Vân Đào giống như lục bình trôi trong nước, cả người không theo ý mình. Cô bị khoái cảm bao phủ, ngay cả ý thức cũng hỗn loạn.
"Diệp... ha ha... Diệp... Diệp Hào... ưm..."
Vân Đào thậm chí không thể nói ra một câu hoàn chỉnh. Cô chỉ có thể rên rỉ theo bản năng, trong lúc đó còn xen lẫn tên Diệp Hào.
Nghe Vân Đào liên tục gọi tên mình, trong lòng Diệp Hào mềm nhũn. Động tác của hắn nhẹ nhàng lại, giọng nói trầm thấp gợi cảm.
"Đào Đào ~"
Hắn khom lưng cắn vào ngực Vân Đào, lúc thì đầu lưỡi trêu chọc quầng vú, lúc thì hàm răng khẽ cắn đầu vú, lúc thì lại dùng sức mút.
Hắn muốn dạy cho yêu tinh quyến rũ mê người này một bài học.
Vân Đào thoải mái ngẩng cổ thiên nga lên, khẽ híp mắt. Ngọn đèn trên đỉnh đầu trở nên sáng lạn, như thể có vô số điểm sáng màu sắc rực rỡ đang bay múa. Cả phòng tắm, cả trời đất, cùng với chính cô và Diệp Hào đều trở nên mộng ảo.
Cô lại lên đỉnh.
Vân Đào cúi đầu nhìn Diệp Hào. Chú ý tới tầm mắt của cô, Diệp Hào cũng thẳng lưng nhìn cô.
Bởi vì vận động quá mức, trên trán Diệp Hào lấm tấm mồ hôi. Có giọt mồ hôi lớn trượt xuống sống mũi cao thẳng, lướt qua đôi môi mỏng gợi cảm, qua đường nét quai hàm rõ ràng, nhỏ xuống nơi riêng tư còn đang giao hợp của hai người.
Trong ánh mắt Diệp Hào, trên gương mặt ửng hồng, thậm chí là mái tóc dài ẩm ướt trên trán, đều nhiễm hơi thở tình dục nồng đậm.
Vân Đào nuốt một ngụm nước miếng.
Vân Đào dùng hai tay nâng mặt Diệp Hào lên, rất nghiêm túc nói: "Diệp Hào, ta muốn hôn anh."
Nói xong cũng không đợi Diệp Hào đồng ý, cô nhắm mắt lại hơi hé miệng, vươn lưỡi nhỏ ra chậm rãi hôn Diệp Hào. Giống như biết Diệp Hào sẽ không từ chối, cũng sẽ chủ động tiếp nhận nụ hôn của mình.
Diệp Hào đương nhiên sẽ đón được. Hắn học Vân Đào, cũng há miệng vươn lưỡi, gần như là gấp gáp tiến lại gần.
Đầu lưỡi hai người chạm nhau giữa không trung, sau đó đều rụt lại, rồi lại chạm vào, quấn quýt cùng một chỗ.
Chất lỏng từ giữa đầu lưỡi hai người nhỏ xuống, rơi vào dương vật Diệp Hào đang cương đến phát đau.
Diệp Hào sắp tới rồi.
Hắn siết eo Vân Đào ấn mạnh xuống người mình, để cho hắn và Vân Đào gắn kết chặt chẽ hơn, rồi cắm mạnh vào tử cung Vân Đào.
Khoái cảm mãnh liệt ập đến, Vân Đào gần như ngất đi vì sướng. Cô vẫn tiếp tục chủ động nút lưỡi của Diệp Hào vào miệng mình, dùng sức mút.
"A... hừm ~"
Trên dưới đều bị ấm áp bao bọc mút chặt, Diệp Hào rốt cuộc không kiềm chế được nữa. Hắn nâng mông Vân Đào đứng dậy, đâm thọc vừa nhanh vừa mãnh liệt.
"Hmm ~ Đào Đào, Đào Đào, Đào Đào, a ~ sướng quá ~ Đào Đào, cô gái của tôi, ha ha ~"
Vân Đào ôm lấy cổ Diệp Hào, tựa đầu vào vai hắn, vô thức rên rỉ.
Cô sắp bị Diệp Hào thao chết rồi.
"Đừng, bắn, bên trong..." Đây là quật cường cuối cùng của Vân Đào. Nói xong câu này, cô hoàn toàn rơi vào vòng xoáy dục vọng, không thể nói ra một chữ trọn vẹn.
"Đừng, lo lắng, hừ ưm ~ tôi, có thuốc..."
Sau khi cắm rút mấy chục lần, Diệp Hào thúc mạnh lên chen vào cửa tử cung Vân Đào, bắn ra.
"A~" Vân Đào được rót tinh dịch nóng hổi cũng lên đỉnh theo.
Hai người ôm chặt nhau cảm nhận khoái cảm tột cùng do cao trào mang đến.
"Đào Đào ~" Diệp Hào sướng đến ánh mắt tan rã. Tinh dịch còn chưa bắn xong, hắn còn đang đưa đẩy dương vật bên trong hoa huyệt. Mỗi một lần rút cắm đều phải kêu một tiếng "Đào Đào".
Hai chữ Đào Đào giống như rên rỉ này Vân Đào nghe muốn ngừng mà không được. Cô dứt khoát lấp kín miệng Diệp Hào, thậm chí hung dữ cắn một miếng trên môi hắn.
Mùi máu tươi tanh mặn lập tức tràn ngập trên môi lưỡi hai người.
Diệp Hào nếm được vị máu tươi mình thích, dương vật vừa bắn tinh xong đang dần mềm xuống lại có xu thế ngóc đầu lên.
Vân Đào: ? ? ?