Hợp Đồng Cả Đời Của Tiêu Tổng

Chương 26: Kế hoạch.




6h30 anh và cô tan làm.

Anh chở cô đến thẳng nhà hàng Stephen. Cô đang định bước xuống thì anh nghĩ cái gì đó rồi khoác áo vest của mình cho cô. Cô cũng không từ chối, chỉ khoác chiếc áo hờ hững trên vai.

Vừa vào nhà hàng, cô nhắn tin cho Bevis hỏi bàn số mấy.

[ 14, gần cửa sổ.] Rất nhanh cô đã nhận được tin trả lời.

Cô đi thẳng đến bàn áo 14, có một người đàn ông với mái tóc vàng và gương mặt lai Tây đang chờ sẵn.

" S & P ?" Hắn hỏi.

" Ờm." Cô chán chường nói.

" Thật sự là cậu sao ? Tôi cứ nghĩ người mà bấy lâu tôi coi là bạn thân là con trai chứ." Hắn ngạc nhiên bảo.

" Tôi, Đường Tử Tranh từ trước đến nay đều là con gái." Cô điềm nhiên nói.

" Vậy tại sao trước giờ cậu không nói cho tôi biết ?"

" Cậu có hỏi tôi sao ?" Cô lạnh lùng bảo.

Bevis thấy cô nói vậy cũng chả hỏi nữa.

" Được rồi, bỏ đề tài giới tính qua một bên. Hôm nay tôi hẹn cậu là có chuyện muốn nhờ."

" Nói đi." Hắn nói.

" Trước hết tôi muốn hỏi là ai thuê cậu hack vào Duyệt Minh ?"

" Cái này là bí mật công việc, sao có thể tiết lộ cho cậu được ?" Bevis từ chối.

" Cậu không sợ tôi nói cho bạn gái cậu chuyện cậu từng đi..."

Chưa đợi cô nói hết, Bevis liền chen ngang vào.

" Rồi rồi rồi, tôi nói, tôi nói."

" Cậu mà chịu nói ngay từ đầu có phải tôi đỡ đe dọa không ?" Cô chậm rãi bảo.

" Tôi nhớ không nhầm thì người thuê tôi tên là Lãnh Hạo thì phải."

Nghe đến cái tên này cô liền thay đổi sắc mặt, hỏi lại Bevis có thật là vậy không thì nhận được câu trả lời chắc chắn.

" Nếu vậy thì chuyện lần này dễ hơn rồi..." Cô lẩm bẩm với mình.

" Chuyện gì dễ hơn cơ ?" Hắn ngây ngô hỏi.

" Chuyện..." Cô chưa nói hết câu thì có giọng nói cắt ngang.

" Tử Tranh." Tiêu Dạ Tĩnh đang đi về phía của cô.



" Dạ Tĩnh? Sao anh lại ở đây ?" Cô thắc mắc hỏi anh.

[ Thật ra là đi đến nửa đường rồi nhưng bình giấm vỡ nên quay lại bảo vệ vợ khỏi người đàn ông khác.]

" Anh đến vì muốn gặp mặt Bevis." Anh tìm đại một lí do.

" Chào cậu ! Tôi là Bevis." Hắn lịch sử chào lại.

" Được rồi, vào vấn đề chính." Cô nói.

" Ừm." Bevis trả lời.

Tiêu Dạ Tĩnh ngồi xuống bên cạnh Đường Tử Tranh, nhìn Bevis với gương mặt phòng bị.

" Tôi muốn nhờ cậu vào ngày cưới của Hồ Vy và Lãnh Hạo đăng thông tin họ thuê hacker và những bằng chứng phạm tội của họ." Cô nói.

" Cậu từng nói Hồ Vy là em họ của cậu đúng không ?" Bevis hỏi.

" Đúng." Cô bình thản trả lời.

" Nếu vậy tại sao cậu lại muốn hủy hoại nó." Hắn hỏi.

" Vì cô ta cùng với Lãnh Hạo đã hợp tác chiếm đoạt công ty của ba mẹ Tử Tranh." Tiêu Dạ Tĩnh lạnh lùng nói.

" Chuyện này..."

Bevis im lặng suy nghĩ một lúc mới nói.

" Tôi nhất định sẽ giúp hai người chuyện này."

" Cảm ơn cậu." Cô từ tốn bảo.

" À, tôi cũng muốn xin lỗi Tiêu Dạ Tĩnh vì đã hack vào công ty của anh." Bevis nhìn anh, chân thành nói.

" Không sao, cũng không trách anh được." Anh trả lời.

" Tạm thời kế hoạch sẽ là như này, nếu như có gì chỉnh sửa tôi sẽ nói lại với cậu." Cô điềm đạm nói.

Ngồi lại thêm một thời gian, Bevis rời đi trước, anh và cô cũng theo sau.

****

Anh lái xe về thẳng nhà chính của Tiêu gia.

" Con chào ba mẹ." Cô nhìn vợ chồng Tiêu lão gia nói.

" Ba mẹ." Tiêu Dạ Tĩnh lên tiếng.

" Tử Tranh ah, ta nhớ con quá đi !" Tiêu phu nhân nhìn rồi chạy đến ôm cô.



" Sao hôm nay hai đứa lại về vào giờ này ?" Tiêu lão gia nhìn hai người hỏi.

" Tụi con vừa đi gặp bạn, tiện đường nên về đây." Anh nhìn cha rồi trả lời.

" Được rồi, mau ngồi xuống đây nói chuyện." Tiêu lão gia nói.

" Đúng vậy! Mau ngồi đây." Nói rồi Tiêu phu nhân nắm tay cô về phía ghế ngồi.

Chỉ là cô đi chưa được vài bước thì anh kéo cô lại. " Em đi tắm trước đi rồi xuống nói chuyện."

" Được."

Cô cũng không hỏi gì mà đi lên phòng anh ở nhà chính, căn phòng lấy màu đen và trắng làm chủ đạo. Cô cũng rất thích hai màu này.

Anh ở dưới thì kể lại mọi chuyện cho ba mẹ nghe, từ chuyện làm sao hai người thích nhau cho đến kế hoạch trả thù của cô.

Cô vừa tắm xong thay quần áo và đi xuống nhà. Thấy cô Tiêu phu nhân với tay kéo cô ngồi cạnh mình nhưng vẫn chậm hơn thằng con một bước.

Cô mới ngồi xuống thì Tiêu lão gia đã nói.

" Tử Tranh, con có cần chúng ta giúp cái gì không ?"

" Dạ ? Giúp chuyện gì ạ ?" Cô tỏ vẻ khó hiểu hỏi.

" Dạ Tĩnh nó đã kể hết cho bọn ta nghe về kế hoạch của con rồi." Ba anh điềm nhiên nói.

" Đúng vậy, nếu như cần giúp đỡ thì con cứ nói." Tiêu phu nhân hùa theo bảo.

" Thật ra kế hoạch cũng chỉn chu rồi, nếu được thì con mong mẹ nấu cho con một bữa ăn thật ngon." Cô tươi cười nói.

" Được, ta sẽ nấu những món con thích." Tiêu phu nhân nhanh chóng trả lời.

" Người biết con thích món gì sao ?" Cô tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi.

" Đương nhiên, con thích sườn, thịt kho tàu và đậu phụ sốt cà chua." Tiêu phu nhân nhìn cô nói.

" Còn thiếu một món." Cô nhẹ nhàng bảo.

" Thiếu món gì ? Sao ta lại không nhớ ?" Tiêu phu nhân cau mày.

" Là món chè sen long nhãn mẹ làm." Cô nhìn Tiêu phu nhân trả lời.

" Được."

" Tôi cũng muốn ăn đồ bà làm." Tiêu lão gia nói.

" Con cũng vậy." Tiêu Dạ Tĩnh hùa theo.

" Rồi, có phần của mọi người hết." Tiêu phu nhân vui vẻ bảo.

Căn nhà mọi hôm tĩnh lặng, nay lại vì sự xuất hiện của hai người mà không khí hạnh phúc bao trùm xung quanh. Tối nay anh và cô ở lại đến sáng mai mới về.