Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Huyết Sát

Thần Hi bế quan




Thần Hi bế quan

Huyền Minh từ một thông đạo không gian đi ra, hắn rời đi cũng rất lâu rồi nhưng lần này trở về xem liền hòn đảo cảnh quan cũng không thay đổi.

Hắn tiến vào sâu trong khu rừng, đến một gốc đại thụ. Đó chính là thế giới thụ Thần Hi bản thể, hắn tiến lên xem xét nơi ở cũ của bản thân

Không khỏi nhớ đến khi chưa ra đời thời điểm, lúc đầu thì quá cô đơn nhưng mà về sau có Thần Hi trò chuyện làm bạn khiến cho cuộc sống thêm thoải mái thú vị nhiều.

Hắn dưới sự kích hoạt của mảnh châu để che lấp thân hình nhằm tạo bất ngờ cho Thần Hi. Hắn cải tạo chỗ ở thành một tiểu thiên giới với diện tích khá rộng, hắn phân nữa số linh mạch cấy vào trong đất rồi trồng vô số cây linh quả và ba đại linh căn lần lượt là đào viên, hoàng trung lý và nhân sâm quả.

Những thứ mà hắn tạo ra trong thế giới này có liên hệ trực tiếp đến thế giới thụ và nhờ trồng những tiên thiên linh căn này đã giúp cho Thần Hi phát triển tu vi và căn cơ cực kì vững chắc

Thần Hi từ trong tu luyện tỉnh lại, nàng đã không phải lần đầu tiên đột ngột tỉnh lại. Rất nhiều lần chỉ vì nghĩ đến Huyền Minh mà khiến nàng không tập trung được. Nhưng lần này nàng tỉnh lại thì có cảm giác rất khác biệt, nàng cảm giác tu vi của mình tiến triển nhanh hơn, đại đạo cũng dễ dàng thấu hiểu hơn và quan trọng nhất là nàng cảm giác cơ sở của mình rất vững chắc, vững đến cực hạn mà không gì có thể lung lay.

Nàng biết có điều bất thường và bắt đầu điều tra, nàng tra hết một vòng mà không thấy điều gì kì quái. Thế là nàng quét đi quét lại vô số lần, Thần Hi nghĩ xem có nơi nào bị bỏ quên, thế là nàng nhớ ra trên bản thể còn có một hốc cây. Nàng bình thường không dò đến đó vì nếu dò xem thì sẽ nhớ Huyền Minh nhớ đến khoảng thời gian hai người ở chung bầu bạn cùng trò chuyện với nhau. Điều này làm cho Thần Hi rất muốn, muốn gặp lại Huyền Minh một lần.

Khi nàng tra xét vào hốc cây thì nàng trợn mắt há mồm. Nàng nhìn thấy không phải là hốc cây đơn sơ như cũ mà là một tiểu thế giới tràn đầy linh khí cùng với rất nhiều linh thảo linh dược. Nàng còn nhận ra ba tiên thiên linh căn đang cắp phát triển sâu vào thế giới, nàng rốt cục cũng biết những thứ lực lượng này từ đâu tới. Nàng nhìn thấy đang tích cực làm việc Huyền Minh mà mắt nàng không khỏi đỏ lên.

Nàng tưởng rằng Huyền Minh vì nàng đã chiến đấu gian khổ chỉ để thu thập số linh dược và ba cây linh căn. Nàng còn nghĩ đến hắn hẳn là thụ thương nên mới trở về.



Thàn Hi không kìm lòng nữa xuất hiện trước mặt Huyền Minh rồi ôm chằm lấy hắn. Huyền Minh cũng mộng, ở ngoài hắn một mực cảnh giác nhưng về đây thì hắn toàn buông lỏng như một người tha hương về nhà.

Hắn dừng tay lại cũng ôm lại Thần Hi, tay trái nhẹ đập vai nàng. Còn không đợi Huyền Minh nói thì Thần Hi liên nói: " Ngươi vấy vả rồi, rất cảm ơn ngươi".

Huyền Minh đẩy Thần Hi ra, thấy nàng vẻ mặt vẫn còn rất xúc động như mình làm đại sự gì cho nàng ấy. Hắn não hải cấp tốc chuyển, vô số tình huống cùng vô số cách giải quyết trôi qua kết hợp tính cách ngây thơ lâu lâu ngạo kiều nhưng tâm hồn n·hạy c·ảm mong manh thiếu nữ thì hắn đã có đáp án.

Hắn vội nói: " Những thứ này chẳng đáng, cho ngươi là được dù sao cũng không có bao nhiêu cực khổ".

Hắn một hơi nói hết nhưng sợ Thần Hi lại hiểu nhầm hắn nói tiếp. " Ta đã đột phá đại la kim tiên, thế giới bên ngoài kia có rất ít người có thể làm hại tới ta".

Thật ra là hắn đi hại người thì có chứ không bao giờ bị người hại. Hắn những nơi đi qua thì tất cả những gì hắn cho là cần thiết và có giá trị thì lấy hết khiến cho những sinh linh ở đó không dám hiện thân nói một câu.

Thần Hi vẫn có chút không tin: " Thật?".

" Người tự kiểm tra là biết".

Thần Hi lại gần kiểm tra toàn thân cho Huyền Minh, đích thực hắn không có v·ết t·hương gì mà tu vi thì vô cùng vững chắc, đại đạo thông minh



Nàng cuối cùng cũng yên tâm, nàng nhìn xem Huyền Minh đang làm không khỏi hỏi:

" Ngươi làm sao mà mở tiểu thế giới trong bản thể ta vậy".

Huyền Minh cười nói: " Không phải giúp ngươi sao, dù sao ngươi càng mạnh thì đạo trường của ta càng an toàn".

" Ngươi tính lập đạo trường trong ta" nàng thốt lên, thanh âm mang theo vẻ bất ngờ. Đối nàng đây là việc vô cùng vui nhưng Huyền Minh không biết còn tưởng rằng nàng tức giận nên vội nói.

" Nếu ngươi không muốn thì ta sẽ rời đi ngươi không nên sinh khí".

Thần Hi biết lúc mình thốt lớn tiếng có chút mất hình tượng nàng mặt hơi hồng nói:

" Ta miễn cưỡng cho phép ngươi vậy nhưng ta cũng muốn ở lại đây để giá·m s·át ngươi".

Huyền Minh đồng ý rồi mời Thần Hi vào đại điện trôi trên bầu trời.

Hai người ngồi xuống uống trà và hắn kể lại hành trình, kẻ ra các thế lực hiện thể trên hồng hoang nổi bật nhất là man thú tộc Thần Nghịch và bách gia liên minh Hồng Quân. Hắn nói cả hai phe tranh đấu gay gắt nhưng chưa có toàn lực còn đang trong giai đoạn chuẩn bị để tổng t·ấn c·ông.



Huyền Minh còn kể cho nàng nghe một ít kí sự bên ngoài như thái d·ương t·ính sinh linh cưỡng ép thái âm tinh sinh linh hợp tu với mình. Thần Hi mới đầu nghe không hiểu nhưng Huyền Minh càng giải thích thì nàng càng đỏ mặt. Thế là nàng đánh sang chuyện khác hỏi.

" Ngươi ra ngoài gặp đại khí vận sao, ta nghe ngươi kể như bên ngoài chỉ có chém g·iết nhưng ngươi thì không có chút chuyện gì xảy ra và còn được bảo".

Huyền Minh giải thích là hắn thân phụ đại cơ duyên, trèo lên đến đỉnh của bất chu sơn. Trên đó có di tích mà Bàn Cổ lưu lại nên thân gia rất giàu có. Mà ở đó tu luyện vài tỉ năm thì hắn đột phá đại la kim tiên cùng lĩnh ngộ không gian đại đạo đến cấp 4 nên một đường trở về không bao nhiêu khó khăn nhưng di tích Bàn Cổ cũng bị hủy.

Nếu nói Bàn Cổ lưu lại di tích thì là thật, đó là tiểu thế giới mà có diện tích bằng phân nửa hồng hoang cùng với linh khí dày đặt kết vụ. Nhưng mà đã bị Huyền Minh dùng mảnh hỗn độn châu thu lấy nên có thể nói là di tích bị hủy và không tồn tại.

Cũng nhân cơ hội này hắn lấy một nữa hỗn độn châu đưa Thần Hi. Thần Hi lúc đầu cũng nhận lấy vì tướng vật này cũng bình thường nhưng khi nhìn xem thì bất ngờ bắn mảnh hỗn độn về phía Huyền Minh.

" Hỗn Độn Châu".

Nàng kinh thốt không giữ lại chút hình tượng nào. Huyền Minh đưa mảnh châu về phía Thần Hi nói: " Thứ này đối ta tác dụng có hạn nhưng mà ngươi thì khác. Có nó ngươi sẽ dễ dàng lĩnh ngộ thế giới đạo cùng các đạo liên quan đến thế giới. Đợi khi nào ngươi hợp tất cả mảnh về nguyên vẹn hỗn độn chí bảo hỗn độn châu thì ngươi có khả năng lĩnh ngộ hết ba ngàn đại đạo diễn hoá ra một thế giới như hồng hoang'.

Nàng rất muốn từ chối nhưng mà thứ này giúp ích quá lớn.

Nàng nói: " Cảm tạ, nhưng ngươi phải chỉ ta bù lại tổn thất của ngươi".

Huyền Minh cười nói:" Ngươi định lấy thân báo đáp ta sao"

Thàn Hi nghe vậy đỏ mặt nhưng cực nhỏ giọng nói: " Cũng không phải không thể" nói rồi nàng biến mất trong đại điện.