Hợp Đồng Hôn Nhân: Tôi Là Nữ Chính Đam Mỹ

Chương 57




Thời gian đã dần trôi qua hai ngày nhưng tình trạng của Gia Mẫn vẫn không tốt hơn một chút nào, mà thậm chí là cô còn bị sốt li bì cả ngày lẫn đêm điều này làm bạn cô Nhi Linh vô cùng lo lắng:

"Hazz đã qua hai ngày rưỡi rồi mà cô ấy vẫn sốt li bì không có dấu hiệu ngừng. Giờ mình phải làm sao đây chứ? Mặc dù đã làm mọi cách để cô ấy có thể khỏe trở lại nhưng tất cả điều là vô ích..."

Sau một hồi chìm trong suy nghĩ không biết phải làm gì thì Nhi Linh đã nhớ đến những lời vị bác sĩ mà Trần Mã đã đưa đến để chữa trị cho Gia Mẫn, ông ta có nói rằng tính mạng của Gia Mẫn đang gặp nguy hiểm sau ba ngày...

Vậy nên giờ đây ngay lập tức cô quyết định sẽ đi đến gặp Trần Mã để tìm người bác sĩ kia, và bảo ông ta hãy giúp đỡ mình trong việc cứu Gia Mẫn bằng không thì cô chắc chắn sẽ chết khi mạng cô đang treo trước gió...

Cứ như thế cô đã ngay lập tức lấy điện thoại ra mà gọi cho Trần Mã nhưng anh vẫn không chịu bắt máy, cô nghĩ là chắc anh bận việc gì đó nên mới không bắt máy được. Thế nên giờ đây cô quyết định sẽ đi đến nhà của anh để nhờ anh giúp đỡ mình...

Nhi Linh ngồi trên chiến xe ô tô mà khởi động xe chạy đến nhà anh trong đêm, giờ đây cô đã đến nơi và nhìn thấy nhà anh đã không mở cửa, vậy là anh đã đi đâu và không có nhà. Điều này khiến cô vô cùng hoang mang mà tự hỏi:

"Rốt cuộc anh ta đã đi đâu rồi chứ? Giờ mình phải làm sao đây? Nếu như bây giờ mình không đưa cô ấy đến nhà vị bác sĩ kia thì cô ấy sẽ gặp nguy mất..."

Giờ đây cô trong sự bất lực mà cầu trời khuẩn phật cho cô tìm được Trần Mã ở công ty, bởi vì chỉ có anh mới cứu được bạn cô và bạn cô hiện tại đang treo mình trước một con gió rất lớn và nó có thể cuốn đi mạng của bạn cô ngay lập tức...

Thế là cô cũng đã đi đến công ty nơi mình làm để tìm kiếm Trần Mã. Sau một lúc cô cũng đã đến nơi, giờ đây cô bước vào bên trong công ty và bắt đầu tìm kiếm anh khắp mọi nơi. Sau một hồi tìm kiếm thì cô cũng đã tìm được anh...

Anh hiện tại đang làm việc ở một cái bàn và tay không ngừng rõ máy tính ánh mắt nhìn chăm chăm vào nó một cách say xưa thậm chí là anh không biết là cô đã bước vào bên trong...

Cô nhìn chăm chăm anh một lát lâu mà suy nghĩ có nên làm phiền anh khi anh đang làm việc hay không? Nhưng rồi cô cũng đã đưa ra quyết định đó là nhờ anh giúp đỡ mình, bởi vì cô không còn cách nào khác để giúp đỡ Gia Mẫn. Giờ đây cô gạt bỏ sự ngại ngùng kia ra mà nói:

"Trần Mã anh rảnh không? Tôi có thể nhờ anh một chút việc được chứ?"

Trần Mã vẫn là bấm máy tính trong sự bận rộn ngay lập tức anh lên tiếng: "Bà có chuyện gì không vậy? Hiện tại tôi đang rất bận nên không rảnh đâu!"



Nhi Linh giờ đây lên tiếng:

"Ồ vậy à! Nhưng mà ông có thể làm ơn cho tôi xin số điện thoại của vị bác sĩ mà ông đã gọi đến khám cho Gia Mẫn được không? Bởi tôi cần nó gấp..."

Trần Mã nghe đến đây mà đã dừng công việc của bản thân lại, cậu ngay lập tức lên tiếng hỏi Nhi Linh rằng:

"Cô cần số điện thoại của vị bác sĩ đó chi vậy?"

Nhi Linh ngay lập tức bậc khóc nức nở cô lên tiếng: "Thật ra thì bạn của tôi. Người bạn từ thơ ấu của tôi Gia Mẫn cô ấy đang gặp chuyện, và nếu như tôi hiện tại không giúp đỡ cô ấy thì chắc chắn cô ấy sẽ không qua khỏi. Và rồi tình bạn của hai tôi sẽ bị chia cách và biến mất mãi mãi..."

Trần Mã nghe đến đây mà vô cùng hoang mang lo lắng khi biết tin Gia Mẫn đã gặp chuyện, cậu ngay lập tức hỏi tình trạng của Gia Mẫn vẫn ổn chứ? Thì Nhi Linh đã trả lời cô ấy đã sốt cao và hôn mê hơn ba ngày rồi. Và Nhi Linh giờ không biết phải làm gì nhưng chắc chắn ngươi bác sĩ kia biết được mình nên làm gì để cứu Gia Mẫn.

Trần Mã ngay lập tức bỏ công việc của bản thân mà bảo Nhi Linh hãy chờ mình đến chỗ của Gia Mẫn để xem cô như thế nào rồi. Sau đó sẽ gọi vị bác sĩ kia đến một lần nữa để khám cho cô, và giúp cô bình phục trở lại. Sau đó Nhi Linh đã trở anh ta về khách sạn của mình...

Trần Mã nhìn Gia Mẫn đang nằm trên giường mà cảm thấy vô cùng thương xót cho cô, anh giờ đây lên tiếng:

"Gia Mẫn à! Cô sẽ không bị làm sao đâu! Và nhất định tôi sẽ giúp cô thoát khỏi cửa ải của tử thần này!"

Nói rồi cậu đã lấy điện thoại ra và bắt đầu gọi cho vị bác sĩ kia. Sau một lúc lâu thì người đó cũng đã bắt máy với chất giọng vô cùng khó chịu: "A lô cậu tìm tôi có việc gì không?"

Trần Mã giờ đây lên tiếng:

"Ừ thì tôi cần ông giúp đỡ tôi việt này Và mong ông đừng từ chối mà hãy giúp đỡ tôi!"