Hy Lạp Bất Bại Quân Thần

Chương 74: Ai Là Quái Vật?




Humbaba bị chọc giận lấy liền biến thân thành 1 con quái vật cao đến 7-8 mét, trên tay tràn đầy móng vuốt nhọn hoắt công kích lấy bọn họ. Enkidu và Gilgamesh nhanh nhẹn né tránh lấy, cả hai lần lượt hỗ trợ nhau công kích lấy con quái vật, bất quá Humbaba không phải ăn chay nhanh nhẹn lạ thường móng vuốt không ngừng chuyển động dễ dàng trọng thương lấy các chiến sĩ của Uruk, Gilgamesh thấy đòn công kích từ bảo khố mình không mấy hiệu nghiệm bèn liên hợp cùng Enkidu lao vào cận chiến với Humbaba.

Cả ba lao vào quấn lấy, chiến đấu bùng nổ nhưng Humbaba dễ dàng áp chế lấy cả hai người, Humbaba gào thét lên vì tức giận, đánh lui cả 2 người ra cũng không tiếp tục truy kích lấy ngược lại lẳng lặng đứng nhìn chằm chằm vào Shamash. Nó vẫn còn nhớ rõ kẻ trên đó muốn nó làm thú cưỡi nhưng không chịu, chỉ sợ hôm nay bản thân muốn báo thù lấy.

"Nhìn gì? Thứ quái vật." Shamash khinh thường lấy lập tức hội tụ một mặt trời nhỏ trong tay ném mạnh về phía Humbaba, thực lực Chúa tể phat huy vô cung nhuần nhuyễn lập tức khiến Shamash gào lên trong đau đớn nằm lăn trên mặt đất.

Gilgamesh và Enkidu nheo mắt lại vẻ không rõ bất quá cũng hướng Humbaba công kích, cả ba tiếp tục quấn lấy lẫn nhau nhưng những đòn công kích của Gilgamesh và Enkidu lại tỏ ra vô dụng với Humbaba.

Humbaba bản thân là tinh linh thủ hộ khu rừng Tuyết này nên có thể không ngừng chiếm được chữa trị lấy, cả hai lập tức cảm nhận được các vết thương của Humbaba đang liền lại nhanh chóng, cách duy nhất của họ là trực tiếp thổi bay con quái vật.


" Enkidu, kiềm chế nó, ta cho nó một kích cuối cùng." Gilgamesh nói với Enkidu bên cạnh.

Enkidu gật đầu lập tức vô số xiềng xích tre già măng mọc lao đến quấn lấy Humbaba, Humbaba lợi dụng sắc bén của móng vuốt cắt hết lớp này đến lớp khác nhưng Enkidu đã quyết tâm quấn lấy nhất thời khó tránh khỏi.

"Tiếp chiêu đi Humbaba, Ea- Tinh tú chia rẽ đất trời." Gilgamesh lúc này cũng đã vận dụng ma lực dồn vào Ea, một kích như cơn bão lốc màu đỏ gào thét đánh thới Humbaba, Enkidu lập tức thoát thân lấy để lại Humbaba một mình nghiên kích.

Humbaba gào thét nhìn một kích đánh tới, 2 tay ôm chặt lấy cơn bão lốc cuồng bạo, cơn gió lốc xoắn vào người Humbaba khiến nó gào thét không thôi, cuối cùng rống lớn một tiếng 2 móng vuốt lập tức tạm thời chuyển hướng cơn bão lốc màu đỏ hướng lên bầu trời sau đó nổ tung lấy trên không trung.

Gilgamesh và Enkidu mí mắt giật giật lấy, Ea bản thân đánh ra ẩn chứa sức mạnh hỗn độn lại bị một con quái vật chạm vào thậm chí dùng tay không ném lấy, cái kết quả này thật sự quá làm người ta sợ hãi. Bất quá bản thân Humbaba cũng tổn thương nặng nề lấy, cả người cơ thể lay lắt cảm giác bất kì lúc nào cũng có thể ngã xuống.

"Không đúng Gilgamesh, con quái vật chủ động tiếp lấy Ea, bản thân nó hoàn toàn có thể tránh lấy." Enkidu nhận thấy khác lạ lập tức nói.

"Nếu vậy tại sao nó lại chủ động tiếp lấy?" Gilgamesh cũng cảm thấy có chút không đúng, từ thái độ của Shamash cùng với biểu hiện kì lạ lúc đầu của Humbaba cũng khiến Gilgamesh nghi hoặc lấy.

"Ta nghĩ... nó đang bảo hộ sinh mệnh của khu rừng này, còn chúng ta mới là kẻ xâm nhập, ta nói đúng không? Thần Thái dương Shamash?" Enkidu ngập ngừng lấy 2 mắt nhắm nghiền như đau thương sau đó nói lớn sự thật tàn khốc.

Gilgamesh cùng với các chiến binh lúc này đã rõ ràng, không hề có quái vật hay ác ma chuyên giết hại nhân loại ở đây, thứ mang theo ác ý duy nhất ở đây chính là nhân loại bọn hắn còn con quái vật ác ma mà bọn họ thảo phạt từ đầu chính là kẻ bảo hộ các sinh mệnh của khu rừng, thật nực cười! Kẻ tự xưng là dũng giả hóa ra là Ma vương còn Ma Vương lại là kẻ thủ hộ lấy sinh mệnh.

"Shamash, bản vương cần 1 câu trả lời lấy." Gilgamesh tức giận hét lớn lấy nhìn thẳng vào Shamash. Bản thân hắn bị coi như con cờ đùa giỡn còn chưa tính, bây giờ lại còn muốn hắn vượt qua ranh giới nhân tính của mình thật đúng là trò cười.

"Gilgamesh, nếu không phải coi ở việc ngươi là dòng dõi của Ninsun, ta đã lập tức phán ngươi tội chết vì dám cả gan làm loạn mắng nhiếc ta, bất quá ta cũng rất nhân từ lấy giải thích cho ngươi, Gilgamesh, những việc bây giờ ngươi chỉ có thể nghe và thi hành lấy, như ta đã nói ngươi không có quyền được biết." Shamash lạnh lùng khí thế bức người nói.

" Đáng chết chư thần, như vậy khiến chúng ta khác gì ác ma không nhân tính." Một tên chiến binh gào thét lấy, bản thân hắn từ trước đến nay luôn tin tưởng mình chiến đấu vì phần người bên trong mình, bây giờ khiến hắn giết một "người mang thân hình ác ma" thứ lỗi hắn không làm được.

Shamash trầm mặc không nói, bất quá ánh mắt khinh thường trực tiếp nói rõ, nhân loại đối với bọn hắn là cung cấp tín ngưỡng và thần chức, bọn họ chưa từng quan tâm đến nhân loại sinh tồn thế nào, bằng không mắt cao hơn đầu chư thần há để ý đến sống chết nhân loại.

"Các ngươi không có quyền lựa chọn lấy, lập tức giết con ác ma đó đi. Thật dài dòng." Shamash khinh bỉ

Gilgamesh định nói thêm điều gì nhưng Enkidu can ngăn Gilgamesh:

"Dừng lại đi Gil, nếu chúng ta nói thêm điều gì hắn sẽ lập tức giết hết các chiến binh trừ ta và ngươi ra. Bây giờ chỉ còn lựa chọn là giết lấy Humbaba."Enkidu đau thương nói.

Gilgamesh lâm vào giận dữ rất muốn kéo tên thần linh trên đầu mình xuống hành hung 1 trận sau đó làm thịt lấy, bất quá Gilgamesh cũng hiểu rõ hắn cũng không có quyền lợi thay đổi điều gì, lần đầu tiên Gilgamesh cảm thấy được sự bất lực tràn lan lấy chính mình cắn răng bước đến chỗ Humbaba.

Humbaba lúc này đã vô cùng tàn tạ nó ngồi bệt xuống mặt đất, lúc này bản thân nó không còn muốn chống cự, nó đã nhận ra những người đến săn giết nó chỉ là bị lừa gạt lấy, nó chỉ nhìn chằm chằm vào thần linh cao cao tại thượng trên cao, sau đó nhìn vào Gilgamesh và Enkidu sóng vai bước đến. Humbaba không phản kháng hay cuồng bạo công kích lấy, nó chỉ lẳng lặng chờ đợi thời khắc sinh mệnh của nó bắt đầu đếm ngược.