I Became a Living Cheat

Chương 16: Bảo vệ những người thân yêu




Các bạn biết vì sao chương ra lâu không, vì mình đang chuẩn bị thi cmnr, ai chuẩn bị thi điểm danh!!

Vì vậy trong 2 tuần tới tốc độ ra chương sẽ khá chậm.

*********************************

Với sự xuất hiện của Junishima Sakura, vấn đề mà các cô gái không thể giải quyết đã hoàn toàn tan vỡ trước mặt họ. Xác nhận lại xem thực sự Sakura có đang ở đây không, Taiyou nghĩ rằng mình cần phải bảo vệ cho các cô gái. Tuy nhiên trước cả khi cậu có cơ hội để thể hiện, các cô gái đã buông tay cậu ra.

Suzune và Kazane đứng chắn trước cậu và Kotone người chị cả đứng trước mặt những người em của mình như thể cô sẽ bảo vệ họ bằng cơ thể của mình.

Hành động của họ hoàn toàn là bộc phát, nhưng không hề có một chút lưỡng lự hay sợ hãi nào.

Không hề có một chút do dự, họ đối mặt trước kẻ thù. Các cô gái có một quyết tâm mạnh mẽ và sẵn sàng tự nguyện trở thành tấm khiên cho cậu. Taiyou hiểu ý tốt của họ.

Tuy nhiên, cậu không thể để họ làm như vậy được. Taiyou tin rằng việc cậu được các cô gái bảo vệ là vì đang bị thương, như một người đàn ông, nó không phải là việc mà cậu có thể chấp nhận được. Câu nghĩ mình nên làm điều gì đó.

Nghĩ như vậy cậu nhẹ nhàng kéo Kotone về đằng sau, sau đó bước lên trước mặt các cô gái để thay thế vị trí của họ.

"Taiyou-san!"

"Không sao đâu, cảm ơn mọi người vết thương của mình ổn rồi. "

Sau khi nở nụ cười tươi với các cô gái, tầm nhìn của cậu lại một lần nữa tập trung về phía Sakura.

Vẻ ngoài của cô hoàn toàn không có gì thay đổi gì kể từ lần cuối cậu gặp. Nụ cười chứa đầy sự vô cảm, cái váy bó sát cô ta đang mặc và cái bầu không khí cô tỏa ra đều như lúc trước. Chỉ có biểu hiện là hoàn toàn thay đổi.

Cái sự hăm dọa của cô ta đã đạt tới một cấp độ khác. Nó giống như cậu đang đối mặt với một con Boss trong một game RPG xuất hiện để ngăn cản cậu vượt ải vậy.

Taiyou tiến lên phía trước và đối mặt với cô ta.

"Này, cô tới một mình à?"

Trong khi nói vậy, cậu nhìn xung quanh——cậu đang tìm Hera, sau khi tìm thấy cô, cậu trao đổi bằng ánh mắt để nói điều gì đó với cô.

" Đã rõ desu ~ "

Sau khi bí mật trao đổi, Hera chào Taiyou và bay lên không rồi rời đi. Trông như thể Hera đã hiểu được ý của Taiyou là muốn cô thám thính xung quanh. Sau khi bay một vòng, cô liền ra dấu ok bằng hai tay.

"Tất nhiên tôi tới đây một mình rồi."

"...có vẻ vậy, tôi không cảm thấy được sự hiện diện của những tên vệ sĩ ở xung quanh."

Sử dụng thông tin cậu thu được từ Hera, cậu cố hăm dọa Sakura.

“Oh? Tôi không ngờ là cậu có khả năng đó đấy."

"Biết đâu, những gì tôi vừa nói có thể chỉ là một cú lừa.” (Trans: Cuộc đời là những cú lừa, như thằng nào đó từng lừa các bạn vậy đó.)

"Điều đó là không thể. Cậu có vẻ như đã xác nhận lời nói của mình. Nếu cậu nói rằng đó chỉ là một trò bịp bợm thì cậu hoàn toàn có đủ tài năng để trở thành một diễn viên nổi tiếng đó."

"Cô có biết rằng tôi đặc biệt ghét dầu ô liu không?" (note:Người Nhật thường uống một chút dầu ô liu trước khi đi ra ngoài để xã giao, để chống say, đặc biệt là các diễn viên, khi mà việc giữ hình tượng rất là quan trọng. )

"Thật là hổ thẹn, khi đó là một khía cạnh quan trọng của công việc. "

Cả hai người đều nở một nụ cười nguy hiểm trong khi trao đổi một vài lời hời hợt.

"Đừng lo lắng tôi không tới đây để gây chiến. Mà giống như là tôi không thể thì đúng hơn. "

"Cô không thể?"

"Toàn bộ thuộc hạ của tôi đều bị thương và họ giờ hoàn toàn vô dụng với tôi. Hơn nữa, người tài chợ cho cơ quan chúng tôi đã làm cho quỹ tiền biến mất một cách bí ẩn mà không hề có lí do. Cha của những cô gái đó đã gào thét và kêu ca về điều này, điều nọ. Nhưng sự thật là tôi không còn nước cờ nào để đi nữa, và tôi không thể làm bất cứ gì với việc này nữa. "



"Không phải cô từ bỏ một cách quá dễ dàng sao?"

"Ai biết? Có thể tôi chỉ đang cố gắng lừa cậu trong khi dấu một thứ gì đó trong tay áo của mình. "

"...Nếu cô nói tất cả những gì cô làm nãy giờ chỉ là diễn, tôi rất hân hạnh khi bị lừa."

Có vẻ như cô ta đang chơi đùa với tâm trí cậu, nhưng những gì cô ta nói có vẻ không phải là nói dối. Khả năng đọc tâm lý của đối thủ, cậu nghĩ cô ta phải hơn mình ít nhất từ một tới hai phần. Mặc dù ban đầu, cậu đã cố làm cô ta mất cảnh giác bằng khả năng trò chuyện hài hước của mình, nhưng thực tế cậu mới là người bị như vậy.

Taiyou giấu đi những lo lắng và thẳng thắn hỏi cô ta thêm một lần nữa.

"Cô nói với tôi rằng cô thực sự đến đây một mình? "

"Tôi thề trên danh nghĩa dòng họ Juniishima. "

"Cái nụ cười của cô thật là không đáng tin một chút nào. "

" Fufufu " (cười theo phong cách phụ nữ)

"Rồi, xin hãy giải thích cho tôi lý do cô một mình tới đây. "


"Tôi không được phép tới đây một mình à ? Ngay cả khi tôi đi một mình, cậu sẽ không hiểu đâu ..... tôi có thể sẽ đánh bại cậu và mang các cô gái đi một mình đấy."

"Cô trông chả có vẻ gì là mạnh cả. "

Một lần nữa, cậu nhìn lại Sakura. Cái cặp chân chết người của cô hoàn toàn có thể siết cậu tới chết. Bộ ngực như muốn bật ra khỏi áo bất kỳ lúc nào…Và đặc biệt những đường cong như người mẫu của cô ta.

Mặc dù khá là tự phụ khi cậu nói điều này, nhưng thật sự nhìn cơ thể cô ta chả có vẻ gì trông giống một chiến binh dày dạn kinh nghiệm cả.

"Tôi cũng có thể nói như vậy với cậu đấy. Nhìn cái cơ thể của cậu thì ai mà ngờ được nó lại có thể phá hủy một bức tường cơ chứ."

"Muuuu "

Taiyou lại một lần không nói lên lời. Cái cách nói chuyện giống hệt như cô gái da trắng. Ngay từ lúc đầu, vẻ bề ngoài của cô gái cũng thật yếu đuối và dễ vỡ. Giống như thể cô có thể bị gió thổi bay đi bất kỳ lúc nào.

Cậu quyết định không đánh giá người khác chỉ qua vẻ bề ngoài của họ.

Trong trường hợp đó, Sakura có thể có một khả năng chiến đấu mà không thể tưởng tượng nổi....Taiyou vào thế chiến đấu và cẩn thận quan sát mọi chuyển động của Sakura.

"Cậu tin vào những gì tôi vừa nói à? Không phải cậu quá dễ bị lừa sao?"

"Mặc dù vậy, chả có gì không tốt khi thận trọng cả. "

"Cũng khá là hợp lý đó. "

Trong một khoảng thời gian ngắn, họ chỉ đứng đó nhìn nhau trong im lặng.

Hera và ba cô gái hồi hợp dõi theo những gì xảy ra tiếp theo.

"Fufu, hôm nay chúng ta hãy để họ ở lại đây.”

Sakura mỉm cười một cách duyên dáng.

"Tôi thật sự yếu mà. Tôi hoàn toàn không có khả năng chiến đấu nào hết. Nếu có thể làm gì đó, thì đó chắc là cầm xấp tiền và vả vào (nát)mặt đối phương. "

"Thật là một phương pháp đê tiện."

"Nếu nó giúp tôi có thể đạt được mục đích của mình, thì không cần biết nó là gì, tôi sẽ sử dụng nó một cách tốt nhất. "

"Tôi cũng hoàn toàn đồng ý với điều đó."


" Fufu, không phải thật bất ngờ khi hai chúng ta lại khá hợp nhau sao ? "

"Theo cách này, nó sẽ khiến chúng ta trở nên ghét nhau hơn mà thôi. "

"Kể cả vậy, tôi thấy nó cũng là một sự phát triển đáng yêu đấy chứ."

Trong khi nói như vậy Sakura có một nụ cười mê hồn trên khuôn mặt.

Taiyou đột ngột cảm thấy cậu lại bị cuốn hút vào cuộc trò chuyện mà Sakura dẫn dắt thêm một lần nữa. Cô có khả năng mê hoặc đối phương băng lời nói của mình.

Điều này thật là rắc rối, nhưng cậu lại khôngcảm thấy khó chịu khi nói chuyện với Sakura. Sự thật là, cậu cảm thấy khá là thích thú với cuộc nói chuyện hài hước này.

Giá như họ có thể gặp nhau trong một hoàn cảnh khác mà ba cô gái không liên quan, có lẽ mối quan hệ giữa họ đã khác—Trong khi cậu đang nghĩ như vậy.

"Taiyou-chan, Taiyou-chan"

Hera đột nhiên bắt đầu hoảng loạn và bay đến trước mặt cậu. Vì không thể đáp lại Hera. Cậu nhìn cô như thể muốn hỏi "Chuyện gì thế ?"

"Taiyou, cậu đang bị ngắm. Ở kia ở kia và cả ở kia nữa.... thậm chí ở trên mái nhà cũng có rất nhiều người với súng bắn tỉa đều đang nhắm vào cậu."

"—tsu!"

Biểu cảm của Taiyou liền thay đổi, cậu ngay lập tức nhìn về chỗ mà Hera đang chỉ.

"Oh! Vẻ mặt đó chứng tỏ cậu đã nhận ra rồi phải không. Đúng là một người thú vị mà- mặc dù là có hơi trễ rồi. "

"Cô có lính bắn tỉa sao! "

"Cậu đúng rồi đấy. Chắc không cần tôi phải giải thích đâu nhỉ, cậu cũng biết vị trí của mình rồi chứ? "

"Hành động của cô thật quá đáng, sử dụng những biện pháp bất chính như thế này. "

"Chính là do cậu không hiểu được tầm quan trọng của việc này. Nếu chúng ta có thể tìm ra được phương pháp khiến phụ nữ trẻ trung vĩnh viễn, lượng tiền mà ta kiếm được không chỉ ở con số hàng trăm triệu thôi đâu, mà nó còn có thể lên tới hàng nghìn tỷ cơ. Đối với số tiền lớn như vậy, 'nó là điều không thể tránh khỏi' chỉ là một câu nói chứ không thể giải quyết được vấn đề."

" .....Thật sự lập luận của cô rất thuyết phục, nó khiến tôi cảm thấy thật khó chịu"

"Fufu, bây giờ, tôi đã dồn cậu vào góc rồi, khi mà tất cả những tay súng bắn tỉa đều nhắm vào cậu. Tôi tự hỏi cậu sẽ làm gì đây? Liệu cậu sức mạnh để né những viên đạn như Flash không? "

"….”


Taiyou im lặng, cái sức mạnh đó ... Bây giờ cậu hoàn toàn không đủ khả năng để thoát khỏi tình trạng khó khăn này.

Thấy Taiyou không hề di chuyển, ba chị em bắt đầu lên tiếng.

"Taiyou-san, ý của cô ta là gì vậy ? "

" Bắn tỉa ? "

" -! Cậu đang bị nhắm vào ư? "

"Các cô gái không cần lo lắng, người của tôi sẽ không chĩa súng vào các cô đâu. "

Sakura nói với một thái độ bình tĩnh.

"Kể từ khi gặp cô, đây có lẽ là câu nói đáng tin duy nhất mà cô đã nói. "

Taiyou nghĩ, Sakura là một người rất thông minh. Cô ta thuộc kiểu người sẽ xem xét kỹ lưỡng hành động của mình để đạt được mục đích, lên chắc chắn là cô không muốn ba chị em họ bị thương.

Nói cái khác vì ba chị em này là những “mẫu vật thử nghiệm” nên sự an toàn của cơ thể của họ sẽ được đặt lên hàng đầu.


"Tôi không thể nói rằng tôi ghét cách nghĩ của cậu, thậm chí chúng ta còn khá hợp nhau. Nếu cậu không phải kẻ thù của tôi,có lẽ tôi đã muốn hẹn hò với cậu. "

"Nó chỉ là nói dối thôi phải không ? "

"Oh ? Tôi không thể khiếncậu tin tôi lần này sao? Fufu, tôi đoán, có lẽ đây là kết quả của việc tôi đã nói dối hơi nhiều. "

Trong khi nở một nụ cười với cậu, cô lặng lẽ quan sát cậu. Đồng tử cô co lại như thể muốn hỏi " Bây giờ cậu sẽ làm gì nào?"

Taiyou đang suy nghĩ.

Về cái cách để thoát khỏi hoàn cảnh này. Cậu tuyệt vọng tìm kiếm một giải pháp khả thi. Tuy nhiên, cho dù có suy nghĩ cỡ nào đi chăng nữa, cậu vẫn không thể tìm ra được một giải phá nào cả. Đối đầu với các chuyên gia tầm xa là bất khả thi.

Tóm lại cậu không thể làm gì trong tình thế hiện tại.

Cậu cảm thấy tuyệt vọng và suy nghĩu ám nhem nhóm.

Mục tiêu của Sakura là bắt cóc ba chịem. Nhưng cậu không thể ngăn cô ta lại.

Nó có nghĩa là, nếu cậu chống đối, cậu sẽ bị bắn và ba cô gái sẽ bị bắt cóc, hoặc cậu sẽ đứng im đây, không làm gì cả và nhìn ba cô gái bị mang đi ngay trước mặt.

Ngay bây giờ cậu chỉ có hai lựa chọn này.Cho dù lựa chọn nào đi nữa, thì kết quả vẫn là các cô gái sẽ bị mang đi. Hai lựa chọn - một kết quả, Nếu chỉ có duy nhất hai lựa chọn đó, cậu nghĩ rằng nó sẽ hợp lý hơn nếu cậu đứng im và ngoan ngoãn giao nộp các cô gái.

[ Mình đang nghĩ cái quái gì thế này.]

Taiyou làm sạch đầu óc của mình bằng cách lắc đầu. Loại bỏ các suy nghĩ tiêu cực khỏi tâm trí.

Thấy phản ứng như vậy từ Taiyou, Sakura nở một nụ cười nhẹ và đưa tay lên ngang đầu. Cô đăt ngón giữa và ngón cái vào nhau, và sẵn sàng búng tay. Với tín hiệu đó, rõ ràng là viên đạn sẽ tới từ chỗ mà Hera đã chỉ ngay khi Sakura búng ngón tay.

[Mình nên làm gì ? Mình có thể làm gì không?]

"Tôi chỉ hỏi lại một lần cuối, cậu sẽ giao các cô gái cho tôi chứ ? "

Mặc dù được hỏi, Taiyou vẫn ngậm chặt môi.

Cậu không thể tìm được câu trả lời.....cậu không thể trả lời câu hỏi này.

Khoảng khắc đó, ba cô gái như thể cố gắng để bảo vệ Taiyou, vây quanh cậu từ mọi phía, khuôn mặt họ tràn đầy sự quyết tâm.

"Lùi lại đi, các cậu không phải làm những chuyện này."

Các cô gái đã làm một việc không cần thiết đối với Taiyou. Sự an toàn của họ được đảm bảo bởi Sakura và cậu không muốn điều đó thay đổi.

Do đó, cậu kêu họ lùi lại và nhẹ nhàng đẩy các cô gái qua một bên.

Tuy nhiên.

"Taiyou-chan! "

Hera đột ngột gọi Taiyou, có vẻ cô phát hiện ra điều gì đó.

"Cậu cần phải hôn các cô gái này~ "

Những gì cậu nghe được từ miệng Hera là một yêu cầu hết sức vô lí….

***Chương sau: Dự là hôn gái và được buff, giống một bộ anime nào đó***