"Bất quá chúng ta không kêu gọi Ishtar trở về sao? Nàng đi lại rất gần với tên Chúa tể giam lỏng ở Minh Giới." Enlil đợi Shamash rời đi nghi hoặc hỏi.
"Không cần lo lắng, 1 mình hắn cũng khó lật nổi sóng gió gì, bất quá quả thực cần kêu Ishtar trở về Thiên Giới 1 phen." Anu cảm giác bất an trong lòng vẫn chưa từng tiêu tán, hắn có cảm giác như sắp có một cơn bão tố sắp ập đến.
Minh GIới
Ishtar phụ thân lấy Siduri nhìn thấy cảnh tượng này cũng nói cho Andrew 1 phen, Andrew mấy năm nay cũng chỉ lắc lư tại Minh Giới bồi dưỡng tình cảm với Eresh và Ishtar, cả 2 tỷ muội cũng thầm chấp nhận lấy nhưng bản thân vẫn ngoài miệng ngạo kiều.
"Andrew, ngươi nói chư thần bây giờ sẽ có ý định gì? Tuy Gilgamesh và Enkidu đã thành bằng hữu nhưng cũng chỉ giúp nhân loại chứng kiến vũ dũng của Gilgamesh nhưng nói cho cùng bản thân Gilgamesh nếu không phải chư thần tự mình ban bố cho Gilgamesh chỉ sợ nhân loại không hề muốn hắn lên ngôi." Ishtar tò mò hỏi.
"Nếu ta đoán không sai thì chư thần sẽ liên kết với Gilgamesh tạo ra chiến tích để tạo dựng hình tượng là quân vương vĩ đại trong nhân loại. Enkidu lúc đầu mục đích là thay đổi Gilgamesh, bây giờ cần chiến tích, công lao khiến nhân loại kính sợ." Andrew không khó phán đoán được mục đích chư thần, nhằm củng cố lấy thần quyền của mình ở nhân loại.
Tuy nhân loại nhỏ yếu nhưng bản thân họ lại là sinh linh được ý chí thế giới thừa nhận lấy, một khi nhân loại hoàn toàn biến mất chư thần cũng không có quả ngon để ăn, hơn nữa nhân loại bản thân tín ngưỡng và thần chức từ văn minh như nông nghiệp, xây dựng, chăn nuôi,... cũng là những thần chức được bản thân Thần vực công nhận lấy, chư thần cũng không thể vì bản thân nhân loại mà tự tay đoạn lấy một phần lực lượng của mình nên bề ngoài cao ngạo không coi nhân loại ra gì nhưng vẫn luôn thu thập lấy tin ngưỡng nhân loại và thần chức.
Bản thân Ishtar cũng được lợi rất nhiều, 3 thần chức bản thân đều rộng rãi trong nhân loại là Tình yêu, chiến tranh, mùa màng nên lĩnh ngộ phep tắc rất nhanh lại hỗ trợ trong việc trưởng thành thành Thần Vương cảnh giới như bây giờ.
Ishtar chỉ có thể nói ở phúc mà không rõ lấy, những thần chức này chỉ sợ chư thần cố ý cho lấy nàng chỉ cần không phải ngu xuẩn theo thời gian cũng có thể trở thành Chúa tể.
Nhân loại có thể nói chính là thời đại nhân vật chính, hơn nữa nền văn minh phát triển thậm chí có thể sánh vai chư thần nên ý chí thần vực thiên vị là điều dễ hiểu.
Ishtar cũng không mấy quan tâm về chư thần Sumer, tuy quan hệ không tính la thân mật nhưng nàng lại yêu lấy Andrew, hơn nữa cứ nghĩ đến việc chư thần vì chuyện kén chồng cho nàng thì bản thân tức điên lên, nhất là lúc đó một số chư thần trẻ tuổi không thèm che dấu lấy dâm uế ánh mắt đầy dục vọng.
"Chư thần chúng ta cứ mặc kệ lấy họ, bất quá Gilgamesh chắc chắn sẽ không cam lòng thành quân cờ chư thần ma phản loạn lấy." Andrew lắc đầu nói
Nếu theo sử thi chỉ sợ không lâu sau đó chư thần sẽ ra lệnh Gilgamesh thảo phạt lấy Humbaba, sau đó từ Humbaba mà chôn lấy mâm móng phản loạn chư thần, gánh chịu Thiên chi trâu đực Gugalanna đại diện cho sự hủy diệt và cuồng bạo hơn nữa tự thân trọng lượng và sức mạnh có thể nhẹ nhàng đánh sập 1 vị Thần Vương. Trong truyền thuyết chư thần do Ishtar đòi lấy phục thù nên Anu đưa cho Gilgamesh Thiên chi trâu đực để trừng phạt Gilgamesh, bây giờ Ishtar bản thân cũng không có nó vừa lúc cướp lấy làm quà cho Ishtar.
Quả nhiên, không bao lâu, chư thần lập tức cử Gilgamesh thảo phạt lấy Humbaba, chư thần cũng tuyên cáo sức mạnh của nó và yêu cầu GIlgamesh phải mang theo các chiến sĩ giỏi nhất của mình cùng đi. Gilgamesh tức giận hỏi:"Nếu chư thần vì ta và nhân từ, thế sao không thể vì thân là Vương ta thảo phạt lấy nó?"
"Ngươi không có quyền biết Gilgamesh, nhiệm vụ duy nhất của ngươi là làm theo lời chư thần yêu cầu." Vị sứ giả đó lạnh lùng trả lời 1 câu sau đó lập tức bỏ đi chỉ để lại Gilgamesh ngơ ngác bất lực lấy.
Bản thân hắn hiểu rõ sự chênh lệch lớn bao nhiêu, yêu cầu hắn lấy con dân các chiến sĩ giỏi nhất của mình cùng đi giết ma thú hoàn toàn là chịu chết lấy, tuy hắn là Bạo quân nhưng không có nghĩa không để ý lấy con dân của mình, nhưng chính như tên thần linh nói, hắn nhiều nhất là quân cờ quan trọng của chư thần nhưng thân là quân cờ không có bất kì quyền lợi gì để phản kháng.
Lúc này Gilgamesh dù không đành lòng chỉ có thể ra lệnh tuyển chọn lấy các chiến sĩ mạnh nhất cùng Gilgamesh đi đến cánh rừng Tuyết thảo phạt lấy Humbaba. Hành trình đến không rừng Tuyết mất trọn vẹn 1 tháng, lúc này họ cũng đã đến được trước mặt khu rừng, tất cả mọi người bỏ ngựa ở bên ngoài bắt đầu âm thầm từ từ tiến vào bên trong.
Trong khu rừng lúc này, mọi người cảnh giác lấy tiến vào thì thấy một đôi mắt to từ mô đất bỗng nhô lên nhìn chằm chằm về phía họ, lúc này tất cả đã bắt đầu cảnh giác âm thầm nhận ra mục tiêu mình tìm đến.
Humbaba vốn là Tinh linh hay thủ hộ thần khu rừng Tuyết, đã bấy lâu nay, chưa từng có nhân loại tiếp xúc đến nó, lần cuối cùng nó gặp lấy là 1 cô gái đã chơi cùng và tặng một vòng hoa màu tím, nhợt nhạt mọc ở khu rừng Tuyết này. Tuy cô gái đã không trở lại nhưng nó vẫn vô cùng trân trọng lấy những đóa hoa đó và bện thành 1 chiếc vòng trên đầu của mình, lần này nó gặp thấy nhân loại khác biệt hoàn toàn lần trước, đó là một đám người mặt tràn đầy sát khí nhăm nhe nó nhưng bản thân không bận tâm chỉ ra lệnh cho các sinh linh xung quanh rời đi sau đó đối mặt lấy nhưng vừa nhô ra, bỗng nó cảm giác được 1 đạo thần lực nóng bỏng công kích thẳng vào người mình khiến Humbaba hét lên đau đớn.
Nhân loại cũng giật mình lấy nhìn lại thì thấy là Shamash đã công kích, nhưng Shamash không hề bận tâm la lên:
"Còn ngây người làm gì mà không mau công kích? Đó chính là con quái vật xấu xí, là điềm xấu của khu rừng Tuyết này."
Theo hắn thấy bọn nhân loại này đơn thuần ngu xuẩn tới cực điểm vậy mà cứ trơ mắt nhìn lấy, hắn cũng không tiếp tục ra tay mà để cho nhân loại trận chiến này tử chiến với ma thú thì mới có thể cảm nhận được sự vĩ đại của các thần linh.
Gilgamesh thấy Shamash không có động tác lấy nhìn vào Enkidu gật đầu, cả hai lập tức lao đến công kích Humbaba. Các chiến sĩ thấy vậy cũng theo chân Vương của mình công kích lấy.