*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Làm cậu.” Lục Nghiễn Chi lời ít ý nhiều trả lời.
—
Hắn vừa dứt lời liền ôm lấy eo đối phương, sau đó một cánh tay khác bắt lấy hai đầu gối cậu bên dưới kéo vào ngực mình. Mục Đông nhất thời phát ra một tiếng hít vào nhợt nhạt. Lục Nghiễn Chi để đối phương quay lưng lại ngồi khóa trên đùi mình rồi nâng chân cậu lên, đồng thời nhấc hai đầu gối tách rộng ra, khiến cậu phải ngửa về sau dựa lên người hắn, miệng huyệt ướt đẫm lộ ra hoàn toàn.
“A… Lục tổng!” Mãi đến khi bị bắt buộc bày ra tư thế như vậy Mục Đông mới ý thức được đối phương muốn làm gì. Phút chốc cậu sợ hãi hoảng hốt, không nhịn được chống lên chân hắn giãy giụa mấy lần, “Không được… Tôi, tôi không làm được! Chuyện này quá… A ưm!”
Trong lúc giãy giụa cậu không cẩn thận đụng phải tính khí đã gắng gượng của đối phương, vật cứng rắn kia liền dùng sức cọ một chút vào xương cụt cậu. Eo Mục Đông lập tức nhũn ra, dương v*t mềm xuống sau khi bắn tinh cũng hơi run lên một chút.
“Ngoan, đừng lộn xộn, cẩn thận ngã xuống.” Lục Nghiễn Chi qua loa khuyên một câu. Hắn thẳng eo chọc lên người đối phương bên trên, thỉnh thoảng còn dùng hạ thể cọ vào khe hở trên mông và miệng huyệt cậu. Mục Đông vẫn có chút không tình nguyện, cố gắng nhấc eo tránh né sự đụng chạm của hắn, mãi đến tận lúc bị hắn cắn lên vai xuyên qua lớp áo mới đau đớn run lên, không dám lộn xộn nữa.
“Đừng nghịch, tự mình đỡ lấy dương v*t tôi, nhắm vào miệng huyệt ngồi xuống.”
Mục Đông nghe xong tim đập một trận thật nhanh, chống cự lắc lắc đầu, lúc nói chuyện âm thanh còn mang theo tiếng nức nở mơ hồ.
“Lục tổng ngài tha cho tôi… Tôi, a… Tôi sẽ không, tôi không làm được…”
Lục Nghiễn Chi đã không còn kiên trì để dỗ dành đối phương thêm nữa. Hắn lấy tay vừa tách rộng hai đùi cậu ra vừa nhấc lên trên, sau đó chọc dương v*t vào khe mông cậu, có mấy lần quy đầu hắn còn cọ qua cọ lại nơi miệng huyệt đối phương, thậm chí hơi đâm vào một chút nhưng lại trượt đi vì dịch thể trơn trượt xung quanh.
“Tự cậu chọn, muốn tôi trực tiếp cắm dương v*t đến tận cùng, hay là muốn tự mình ngồi xuống ăn lấy nó từng chút một, hửm?”
Giọng điệu trầm thấp mà lạnh lẽo cứng rắn khiến da đầu Mục Đông tê rần. Cậu nghe ra đối phương căn bản không hề cho mình cơ hội lựa chọn, thế nên cậu không thể không run rẩy thò tay xuống dưới, cuối cùng cũng cầm lấy dương v*t hắn.
“Ưm… Ngoan lắm, nhắm ngay nó ngồi xuống.” Lục Nghiễn Chi cắn vào cổ đối phương thúc giục không rõ ràng. Hắn cảm giác người trong lòng hơi nhấc nhấc eo lên, một giây sau đỉnh khí cụ của mình đã tiến vào một nơi ấm nóng nhăn nhúm.
Ngay cả tiếng hít thở của Mục Đông cũng trở nên run rẩy, cậu liều mạng thở dốc để bình ổn lại tâm trạng e ngại và căng thẳng của mình, sau đó cố gắng thả lỏng thân thể, hạ eo xuống từng chút một.
“A…”
Hai người gần như đồng thời phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp.
Quy đầu Lục Nghiễn Chi đã bị hậu huyệt đối phương ngậm vào. Cơ vòng của cậu gắt gao cắn chặt đỉnh khí quan hắn trong nơi nhạy cảm kia, vách thịt cứ co rút liên tục giống như đang hút lấy đỉnh linh khẩu. Dục vọng luôn bị hắn tích lũy đè nén rốt cuộc cũng được giải sầu trong chốc lát. Điều này khiến Lục Nghiễn Chi thở ra một hơi, hôn lên sau gáy ẩm ướt của cậu như khen thưởng.
Sau khi được hôn Mục Đông thoáng thả lỏng chút ít. Cậu nín thở cắn răng tiếp tục ngồi xuống. Quá trình này ban đầu có chất lỏng từ tuyến tiền liệt bôi trơn cho nên không khó khăn lắm. Hậu huyệt cậu đã được ba ngón tay của đối phương mở rộng vẫn còn có thể thích ứng với dị vật xâm nhập, nhưng muốn tiếp tục ngồi xuống thì quả thực ‘cậu nhỏ’ của đối phương khiến Mục Đông có chút ăn không tiêu.
May mà vách thịt của cậu đã phân bố ra chút ít dịch ruột non trong lúc cao trào vừa nãy, cho nên cũng không đến mức rách ra hay bị thương. Cậu cảm thấy dương v*t đối phương cứng rắn như lưỡi dao, chậm rãi tiến vào thân thể mình, mang theo một cơn đau không quá bén nhọn. Hậu huyệt đã thích ứng với ba ngón tay mở rộng giống như bị khí cụ ‘nhỏ bé’ này hù dọa, vô thức co rút lại, khiến Lục Nghiễn Chi sau lưng thoải mái thở dốc, nhưng lại làm Mục Đông khó chịu run rẩy hai bắp đùi.
“Lục, Lục tổng… Không vào… A ưm, quá lớn, tôi không, không được…”
“Không được chỗ nào? Lần trước cậu đã ăn hết hoàn toàn đó, có nhớ không?” Cách áo sơ mi Lục Nghiễn Chi dùng môi cọ lên lưng đối phương, thỉnh thoảng còn hạ xuống vài nụ hôn vụn vặt. Đôi tay đang ôm eo Mục Đông thoáng siết chặt khiến cậu lập tức phát ra tiếng hít sâu.
“Thả lỏng một chút, cậu mới ăn vào một nửa rồi.” Khẩu khí của hắn dịu dàng hơn vừa nãy nhiều. Huyệt đạo nóng bỏng căng mịn của đối phương đã thoáng trấn an dục vọng hừng hực bốc lên của Lục Nghiễn Chi. Hắn cố nhẫn nại rút dương v*t mình ra một chút, sau đó lại đâm vào, cứ thế lặp lại vài lần thì chẳng bao lâu đã vào hơn một nửa.
“Nhìn xem, đây không phải là sẽ nuốt hết toàn bộ ngay lập tức sao?”
Một bên Lục Nghiễn Chi vừa luồn tay vào quần áo đối phương, nhẹ nhàng xoa xoa bụng cậu, một bên hắn lại giật giật eo, chậm rãi rung động mấy lần.
“A a! Lục tổng… Chờ, chờ tôi nghỉ một chút…” Mục Đông chỉ cảm thấy phía sau của mình bị lấp đầy vừa khớp, hơi hơi nhúc nhích thôi đã giống như sắp nứt ra. Cậu dựa vào lồng ngực đối phương không dám nhúc nhích, ngay cả lúc thở dốc vẫn còn cảm nhận được rõ ràng sự tồn tại cứng rắn nóng bỏng bên trong cơ thể.
Nhưng Lục Nghiễn Chi lại ôm cậu cười khẽ, âm thanh sót lại rơi vào tai Mục Đông khiến cậu không nhịn được run rẩy một trận.
“Nghỉ? Bây giờ còn chưa tới lúc nghỉ ngơi đâu, chờ hậu huyệt cậu hoàn toàn ngậm hết dương v*t tôi vào rồi nói sau.”
“Cái…” Mục Đông nghe vậy không khỏi kinh ngạc trợn to mắt, một giây sau Lục Nghiễn Chi đã siết chặt eo cậu, chậm rãi mà kiên quyết ấn cơ thể cậu xuống dưới.
“A… aaaa!” Cậu nhất thời không khống chế được thét lên, bắt lấy cánh tay hắn, liều mạng lắc đầu, “Không, không được! Quá sâu… A ưmm! Tha cho tôi Lục tổng… Tha, tha tôi…”
Giọng cậu mang theo chút nghẹn ngào, dường như đã khóc rồi. Trong lòng Lục Nghiễn Chi nóng bỏng một trận nhưng vẫn không nhịn được ôm chặt lấy đối phương, sau đó thẳng lưng dùng sức đâm lên trên.
“A a –!”
Lần này Mục Đông bị đâm mạnh vào sâu bên trong, thậm chí cậu còn có loại ảo giác như khí cụ của hắn đã sắp chọc vào nội tạng mình, khiến cả người cậu run rẩy không ngừng nổi. Hai viền mắt Mục Đông đã đỏ lên, mũi cũng hơi chua xót. Cậu cố gắng nhịn nước mắt yếu đuối lại, nhắm mắt tựa vào người sau lưng.
“Đừng sợ, đã ăn vào hết rồi.” Lục Nghiễn Chi thở hổn hển ôm đối phương vào ngực, hôn lên gáy cậu một phát, “Báo nhỏ của tôi thật lợi hại, bên trong siết chặt lấy tôi này.”
Hắn vừa nhẹ giọng nói chuyện phân tán sức chú ý của cậu, vừa hơi lắc eo để dương v*t mình nhẹ nhàng chậm chạp di chuyển bên trong hậu huyệt. Huyệt đạo đối phương dù đã được mở rộng cẩn thận nhưng vẫn chặt y như xử nam, hắn để trần như vậy bị ngậm vào cũng khoan khoái toát một tầng mồ hôi mỏng.
Mục Đông giống như kiệt sức mềm nhũn trên người hắn, phát ra tiếng rên rỉ nhỏ bé nghẹn ngào. Lục Nghiễn Chi cố ý xoay mặt đối phương sang nhìn kỹ một chút, thấy cậu vẫn chưa chảy nước mắt, thậm chí trong lòng còn có chút thất vọng.
Thật là muốn làm đối phương đến khóc lên.
Ý nghĩ như vậy tự nhiên xuất hiện trong đầu hắn. Lục Nghiễn Chi lại gần hôn lên khóe môi đối phương, sau đó duỗi tay xuống dưới nắm chặt dương v*t cậu.
“A, cậu đã cứng rồi?” Hắn nhướng mày dùng tay an ủi đối phương mấy lần, sau đó đưa tay tiếp tục thăm dò hạ thân cậu, dùng ngón trỏ và ngón giữa vân vê đáy chậu của Mục Đông.
“Ưm a…” Đáy chậu Mục Đông vì đợt kích thích lúc nãy mà đã hơi sưng lên. Lục Nghiễn Chi đụng vào khiến cậu có cảm giác chỗ sưng kia ê ẩm một trận, nhưng đồng thời cũng có không ít khoái cảm, thậm chí vì sự đau đớn kia mà còn rõ ràng hơn chút ít.
Lục Nghiễn Chi dần dần gia tăng biên độ đâm rút. Hai chân đối phương sớm đã bị hắn thao túng tách rộng ra, hiện giờ chẳng còn sức khép lại. Một tay hắn nâng bắp đùi cậu lên thuận tiện cho bản thân ra vào hậu huyệt, một tay kia thì vòng tới trước người Mục Đông, không ngừng xoa nắn đáy chậu của cậu, thỉnh thoảng còn dùng lòng bàn tay bọc lấy đỉnh khí cụ đối phương, xoay tròn làm phiền.
Mục Đông cảm giác nửa thân dưới của mình lập tức trở nên mâu thuẫn, đằng trước dưới sự an ủi của đối phương càng lúc càng nhiều khoái cảm vụn vặt, chỗ đáy chậu bị kích thích mãnh liệt khiến cậu hoàn toàn cương lên. Còn sau lưng căng đầy lại nhắc nhở cậu theo từng nhịp tim đập, báo cho cậu biết khí cụ đang cắm trong hậu huyệt cứng rắn đến đâu, đâm sâu đến mức nào, làm cậu gần như không thở nổi.
“Lục tổng… A… Thật khó chịu…” Cậu không nhịn được nhỏ giọng oán trách, âm thanh nhẹ bẫng như đang lẩm bẩm. Lời này rơi vào tại Lục Nghiễn Chi lại y như làm nũng. Hắn đột nhiên cắm tính khí vào sâu trong huyệt đạo, đâm đến mức khiến đối phương phát ra tiếng kêu run rẩy sợ hãi.
“Khó chịu? Nơi nào khó chịu hả?” Hắn tiếp tục chậm rãi hoạt động, đồng thời nắm lấy dương v*t cậu cùng tuốt.
Mục Đông bị hắn làm cho thở dốc không ngừng, nơi linh khẩu dần dần tràn ra chất lỏng mỏng manh.
“Mặt sau… rất cấn… A ưmm! Đau, có hơi đau…”
“Đau? Nhưng phía trước cậu cương thành như vậy, còn chảy nước nữa đó.”
Lục Nghiễn Chi cố ý siết chặt tính khí cậu rồi đâm từ dưới lên, khiến cho Mục Đông phát ra tiếng rên rỉ thật dài, sau đó một luồng chất lỏng lập tức chảy khỏi linh khẩu. Đồng thời hậu huyệt Mục Đông cũng vì khoái cảm mãnh liệt này mà không ngừng co rút thật nhanh, kẹp dương v*t hắn một trận tê dại. Lục Nghiễn Chi lập tức đâm thêm mấy lần vào sâu bên trong huyệt khẩu.
Mục Đông không nhịn được lắc lư theo từng lần chọc vào của hắn, phát ra âm thanh vừa sung sướng vừa xen lẫn khổ sở. Thế là Lục Nghiễn Chi liền nâng chân đối phương lên gập vào bụng mình, tiếp đến rút khí cụ ra hơn phân nửa, chỉ chừa lại phần đỉnh bên trong, đâm vào vài lần tìm kiếm tuyến tiền liệt của cậu.
“A ưm!” Lục Nghiễn Chi rất quen thuộc với tuyến tiền liệt của Mục Đông, chỉ thử hai lần đã tìm ra vị trí chính xác. Hắn nghiền vào nơi kia mấy lần, khiến chàng trai trong lòng hơi run lên, không nhịn được cố gắng hạ người xuống.
“Vội vã muốn ăn dương v*t của tôi vào lại vậy sao?” Lục Nghiễn Chi cố ý cười cợt đối phương một câu, sau đó đỉnh tính khí qua lại làm phiền ngay tuyến tiền liệt cậu không tha, đồng thời ngón tay còn nhẹ nhàng ấn vào đáy chậu của cậu.
Dưới sự kích thích song song như vậy, Mục Đông nhanh chóng rơi vào khoái cảm tới mức quên mất cả căng đau trong hậu huyệt. Thậm chí cậu còn hơi lắc eo nghênh hợp động tác của đối phương, huyệt đạo ngọ nguậy khép lại cũng cắn chặt hắn không tha.
Mục Đông dần cảm thấy bên trong huyệt đạo mới bị đối phương khai mở cách đây không lâu có một sự ngứa ngáy khó diễn tả thành lời, không tự chủ được hạ eo xuống muốn dương v*t hắn càng đâm sâu hơn vào trong.
Ngay lúc này, Lục Nghiễn Chi đột nhiên không một dấu hiệu nhấn cậu xuống dưới, đồng thời động thân dùng sức cắm sâu vào bên trong cậu. Cùng lúc đó hắn còn không ngừng nghiền ép đáy chậu của Mục Đông, khiến thân thể cậu mất tự chủ co rúm lại, đến tiếng rên rỉ cũng ngắt quãng không ngừng.
“Aaaa –! Haa a… A ưm!” Mục Đông gần như bị khoái cảm và kích thích cùng xông tới trong giây lát này làm cho chảy cả nước mắt, nhũn ra như cá thiếu nước.
“Còn đau không?” Lục Nghiễn Chi phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp vì bị huyệt đạo quấn chặt lấy mình hút vào không ngừng. Hắn rút dương v*t ra lần thứ hai, mãi đến khi quy đầu bị đối phương ngậm chặt không tha mới tiếp tục xoa xoa đáy chậu, sau đó mạnh mẽ đâm vào đợt nữa.
Mục Đông bị hắn dằn vặt đến mức không nói nên lời, chỉ có thể phát ra âm thanh rên rỉ như nghẹn ngào. Lục Nghiễn Chi lặp đi lặp lại biên độ va chạm lớn như vậy, nhưng tốc độ thì càng lúc càng nhanh.
“Nghe xem Mục Đông, bên trong cậu hình như lại ướt rồi.” Hắn bỗng nhiên vùi thật sâu vào bên trong thân thể đối phương, lúc tiến công còn vang lên tiếng nước sền sệt xen lẫn, lọt vào tai Mục Đông khiến cho chàng trai hoàn toàn bị đâm mở xấu hổ nhắm tịt mắt lại.
Lục Nghiễn Chi thấp giọng hừ cười một tiếng, tiếp tục duy trì lực đạo ra vào bên trong cơ thể đối phương như trước, góc độ này hợp với biên độ đâm rút khiến tiếng nước càng phát ra rõ ràng hơn, vách thịt xung quanh miệng huyệt Mục Đông trong lúc thao lộng kịch liệt đã trở nên mềm mại, khi hắn rút gần hết dương v*t ra thậm chí còn có dịch ruột non chảy khỏi khe hở chưa bao giờ khép lại, sau đó ngay lập tức bị hắn mạnh mẽ đâm trở vào.
Lục Nghiễn Chi nghe tiếng rên rỉ của Mục Đông kéo dài không dứt tràn ngập phòng học rộng lớn. Hai người bọn họ ngồi trên bục giảng quần áo xộc xệch mà làm tình, cảnh tượng như vậy khiến trong lòng hắn bỗng dưng ngứa lên.
Hắn kề sát bên tai Mục Đông, nhẹ giọng gọi một cái tên.
“Hạ Chỉ Qua.”
Người trong lòng nháy mắt cứng đờ ra.
Lục Nghiễn Chi cảm giác vách thịt đối phương mạnh mẽ co giật mấy lần trong khoảnh khắc này, cắn đến mức hắn phải than nhẹ một tiếng trầm thấp, thậm chí còn có cảm giác muốn bắn tinh. Hắn dùng lực mấy lần chọc mở huyệt động co chặt lại của cậu, sau đó nói tiếp, “Hạ Chỉ Qua, cậu thân là một giáo sư, không ngờ lại mở lớn chân cho người khác chơi ngay trên bục giảng thành cái dạng này!”
Cơ thể Mục Đông nhanh chóng căng lên vì câu ấy, nhưng người phía sau hết lần này tới lần khác cứ đâm thẳng tính khí vào trong thân thể cậu. Còn cậu không ngờ lại vì lời miêu tả ấy mà cảm nhận được một sự hưng phấn vặn vẹo kỳ quái, dương v*t dưới tình huống không bị chạm vào mà vẫn rung động mấy lần.
“Không… Tôi không…” Cậu mơ hồ không rõ giải thích gì đấy, nhưng âm thanh lại bị động tác thao lộng của đối phương đánh vỡ, nghe không được.
“Không cái gì? Cậu bị làm rất khó chịu sao?” Lục Nghiễn Chi nhẹ giọng ép hỏi, “Mở mắt ra nhìn một chút, học sinh của cậu đều ở dưới kia nhìn cậu kìa, mà cậu ngay trước mặt hơn một trăm học sinh lại bị người khác chơi đến mức sắp bắn ra.”
“Tôi không có! A… Ha a!”
“Vậy à… Vậy sao phía dưới cậu lại ẩm ướt vậy hả? Không chỉ phía trước, ngay cả bên trong hậu huyệt cũng sướng đến chảy nước, vừa vào đã kêu lên không ngừng, giống như sắp bị vắt hết nước ra.” Hắn vừa nói vừa đâm mạnh mấy cái, phát ra một trận tiếng nước dính dấp.
“Nhìn xem, ngay cả Triệu Ngang và Hồng Vĩnh Lương cũng đều đang nhìn cậu kìa.”
“A a, Lục tổng… A ưm… Đừng, đừng nói nữa!” Mục Đông đột nhiên run rẩy hô lên. Cậu mở mắt nhìn phòng học trống trải trước mặt, đôi môi run run đứt quãng nói, “Tôi, tôi không phải… A ưm… Không phải Hạ Chỉ Qua…”
Lục Nghiễn Chi phát hiện lúc đối phương nói những lời này thân thể không ngừng run rẩy, ngay cả vách thịt cũng bắt đầu co quắp giống như sắp cao trào. Thế là tốc độ đâm rút của hắn liền chậm dần, ngược lại vùi dương v*t mình vào thật sâu bên trong đối phương, sau đó chỉ rút ra một chút, lắc lư chốc lát rồi đâm lại vào.
“Được, cậu không phải Hạ Chỉ Qua.” Hắn thuận theo lời đối phương hỏi ngược lại, “Vậy cậu là ai?”
“A ưm… Mục, Mục Đông… Tôi là Mục Đông… Haa aa!” Sau khi lấy được sự tán đồng của hắn, cơ thể cậu lập tức thư giãn hơn, cả người mềm ra trong lòng Lục Nghiễn Chi, bị đối phương đâm vài cái liên tục thật chuẩn xác.
“Nơi này chỉ có, chỉ có hai người tôi và Lục tổng…” Cậu nhẹ giọng bổ sung, không chỉ nói cho chính mình nghe mà còn là nói với đối phương.
“Vậy hai chúng ta đang làm gì?” Lục Nghiễn Chi cảm thấy bộ dạng thở phào nhẹ nhõm của cậu đáng yêu không diễn tả được, thừa dịp đối phương hoảng hốt liền dụ dỗ cậu một chút, muốn cậu càng lộ ra nhiều vẻ mặt như thế.
“Đang, đang làm tình…” Mục Đông quả nhiên bị hắn dụ nói tiếp, “A ưmmm! Tôi đang bị, đang bị Lục tổng làm… Ừmmm…”
Lục Nghiễn Chi mạnh mẽ hít một hơi, “Vậy tôi làm cậu có thoải mái không, hửm?”
“Thoải mái… A, a ưm… Thật là thoải mái, muốn… muốn bắn.”
“Ha… Đứa trẻ ngoan.” Rốt cuộc dây cung duy trì lý trí cuối cùng trong đầu Lục Nghiễn Chi cũng bị câu nói này của đối phương chặt đứt. Hắn gặm lấy vai Mục Đông qua một lớp vải, sau đó siết chặt eo cậu, gần như hung ác thao lộng huyệt đạo đối phương.
Tiếng rên rỉ của Mục Đông lập tức cất cao, âm thanh cậu phát ra bị đối phương đâm đến đứt quãng, bụng dưới không ngừng co rút nhanh, gần như co rúm lại hàng loạt. Cậu không nhịn được duỗi tay nắm chặt dương v*t thỉnh thoảng lại nảy lên của mình. Lục Nghiễn Chi cũng không cố gắng đâm vào tuyến tiền liệt cậu, nhưng dưới kích thích thế này, dường như mỗi lần đối phương dùng sức tiến vào sâu bên trong thì khí cụ thô cứng của hắn đều có thể ma sát đến bộ phận nhạy cảm ấy.
Có vẻ Lục Nghiễn Chi sợ khoái cảm của Mục Đông còn chưa đủ kịch liệt, bỗng nhiên vươn tay ấn một phát vào đáy chậu cậu. Ngay lúc hắn ấn xuống thì Mục Đông liền hét lên một tiếng, ưỡn thẳng eo bắn ra.
Trong nháy mắt dương v*t hắn bị vách thịt co rút không ngừng vì cao trào của đối phương chặt chẽ hút vào. Khoái cảm được mút lấy liên tục làm cho Lục Nghiễn Chi tê cả da đầu. Hắn phát ra tiếng rên rỉ trầm muộn, đồng thời tăng nhanh tần suất đâm thọc, sau một trận thao lộng mới đột nhiên mạnh mẽ vùi dương v*t vào thật sâu trong huyệt động đối phương, đồng thời ngắt lên vòng eo không ngừng run rẩy của cậu, bắn tất cả tinh dịch vào cơ thể Mục Đông.