất.
Điều tra một hồi hành tung của Uraume xong thì vỡ lỡ việc Sukuna đã sống lại thành một con mèo.
Đờ mờ, chừng đó năm nghiên cứu vấn đề di truyền, hết khiến người thụ thai không ra kết quả đành chính mình lên làm mới ra bé con Yuuji là sản phẩm hoàn mĩ. Thế mà tạo tác tự nhiên lại cho ra một con mèo với chức năng không chênh lệch lắm?
Mèo Sukuna còn được Gojo Satoru nhận nuôi?
Kenjaku mới nhìn tin tình báo này, hồi ức mấy lần bị Lục Nhãn phá đám kế hoạch lại như đèn kéo quân hiện một lượt ngay trước mắt.
Hắn là mệnh phạm Lục Nhãn sao?
Kenjaku cấp tốc đem tâm tình bình ổn lại. Dù sao kế hoạch bị phá đám rất nhiều lần, đã quen rồi.
Yuuji không thành vật chứa của Sukuna là nằm ngoài kế hoạch, tuy đáng tiếc nhưng không sao. Vốn lợi dụng nhân tính của Yuuji để đường cong cứu quốc chỉ hướng hành vi của Sukuna. Nhưng Sukuna vốn là nhân tố không chịu khống chế, không có tuy hơi đáng tiếc nhưng không ảnh hưởng đến tổng thể kế hoạch.
Nói thật năm đó nghiên cứu vật chứa cho Sukuna cũng chỉ tiện thể trong công cuộc nghiên cứu chú lực trên thân thể nhân loại mà thôi.
Kenjaku càng nghĩ càng tiếc.
Nói gì thì nói, ngoại trừ vụ Sukuna thì mọi thứ còn lại thuận tiện cực kì: một con chú linh có thể thay đổi hình thái linh hồn xuất hiện - cực kì tiện lợi cho công cuộc biến toàn nhân loại thành chú thuật sư, thân thể của Geto Suguru - thao tính chú linh - điểm yếu của Lục Nhãn hiện tại, Tengen cũng đã tiến hoá,...
Ừm, tất cả đều thuận lợi. Nhưng vẫn tiếc vụ Sukuna là thế nào?
———
Sukuna mới ăn ngón tay cuối cùng vào hôm qua, thực lực hoàn toàn trở lại rồi, thậm chí còn nhỉnh một chút so với trước khi c·hết. Dù sao một ngàn năm lo âu của lũ chú thuật sư kia khiến chú lực của hắn tăng trưởng với một biện độ không hề nhỏ.
Thân thể mèo rất kì quái, thậm chí còn có chức năng biến hình người. Nhưng Sukuna cảm thấy làm mèo khá thoải mái nên chưa từng biến thân.
Quay trở lại việc quan trọng hơn: viết truyện.
[Tsumiki không thể kiềm chế phẫn nộ khi phát hiện Satoru-chan đã bị Mary Sue b·ắt c·óc khỏi phòng tối. Còn tuyên dương là giải thoát người đáng thương khỏi bị cầm tù b·ất h·ợp p·háp.
Hừ! Con nhỏ pha kè đó thì biết cái gì? Satoru là cam tâm tình nguyện ở trong phòng tối đó.
Tsumiki còn nhớ năm đó... (lại lần nữa copy paste vụ nhận làm người giám hộ để câu số lượng từ)
Satoru trước kia vẫn luôn tăng ca. Tuy Tsumiki nghe mấy thứ thuật thức gì gì đó nên "không sao đâu" nhưng tất nhiên là có sao rồi! Con người chứ có phải là cục đá đâu. Có magic các kiểu vẫn sẽ mệt.
Tsumiki còn nhớ năm đó (sao nhiều năm đó thế?) mình mượn mắt kính của Maki đeo thử. Khung cảnh thật ngứa mắt, mà Satoru có Lục Nhãn tất nhiên sẽ thấy càng nhiều thứ ngứa mắt.
Có thể nói để khiến Satoru có thể yên tâm nghỉ ngơi trong phòng tối không vì cứu vớt thế giới mà mỗi ngày phải chịu đựng khung cảnh ngứa mắt đó cũng là một phần quan trọng khiến Tsumiki quyết chia thống trị chú thuật giới...
Thế giới quá dơ bẩn, chỉ khi được bảo vệ tại nơi hẻo lánh cách xa đám người thì Satoru-chan mới có thể tự do dùng mắt trần thay vì đem đôi mắt xinh đẹp đó che lại.]
Phản ứng của đám trong fanclub: awww.
Gojo khi nhìn cập nhật mới nhất của con pet: "..." thiếu dấu tùm lum. Tuy không có thời gian để đọc kĩ nội dung là gì nhưng cứ đánh thưởng đi.
———
Miwa nghèo đến nỗi chỉ có mỗi một cái chú cụ giữ gốc, thành ra đọc truyện toàn đọc chùa chứ không đánh thưởng. Tất nhiên thân là độc giả ưu tú thì dù không thể góp tiền thì Miwa đẩy mạnh quảng cáo cho những người có thể góp tiền.
Nói về đọc truyện, Miwa gần đây đang follow một tác giả mới. Dù cho là np, Gojo Satoru còn không phải nam chính nhưng nội dung quá hay rồi. Dù cho hình như tác giả gần đây bị văn Mary Sue hãm hại nên tính viết tình tiết hắc Mary Sue. Nhưng như thế rất tốt, tình tiết miêu tả Gojo Satoru bị kéo theo tăng lên, Miwa cảm thấy cực kì hài lòng.
Nhưng chi tiết quá tỉ mỉ rồi. Không giống như là hoàn toàn trống rỗng bịa đặt như mấy cái fanfic viết vì yd khác.
Miwa tò mò nhờ Mechamaru điều tra giùm.
Mechamaru: "..."
Nhớ lại lúc mình bị nữ thần dụ dỗ đọc fanfic, Mechamaru giằng xé giữa việc nữ thần thích loại người ưu tú như Gojo Satoru và suy nghĩ tự ti.
Cậu không hề tự đại trách nữ thần ham mê cái đẹp hay tiền tài hay thực lực gì đó như lũ đàn ông gia trưởng. Cậu có thể hiểu được tâm tình của Miwa đối với Gojo Satoru, Mechamaru như bao chú thuật sư khác đều là fan của người này mà.
Đúng vậy, cậu khá chắc lũ hội đồng trưởng lão cũng là fan của Gojo Satoru nốt. Nếu không có tín nhiệm tuyệt đối rằng Gojo Satoru sẽ không vặn gãy cổ họ thì họ còn dám láo le thế sao.
Một người hoàn mỹ về mọi mặt như vậy thì Miwa ngưỡng mộ là hiển nhiên.
Với lại sau vụ đọc fanfic xong thì Mechamaru giảm bớt cảm giác nguy cơ rồi. Bởi vì toàn Đam không à, Miwa chắc không thích Gojo Satoru đâu, cậu còn cơ hội!
Quay trở lại chuyện điều tra, mấy cái thông tin này tuy không được tuyên dương khắp mọi nơi nhưng cũng không phải tuyệt mật gì, hỏi thăm một chút là được.
Vậy tại sao thân là fanboy thì Mechamaru lại không biết?
Ngươi biết độ khó khăn chênh lệch giữa "mò kim đáy bể" và "tìm một thứ gì đó nơi nào đó" không?
Cái gì đó là cái gì? Nơi nào đó là ở đâu? Ít ra mò kim đáy bể còn cụ thể chán.
Nói chung Miwa và Mechamaru chụm đầu lại nhìn tình báo . Bất ngờ chưa! Hình như nội dung tác giả fanfic viết là thật (nếu xem nhẹ vụ nữ chính Tsumiki tổng tiến công).
Gojo Satoru bị bố của Fushiguro thọc c·hết, thế mà vẫn giúp h·ung t·hủ g·iết mình nuôi con giùm.
Còn nhặt một đống bạn nhỏ (là thành viên trong harem của Tsumiki).
Hai người bị một đống "sự thật" đập choáng váng, xém chút nữa bị lý luận "Gojo Satoru cực kì bánh bèo" của tác giả thuyết phục. May mà kịp thời xì tốp lại.
———
Gojo cảm thấy ánh mắt mọi người dạo này quái quái.
Phải biết dù cho giữa đám người thường không nhận thức sự vĩ đại vô bờ bến của Gojo, với vẻ ngoài ưu việt của mình thì ra ngoài đường bị nhìn chằm chằm là thường thôi, đều quen.
Nhưng những người quái quái kia lại là mấy đồng nghiệp chú thuật sư. Nói thật không thân, Gojo không biết mấy người này nhưng họ đều biết Gojo Satoru bởi vì tất nhiên rồi.
Tuy biết tỏng khả năng mọi người đều là fan của mình, chỉ là hình thức thể hiện ra khác nhau, nhưng loại ánh mắt hiền từ dung túng kia là sao?
Rất may Gojo là mạnh nhất trên mọi lĩnh vực, b·iểu t·ình không chút rạn nứt, cứ tung tăng mè nheo như thường.
May thay mấy đứa học sinh của mình không bị nhiễm bệnh tưng tửng như đám người kia.
"Mèo à, nếu không phải Lục Nhãn có thể xác định đám người kia không bị chú linh kì quái tẩy não thì ta đã tưởng vậy rồi. Thật quá đáng, loại ánh mắt thương tiếc đó là sao?" - Gojo lon ton về nhà ôm lấy mèo cọ cọ, giọng nói tràn đầy ủy khuất.
Sukuna nhớ lại đám comment bên dưới truyện mình viết...
Hình như biết lý do rồi.
Chột dạ.pnj
Sukuna vì chột dạ nên miễn cưỡng không so đo việc mình bị vuốt sắp trọc lông, nhưng con sen ngày càng quá đáng...
Tối hôm đó Gojo đi phất trừ chú linh, trên mặt vẫn còn vết chân mèo nhạt, tâm tình phá lệ thoải mái.