Chương 35: Trời Má Thật Là Chết Người A
Vừa vào trong túp lều chúng đệ tử thì chẳng thấy Trần Thiên đâu, Linh Tuyết liền dẫn đầu đi qua bức tường rơm làm cho bon họ trối mắt ra nhìn, thế là cả đám bắt đầu ồ ạt đi vào, vừa vào đến nơi bọn hắn trừng mắt không thể tin được a, mụ hội nó Trần chưởng môn không thề lừa bọn hắn a, điều này làm chúng mới đệ tử gãi đầu áy náy có lỗi với Trần Thiên đấy.
Nhìn lấy phía trước Trần Thiên từng người một đi đến xếp thành hàng ngang quỳ xuống nói:
"Chưởng môn chúng ta có lỗi với ngài a, xin lỗi vì ta đã nghi ngờ ngài xin ngài hãy tha thứ cho chúng ta a"
"Chưởng môn ta đã làm mất lòng tin với ngài cũng như với cha mẹ a, xin ngài nhận ta một lạy làm tạ lỗi a"
"Chưởng môn ngài từ giờ nói gì ta đều nghe lấy, từ giờ không dám nghi ngờ ngài nữa a, cũng xin nhận ta một lạy a"
"Chưởng môn..."
...
Từng người một quỳ lạy khóc nghẹn nhào xin lỗi nói, điều này làm Trần Thiên thở dài nói khoát tay nói:
"Thôi mọi chuyện cũng đã rõ ràng rồi, cũng là lần đầu nên ta tha thứ cho các ngươi a, còn nữa chắc ngươi cũng mau chuẩn bị a, chốc lát nữa là chúng ta bắt đầu tu luyện a"
Trần THiên hắn nhìn lấy từng người một rồi bắt đầu đi đến vườn trúc chặt đến 15 cây trúc liền cầm đến ném xuống cho bọn đệ tử nói, lại cầm một cây đưa cho Hàm Linh Tuyết liền nói:
"Mỗi người cầm một cây a"
Từng người một không hiểu tại sao, dấu chấm hỏi lớn hiện lên đầu, ngơ ngác nhặt lên liền không biết chuyện gì thì chỉ có thể cầm lấy a.
Trần Thiên thấy cả đám liền đã sẵn sàng liền quay đầu đi về phía trước, cả đám đệ tử liền đi theo, hớn hở vui mừng đến nhà mới a.
Đi được 100 mét lúc này thì Trần Thiên bỗng thấy một áp lực đè nặng cơ thể liền quỳ ầm một phát xuống, thấy vậy đám đệ tử liền không hiểu tại sao, nên chỉ đành đứng nhìn a.
Trần Thiên lúc này mới thích nghi liền từ từ nặng nề đứng dậy cố gắng bước đi, hắn thấy may là luyện thể của hắn đủ để so với Kim đan cảnh sơ kỳ a nếu không hắn còn ép đứng lên không nổi được đấy.
Ở sau lưng chúng đệ tử thấy đây là chưởng môn hóa cụ non a sao mà đi đứng vất vả quá vậy a.
Lúc này Trần Thiên liền quay đầu hướng bọn hắn hô:
"L...lạ...lại đ...đây...a...c...c...các...ng...ng...ngươi...đứng đấy làm cái gì m...mau... lại đây"
Nhìn lấy Trần Thiên thở hồng hộc nói, cả đám liền chẳng nói gì đành nghe lệnh tiến lên a.
Vừa mới tiến một đoạn thì cả đám bắt đầu nhanh chóng quỵt xuống nằm núp ra mặt đất, từng áp lực gánh nặng trên người ép bọn hắn làm cho bọn hắn hô hấp thấy khó khăn a, đến ngay cả Hàm Linh Tuyết nàng bây giờ thấy chấn kinh đến mức không thể tin được đấy, hồi trước nàng ở tông môn đâu có chuyện này a, nàng dùng hết khí lực cầm lấy gậy trúc mà Trần Thiên đưa liền cố gắng chống thẳng người đứng lên, còn đám đệ tử mới thì đang sắp khóc a.
Cả đám đệ tử mới vẫn nằm trên mặt đất liền hét lên:
"T...ta m...má n...nó đ...đâ...đây cũng quá e...ép n...ng...người đi a"
"C...Ch...chưởng môn n...ng...ngài m...mau làm gì đ...đi ta... ch...chúng t...ta s...sắ...sắp k....kh...không ch...chịu đ...ược nữa"
"T...trời má ơi t...th...thật l...là sẽ c·hết người đấy a, n...nặ...nặng q...quá a"
"Aaaa kh...khó ch...chịu quá ọe ọe ta...ta...ta v...vừa b...bị ép...ép nôn ra h...hết th...thức ă...ăn rồi a"
...
Trần Thiên mỉn cười nhìn lấy chúng đệ tử liền ngượng ép khoan tay nói:
"Ch...chào mừng đ...đến v...với b...bài học đ...đầu tiên của c...các ng...ngươi a, đ...đến với b...bài học s...sinh t...tồn th...thích nghi hoa...hoàn cảnh a".
Cả đám mới đệ tử liền nghe được Trần Thiên nói liền cầm lấy cây gậy trúc trong tay cố gắng ngượng ép đẩy người đứng lên, mãi không thể thành công, vẫn chỉ nằm im một chỗ a, cả đám người đồ mồ hôi đều muốn cố gắng vượt qua thử thách này đấy.
Hàm Linh Tuyết lúc này người ướt đẫm mồ hôi liền cố gắng đi đến Trần Thiên thở hồng hộc hỏi:
"Ch...chưởng m...mô...môn trọng lục...lực tr...trận đ...được ng...ngài b...bày ra t...từ khi nào vậy a"
Trần Thiên cũng lười giải thích cũng chỉ đành khuyên giải nói:
"Ngươi, đ...đừng nói nữa a m...mau ti...tiết kiệm khí lực đi, kh...không ẻo...kẻo ất...ngất a"
Trần Thiên liền ngồi xuống khoang chân lại hô hấp, hắn đang cố gắng thích nghi với hoàn cảnh a, hắn nhắm mắt lại mặc kệ cả đám đệ tử kêu gào.
Đến tối om om cả đám mới đệ tử cũng khoang chân ngồi được trên mặt đất a, còn đứng lên thì mơ đi thôi, các chúng đệ tử người nào ai nấy đều cũng lết đi ra xa nhau ra bởi vì, cmn mùi gay mũi khắp nơi a, bãi nôn, nước miếng, tiểu ra quần các thứ ai nấy cũng chỉ đều đỏ mặt tiếp nhận a, giờ đây chỉ có mỗi Trần Thiên và Hàm Linh Tuyết đều bỏ đi về phòng a, mặc kệ thân ai người ấy lo đấy.
Trước khi đi về nghỉ ngơi, Trần Thiên cũng dặn Linh Tuyết đến chỗ phòng trợ giúp tu luyện một chuyện để dễ dành hơn cho tu luyện đấy, đặc biệt là luyện thể thất để tiếp ứng cho hoàn cảnh hiện tại a.
Trở về phòng Trần Thiên liền tắm rửa một trận thỏa mái, xong hắn liền đi thái hoa quả và lấy chút nước liền phân phát cho bọn chúng đệ tử a, không kẻo không chờ đến ngày mai lại c·hết tươi a.
Trần THiên hắn cũng thiện tâm lắm đấy liền mua chút nhị cấp chữa thương đan cho chúng đệ tử và phân phát cho bọn hắn mỗi người 2 quyển thiên cấp công pháp là Vô tướng thần công và Long Tượng bàn nhược công cho bọn hắn đáng yêu đệ tử ôn tập a coi như là phúc lợi nhập môn đi.
Nửa đêm xuống Trần Thiên ở trên giường liền bắt đầu chờ mong gói quà mới a.
"Đinh! xác nhận nhận lấy quà tặng" "Là/Không"
Trần Thiên vội vàng nói:
"Xác nhận a"
"Đinh! chúc mừng ký chủ tu vi đề thăng đến Kim đan cảnh viên mãn"
"Đinh! chúc mừng ký chủ thu được Bí pháp Cửu Thiên Nộ bí"
"Đinh! chúc mừng ký chủ thu được Thiên cấp bộ pháp Xà Phong bộ"