『Phải rồi ha! Mình có thể tạo dựng một Osaka mới tại nơi này mà. Nếu làm được như vậy thì đâu đâu cũng vừa là đồ rẻ vừa là đồ ngon, chuẩn bị làm ngay thôi mới được!』
Vào lúc bấy giờ, Haruna đang được trải nghiệm một cảm giác mới lạ mà cô chưa từng được nêm nếm qua lần nào.
Đó là hương vị của sứ mệnh dành riêng cho bản thân.
Đây chính là lý do mà mình được kêu gọi đến nơi này, sống cũng vì mục đích này. Những cảm xúc ấy cứ chợt lóe lên trong người Haruna.
Hiển nhiên, chúng cũng không phải là hư ảo.
『Aa! Hình như cô nàng Nữ thần trước kia có đề cập qua vấn đề này rồi thì phải……?』
Quả thực, Vị Nữ Thần ấy đã có nhắc đến món Okonomiyaki trong cuộc chuyện trò lúc trước. Cũng như việc truyền bá rộng rãi thứ thức ăn bỗ dưỡng này.
Tại thời điểm đó, Haruna đã không thể nào hiểu được ngụ ý trong câu nói của Nữ Thần. Một cách đơn giản, cô ấy nghĩ rằng chỉ cần đi mua nguyên vật liệu về để chế biến là xong xuôi món ăn. Thế nhưng, người tính có bao giờ bằng trời tính, điều đó không hề đơn giản chút nào. Bởi khái niệm Okonomiyaki không hề tồn tại trong thế giới này, những thứ vật phẩm chuyên dùng xoay quanh món ăn cũng không hề tồn tại nốt.
Giờ này, tại nơi đây, chỉ riêng mỗi mình Haruna nắm giữ công thức làm nên món ăn độc nhất vô nhị tại nơi Dị giới.
『Được rồi, bắt tay vào việc thôi nào! Yossha! Nè, cho tôi mấy kí bắp cải đi! Với lại, chủ tiệm có bán hành lá không? Hành hương chẳng hạn!』
Mặc dù không hề có những loại cây như hành lá nhưng ở đây lại tồn tại vài loại rau quả có mùi vị tương tự như hành hương. Ngoài ra, họ còn bày bán cả rau hẹ.
『Đúng rồi, lấy cho tôi cái này nữa!』
Kế tiếp là thịt heo. Sợ rằng thịt tươi sẽ nhanh chóng bị ôi thiu nên Haruna quyết định mua những sản phẩm đã được gia công thành thịt giăm bông.
『Bột mì mua ở đâu ta!? À, phải ra ha! Đi hỏi mấy tiệm bánh mì là tìm ra ngay ấy mà!』
Sau khi đã mua được bột mì một cách an toàn, cô ấy gánh hàng hóa trên vai và cất bước quay trở về quán trọ của bà Martha.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆◇ ◆◇ ◆◇
『Bà chủ ơi, tôi mượn bếp một chút nhé!』
「Được thôi, cô cứ dùng đi, mà định nấu món gì đấy?」
『Tôi nấu Okonomiyaki ấy mà!』
Okonomiyaki chứa đầy đủ cả thịt lẫn rau củ. Chất Carbs[note13048] cũng có trong lúa mì. Nói tóm lại thì đây là một món ăn toàn diện. Haruna cuối cùng cũng hiểu được ý định lan truyền rộng rãi thứ thực phẩm này của Vị Nữ Thần.
Hiển nhiên, thứ sốt chuyên dùng ở Nhật Bản không hề tồn tại ở thế giới này. Thay vào đó, cô ấy đã chữa cháy bằng cách dùng thứ nước sốt được bày bán tại nơi đây.
Hơn nữa, cô cũng đã nêm nếm thêm mùi vị cho thứ nước sốt bằng muối ăn cùng với các loại gia vị phổ biến nơi Dị giới.
Tuy nhiên, vẫn thiếu mất chiếc bàn nướng Teppan[note13049] chuyên dùng trong việc nấu nướng.
『Bà chủ ơi, bà có bộ áo giáp nào mỏng mỏng tí không?』
「À, hình như có trong kho đấy. Của mấy vị mạo hiểm giả ở trọ để quên rồi bỏ xó chúng ở đó luôn」
Khi được tận mắt chứng kiến bộ giáp, trông chúng hữu dụng đến mức đáng ngạc nhiên. Liền ngay sau đó, Haruna nhanh tay tháo dỡ chúng và sử dụng phần giáp che ngực như một cái bàn nướng.
『Yoshi! Cái này trông cũng được việc phết!』
Đầu tiên, làm nóng dầu và rán chút bột để làm thành Tenkasu[note13050]. Nó sẽ đóng vai trò như một loại nguyên liệu tất yếu để tạo nên kết cấu giòn tan của món ăn.
Đổ nước vào một cái bát to rồi cho thêm bột, trộn đều để hòa quyện chút không khí và thêm bắp cải đã xắt nhỏ vào hỗn hợp.
Đợi bếp nóng rồi cho phần hỗn hợp vừa trộn lên trên bề mặt nướng.
Sau đó xếp thịt và dàn đều chúng lên trên lớp bánh. Lần thử này là phần thịt giăm bông đã được thái lát mỏng.
Ngoài ra, cô ấy còn làm riêng một phần bánh khác chỉ có mỗi một lát phô mai ở phía trên.
Khi phần bột đã được nướng mịn và chín vàng thì chỉ cần phết thêm một lớp nước sốt thơm ngon lên vỏ bánh là xem như chúng ta đã hoàn thành món Okonomiyaki.
Dù sao cũng đã chế biến thành công phần bánh với lớp vỏ phô mai, Haruna dự định sẽ thử nghiệm với muối ăn vào lần làm bếp kế tiếp.
『Okonomiyaki phiên bản Thị trấn All Sac vừa mới ra lò đây! Mời bà chủ trọ thưởng thức!』
「Món bánh mì gì mà trông là lạ thế này?」
Cầm ổ bánh tròn tròn lạ lạ trên tay, bà Martha cắn thử một miếng. Bởi bộ nĩa chỉ thông dụng trong giới thượng lưu và vẫn chưa được phổ cập đến dân thường nên họ phải dùng tay trần để bóc thức ăn như thế này.
Loại thịt đang được sử dụng phải nói là vô cùng khô khốc và rất khó ăn nhưng phần thịt giăm bông đã được cắt nhỏ nên nói chung là cũng không thành vấn đề.
「Ui da, nóng, nóng……」
『Bánh vừa mới ra lò mà. Nhưng mà, cảm giác thổi phù phù khong khi ăn cũng không tệ chút nào phải không?』
Bà Martha trợn tròn con mắt sau khi ăn.
Cứ thế, bà ấy bất chợt thốt lên rằng 「Ngon, ngon quá đi thôi!」
「Tuyệt thật đấy! Bắp cải thì tạo một cảm giác sần sật trong khi nhai, vỏ bánh thì không chỉ mềm mịn mà còn giòn giòn nữa, quả là một kết cấu mới lạ! Chưa kể đến thứ nước sốt đậm đà được phết trên bánh, đây đúng là một sự kết hợp mỹ mãn!」
Cùng một xúc cảm tốt đẹp, Haruna nắm tay ăn mừng như muốn nói lên rằng『Đây là chiến thắng của tôi đó nha!』
『Đúng rồi, bà chủ ăn thêm cái bánh phô mai đi!』
「Cái này thì không có thịt giăm bông, chỉ có phô mai thôi à? Ồ! Ổ bánh này cũng chả kém cạnh gì!」
Lần này thì bà ấy đã cho ra một phản ứng đầy triển vọng trong tức khắc.
「Phô mai thì bị chảy một tẹo, vết cháy sém màu nâu nâu trên ổ bánh thì lại càng làm nổi bật mùi hương thơm phức của món ăn! Điều này thật tuyệt hảo! Tôi có thể ghi thêm món này vào thực đơn của quán được luôn đó. Trông nó có vẻ no bụng, cách làm cũng không quá phức tạp」
『Phải rồi ha! Càng no bụng càng tốt mà! Với lại, ta còn có thể thử nghiệm với hàng loạt các nguyên vật liệu khác đấy!』
Kể từ ngày này, món bánh xèo Okonomiyaki chính thức được ra đời tại nơi Dị Giới.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆◇ ◆◇ ◆◇
Vào ngày hôm sau.
Haruna ngay lập tức bày bán món Okonomiyaki tại【Cửa hàng tiện lợi đặc quyền Mạo hiểm giả『Haru-chan』】
Cô đã mang vác tất tật từ các nguyên vật liệu chế biến lẫn chiếc bàn nướng Teppan đến nơi đây. Phần lửa để nấu nướng sẽ được Hỏa Ma Pháp của Haruna lo liệu.
Trong khi ngắm nhìn tay nghề làm bếp của chủ tiệm, Kokon cùng hết thảy các nhân viên khác đều trưng ra một vẻ mặt ngớ ngẩn trước món ăn lạ lùng trước mắt.
「Rốt cuộc thì cô đang nấu món gì thế?」
『Cứ nhìn đây đi! Với lại, cắn thử một miếng đi![note130451]』
Khi được nếm thử món ăn nóng thổi vừa được chế biến, từng người một thốt lên kinh ngạc.
「Thật quá sai trái…… Phận là tín đồ của Đứa Chúa Trời như tôi mà lại được thưởng thức một món ăn thơm ngon như vầy…… Điều này đã đi ngược lại giới luật của tôn giáo mất rồi……」
Gần như là bất khả thi cho người dân thế giới này có thể thưởng thức một món ăn tươi ngon vừa mới ra lò tại tầng Dungeon sâu dưới lòng đất. Bởi thế mà tầm ảnh hưởng của Okonomiyaki đối với nơi đây là vô cùng đáng kể.
『Mặc dù thơm ngon như vậy nhưng mà nguyên liệu để chế biến đâu có bao nhiêu tiền. Ông Trời sẽ không tức giận đâu, bởi làm gì có thứ đắt giá bên trong món ăn này』
Khi còn ở Nhật Bản, Okonomiyaki đã dần dần trở thành một món ăn sang trọng. Haruna thì hoàn toàn phản đối điều đó. Đối với cô, ngon bổ rẻ và niềm vui khi có thể thoải mái tận thưởng món ăn mới là bản chất thật sự của ẩm thực Konamon[note130452].
『Mọi người ơi, lại đây xơi Okonomiyaki nào~! Ngày mai tôi sẽ bán món này với giá 5 Xu Đồng, hôm nay thì siêu giảm giả, chỉ 1 Xu Đồng mà thôi! Một đại dịch vụ đến mức buôn bán lỗ vốn luôn đó nha!』
Nhờ thứ mùi hương thơm phức bay phơi phới trong gió cùng cái giá rẻ như bèo kia mà khách nào khách ấy cũng nhao nháo bu vào cửa tiệm. Đã vào đến nơi này thì không một Mạo hiểm giả nào sẽ ăn uống một cách nửa vời nữa.
『Có tổng cộng 3 loại hương vị, vị giăm bông, vị phô mai và vị giăm bông phô mai kết hợp! Hôm nay thì vị kết hợp kia cũng đồng giá 1 Xu Đồng nhé!』
Để tiệt kiệm nước trong việc rửa chén. Haruna quyết định tận dụng luồng nước nóng đến từ Ma Pháp Trị Liệu【Hotel New Awaji】của mình.
Sau khi đã hoàn tất khâu nêm nếm gia vị, thực khách sẽ được tự chọn thêm nước sốt hoặc phụ gia mà mình thích.
Một nhà hàng bỗng được sinh ra giữa lòng Dungeon. Từ đó thu hút hàng loạt các Mạo hiệm giả tụ tập lại nơi đây.
Khách hàng thường xuyên của Haruna chính là những người đầu tiên được thưởng thức món ăn này, bọn họ đều đồng loạt cắn thử một miếng. Phải chứng kiến cái khoảnh khắc thức ăn do mình chính mình làm ra trôi lọt vào dạ dày của thực khách, đến cả Haruna cũng phải hồi hộp.
「「Ngon quá!」」
Sau khi nghe thấy câu từ đó, nỗi lo lắng trong cô cũng tiêu biến hẳn đi.
「Khác với Pasta, bánh mì hay những món ăn vặt được làm từ bột kia! Đây là một loại hương vị hoàn toàn mới!」
「Chưa kể là chúng ta còn được thưởng thức một món ăn nóng thổi như thế này ở dưới tầng 13 nữa. Thật tuyệt quá đi thôi!」
「Ta còn có thể tự chọn gia vị nữa kìa, ăn không bao giờ biết ngán luôn!」
「Thế này thì có khi đến cả Ma Thú cũng hạnh phúc luôn ấy chứ, phải không nào?」
Xuôi theo dòng cảm xúc khuây khỏa, nước mặt chợt tuôn rơi từ đôi mắt của Haruna.
『Tạ ơn Trời…… Không ngờ là lại có nhiều người hân hoan đến mức này, tôi xúc động quá đi thôi. Niềm vui sướng này ý như lúc đội tuyển Tigers đoạt giải vô địch ấy……』
Khi trông thấy dòng nước mắt tuôn dài trên khuôn mặt của một nhà mạo hiểm giả vô song, cả thực khách lẫn dàn nhân viên của cửa tiệm dều bị hình ảnh ấy mê hoặc.
「Đây là giọt lệ của Ác Quỷ, phải không nè……」
Nghe thấy câu nói của Kokon, Haruna bĩu môi trong khi khóc, sau đó giáng một đòn bổ tay nhẹ nhàng trên ngực của cô Tăng Lữ.
『Dám gọi tôi là Quỷ nè. Chí ít thì gọi tôi là một con Hổ thôi. Nhưng mà Kokon ngày càng giống một nhân vật Boke rồi đấy. Ghê quá nha!』
「Kể từ khi ở bên chủ tiệm, tôi đã thành ra như thế này từ khi nào không hay…… Đến cả tôi còn ngạc nhiên về bản thân cơ mà」
Trong một tương lai xa xôi, Cô Tăng Lữ Kokon này sẽ được Haruna thuyết giáo về nghệ thuật đối thoại giữa Boke và Tsukkomi. Hai người bọn họ mai sau sẽ hợp thành bộ đôi tấu hài hoạt động tại Cố Đô. Nhưng đó là một câu truyện hoàn toàn khác.