Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Jujutsu Kaisen: Chỉ Cần Lao Động Cải Tạo Đủ Nhanh, Giây Loé Ra Tù Không Phải Mơ

Chương 18: Dầu cù là mĩ hảo




Chương 18: Dầu cù là mĩ hảo

Mọi người xem xong vụ Batman. Tức cười thì tức cười thật nhưng ngẫm lại bị thần hoá gì đó cũng hơi thảm.

Batman lại cảm thấy không tồi, ủy khuất gì đó chỉ là vì bị ốm. Trên một góc độ nào đó Batman đã thành công biến hình tượng Batman tách biệt với phàm nhân - mục đích bạn đầu của anh khi khoác lên tấm áo choàng đen kia.

Với thân phận người bị chiếu, bây giờ đến lượt Batman rút thẻ bài.

Nha, Dracule Mihawk.

[Hôm nay là một ngày đẹp trời, bác sĩ già đi dạo bờ biển bỗng vớt được một thằng nhỏ.]

Đám người từng đào bới tin tức của Mihawk đối này đọc thuộc lòng, dù sao người ta không che giấu. Nhưng thật ra chuyện gì xảy ra trước đó thì không biết.

Tuy lần này chiếu phim có vẻ cũng không lộ thông tin mới nhưng hóng hớt chơi có âm thanh hình ảnh như thế này vẫn vui hơn là đọc tài liệu khô khan.

Nói thật lúc nãy toàn xem nội dung chính là về băng c·ướp biển Mũ Rơm. Đám Hải Quân không thấy hắc lịch sử gì đâu chỉ toàn thấy q·uân đ·ội mình bị "chính nghĩa chế tài".

Thôi kệ nó, mấy t·ên c·ướp biển khác chắc cũng không có tình huống như thế đâu. Cần một lần nữa tuyên truyền hải tặc là xấu, hồi nãy mấy người của thế giới khác nhìn qua đánh giá làm xấu hổ c·hết người.

[Vì đứa nhỏ mất trí nhớ nên ông bác sĩ quyết định nhận nuôi, tiện thể đặt tên.

Ngồi ở uỷ ban hồi hộp c·hết người, ông vốn tính viết Dracula như tiểu thuyết nhưng tay run thành Dracule - đây hẳn là tín hiệu của vũ trụ - để đó luôn. Xét thấy mắt của thằng nhỏ rất đặc sắc nên thêm Mihawk.

Hồi ức khuôn mặt của đứa nhỏ, đồng tử vàng kim sắc bén thoáng bị nhu hoà bởi khoé mắt to tròn.]

"Đáng yêu."

[Bác sĩ có nghiệp vụ phụ: trồng rau.

Vì thế Mihawk cũng muốn lớn lên trở thành nông dân nốt.

Bác sĩ: "Nhóc con vẫn là đi tung hoành đây đó mở rộng tầm mắt đi, khi nào già thì trồng rau sau cũng được.]

Đám người bỗng nhiên nhớ lại cánh đồng trên đảo tư nhân của thằng này: "..."

[Hôm nay là một ngày đẹp trời, đặc sản của thế giới One Piece xuất hiện - C·ướp Biển.]

Đối với đám người ở đây thì mấy t·ên c·ướp biển kia cơ bản là lũ ô hợp, nhưng đối với dân làng vùng hẻo lánh và một đứa nhỏ thì cực kì nguy hiểm. Kể cả khi đứa nhỏ đó tương lai sẽ thành kiếm sĩ mạnh nhất thế giới đi chăng nữa.



Cuối cùng sẽ có kịch tính sao? Nãy giờ xem phổ cập kiến thức trồng ruộng chán c·hết rồi.

[Tất cả c·ướp biển đều bị chẻ làm đôi, thật đáng mừng!]

Ủa, có chớp mắt đâu, sao có cảm giác bỏ lỡ 100 tập phim rồi.

[Bác sĩ già lắc mình thoát khỏi cái xác của kẻ hồi nãy dùng dao kề cổ mình. Không quan tâm đến cảnh máu me xung quanh mà chạy vội đến chỗ con nuôi.

Hồi nãy diễn biến nhanh đến nỗi mắt thường không thể miêu tả được, ông chỉ lập tức thấy cánh tay của Mihawk mở ra nhiều vết cắt sâu đến lộ xương và tất cả bọn c·ướp biển đều c·hết.]

"Đó là năng lực trái ác quỷ đi?"

"Bậy bạ, theo nguồn tin đáng tin cậy từ em của hàng xóm của cháu gái của con của bà hàng xóm của tao thì có người từng nhìn thấy Mihawk bơi. Không thể nào là trái ác quỷ được."

"Tao đọc thuộc lòng bách khoa toàn thư về trái ác quỷ rồi, tuy có một số trái có năng lực na ná nhưng hoàn toàn giống như trên màn hình thì không có. Tin là trái ác quỷ còn không bằng tin rằng đây là do thực nghiệm trên thân thể người đây. Tui thấy mấy ổng giỏi lắm mà, nào là động vật thông minh, nào là người khổng lồ hay trái ác quỷ nhân tạo. Bây giờ thêm người có siêu năng lực thì có là cái gì."

[Ông bác sĩ thao tác nhanh gọn ném thuốc tẩy não mọi người rằng có một kiếm sĩ đi ngang qua giải quyết hết lũ c·ướp biển chứ không phải thằng nhỏ dễ thương nhà ông. Đáng thương Mihawk, nếu không phải có người cứu kịp thời thì đã què.

Mọi người an ủi bác sĩ và đứa nhỏ. Lũ c·ướp biển mất nết đó!

Mà thôi, người cũng c·hết rồi, tức giận cũng không có gì hay. Thật tiếc nuối rằng vị kiếm sĩ kia đã rời khỏi nhanh thế, không kịp cảm tạ.]

Chopper: cảm giác quen quen này...

"Còn có loại thuốc dùng tốt như thế?"

[Dracule Mihawk là một thanh kiếm thành tinh.]

"Hợp lý vãi. Ủa?"

[Bác sĩ nghe miêu tả của đứa nhỏ thì biết vấn đề ở đâu.

Thân là kiếm tất nhiên sắc bén, vì thao tác nghiệp dư nên lớp vỏ nhân loại bên ngoài không chịu được bị nát.

Phải thông cảm cho em nó, kiếm vốn được người khác dùng chứ không phải kiếm tự mình dùng chính mình, có quỷ mới biết được thao tác thế nào mới đàng hoàng.]

"Thật bình dân."



[Bác sĩ bỗng nhiên hiểu được vì sao Mihawk có hứng thú với trồng rau rồi.

Cái loại mị lực từ thám hiểm cùng chiến đấu mà nam nhân như ông có thì thân là một thanh kiếm Mihawk hẳn không thiếu trải qua. Tất nhiên sẽ đối thứ mới mẻ ham mê rồi.

Nhưng xét thấy ông trời sinh bác sĩ nên sẽ không rời đảo dù muốn thám hiểm, một thanh kiếm trời sinh để chém g·iết mà ném vô vườn vẫn phí quá...]

"Người ta muốn làm gì thì kệ người ta chứ, chẳng lẽ vì trời sinh thích hợp làm t·ội p·hạm nên không cho người ta làm y tá rồi?"

[Bác sĩ đ·ã c·hết, trước khi c·hết còn dụ dỗ Mihawk ra ngoài thám hiểm, lỡ đâu kiếm ra nơi có điều kiện tự nhiên thích hợp, hạt giống độc đáo.

Tuy không hề bị thuyết phục nhưng Mihawk không ngại lềnh bềnh trên biển, vì thế lềnh bềnh trên biển.]

"Khoan, nãy giờ nhìn không có gì đáng ngờ cả. Tui nhớ Mihawk cũng không tham gia vào băng c·ướp biển nào. Sao lại bị truy nã, còn coi thành c·ướp biển vậy?"

[Hôm nay là một ngày đẹp trời, Mihawk boa tiền cho con hải âu sau đó đọc tạp chí mới nhất, lập tức bị thanh kiếm trên hình thu hút chú ý.

Cũng không phải tình đồng loại gì đâu, cũng như người sẽ không tự cho mình và khỉ là cùng chủng tộc, Mihawk nhìn thấy kiếm chỉ sản sinh ra suy nghĩ rằng: thật hợp phong cách thời trang của mình, cũng hợp chủ đề với cái thuyền nhỏ của mình.

Quyết định rồi, chính là ngươi!

Cái thuyền quan tài chuyển hướng, không biết bằng cách nào đó từ trạng thái trôi dạt lờ vờ bỗng tăng tốc vèo vèo để lại bọt sóng bắn lên ở đằng sau.

Trên đường ngẫu nhiên lái ngang qua hiện t·rường b·ắn nhau của các băng hải tặc khác nhau, tiện tay cho mỗi chiếc một nhát cho đỡ dọa sợ bé cá kéo thuyền.]

"Thì ra là vậy."

[Hôm nay là một này đẹp trời, Mihawk cập bến tránh bão thì bị tiểu yêu tinh tóc đỏ quấn lấy.]

Shank khoác lấy vai thằng bạn chỉ trỏ màn hình: "Là tớ kìa."

Hoàn toàn không quan tâm hình tượng của mình trên màn hình nước mắt nước mũi tèm nhem.

"Đây là ngày hành quyết Gol D Roger?"

[Ở một hòn đảo nào đó, máu chảy thành sông, Mihawk trồng rau tiện thể tiếp tế thằng nào đó.]

"Người này nhìn quen mắt mà nghĩ kĩ không nhớ được là ai"



["Ta cảm thấy mình không còn xứng đáng với danh hiệu Kiếm Sĩ Mạnh Nhất nữa..."]

Hoá ra đó là Kiếm Sĩ Mạnh Nhất tiền nhiệm.

Mới có vài mười năm mà quên mất người ta rồi, tội lỗi, tội lỗi.

"Khoan, không có so đấu kiếm thuật sao?"

[Mihawk nhìn báo, không hiểu sao mình trở thành kiếm sĩ mạnh nhất rồi. Đã thế thằng ác ôn nào đó nhận thấy thương cơ, tạo dịch vụ đi đến đảo tuy không phải tư nhân nhưng tất nhiên là tư nhân của Mihawk.

Mihawk bị khiêu chiến đến phát phiền, có vẻ khó có thể tiếp tục trồng rau trong hoàn cảnh lùm xùm này, tạm thời ra biển thổi gió cho đến khi làn sóng khiêu chiến hạ nhiệt đi.]

[Kuzan đạp xe băng băng trên mặt biển. Cấp trên mới ra chế độ Thất Vũ Hải gì đó, bây giờ chủ yếu là kiếm người.

Cứ như dấu hiệu từ vũ trụ, Kuzan vừa mới nghĩ đến đây thì cái thuyền nho nhỏ của Mihawk trôi tới.

Kuzan bắt đầu quảng cáo về chế độ: "... nói chung anh có hứng thú làm Thất Vũ Hải Không?"

Mihawk: zzzzz.

"Anh không nói gì thì tôi coi là đồng ý rồi đó nhá."

Sáng hôm sau Mihawk vừa thức dậy boa tiền cho hải âu đưa báo thì bất ngờ chưa, mình thành cái gì đó Thất Vũ Hải rồi.]

Mọi người bắt đầu hồi ức đến nỗ lực trong công cuộc trở thành Thất Vũ Hải của Black Beard.

Ở đây lại là ép mua ép bán?

Garp cười hô hố vỗ vai Kuzan: "Ha ha ha, tuy ta không có hảo cảm gì đến việc dùng hải tặc quản lý vùng biển nhưng nghiệp vụ của chú quá tuyệt rồi. Làm tốt lắm!"

[Roronoa đã rời đi, hẳn là có thể trở lại công cuộc trồng rau rồi, thật đáng mừng!

Mấy em khỉ đột cũng học theo, thật đáng yêu.]

Hòn đảo đầy khí tức c·hết chóc giây biến khu nghỉ dưỡng ôn hoà, tuy lần trước đã nhìn nhưng bây giờ lại nhìn lần nữa vẫn muốn co giật khoé mắt.

[Lại lại lại bị phá rồi.

Mihawk nhìn tờ truy nã không còn bị đóng băng của mình, phân vân có nên đóng gói luôn bầy khỉ ra khơi luôn không.]

Thật xui. Hèn chi có loại cảm giác ổng tức tối hơn sau vụ đó.