Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hồng Mông Chí Tôn

Chương 7 - Nhạc Yên Nhiên.




Chương 7 - Nhạc Yên Nhiên.

Cảnh giới:

Nhập Đạo, Thông Linh, Linh Tuyền, Xuất Khiếu, Phá Đan, Thành Anh, Chân Nguyên, Địa Nguyên, Thiên Nguyên, Dũng Tuyền, Đại Hải….

"Nhiêu đây đủ ăn trong tháng tới."

Hắn mang toàn bộ da thịt thu vào, sau đó nghênh ngang rời đi, tiếp tục tìm kiếm con mồi khác.

Tiến về Đông Hoàng vương triều, Vũ Thái Lãng cũng đã đến được tới nơi, bước chân không có dừng lại, xuyên qua cửa thành đi vào bên trong, nơi này gọi là thành Hắc Viên, bên trong cực kỳ nhộn nhịp, hai bên đường tấp nập các loại hàng hóa buôn bán.

Hiện tại hắn không có thời gian chú tâm tới mấy cái linh tinh này, trong lòng chỉ muốn đi tới Linh Bảo Tông, dù sao thì báo thù mới là chuyện quan trọng nhất.

Chọn đại một cái tửu lâu nho nhỏ dừng chân, đợi cho đến khi xong xuôi rồi tiếp tục lên đường cũng không muộn.

Đúng lúc này, bàn bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng thì thầm to nhỏ, với thính lực như Vũ Thái Lãng đương nhiên không thể không nghe được.

"Ngươi nghe không? Linh Bảo Tông lần này sẽ phái ra đệ tử chân truyền xuất chiến, nghe nói hắn chỉ mới hai mươi tuổi, tu vi đã là Phá Đan cảnh tứ trọng."



"Ngươi nói là đại hội tuyển rễ sắp tới sao?"

Có người tò mò hỏi.

"Còn phải nói, lần tuyển rễ này là do Lý gia tổ chức, tiểu thư Lý gia chính là cành vàng lá ngọc, xinh đẹp tuyệt trần, Lý Nhã Hân. Nghe nói chỉ mới hai mươi hai tuổi. Tu vi đã Phá Đan cảnh lục trọng, chưa kể nàng cũng là một vị nhị cấp Luyện Phù Sư. Người như thế ai mà không muốn có được cơ chứ?"

Nghe người này nói, cảm đám ồ lên trầm trồ, ai nấy đều hết sức tò mò lắng nghe.

"Ta đoán đâu phải chỉ mỗi thiên tài Linh Bảo Tông a, hẳn là các đệ tử ở sáu đại tông môn khác cũng đến."

"Đúng vậy! Mỹ nhân phải xứng với anh hùng, thanh danh của Lý Nhã Hân vốn đã truyền khắp Đông Hoàng, đương nhiên ai cũng muốn có được nàng, những đệ tử của sáu môn phái khác cũng không thể ngồi yên, bọn hắn muốn tận mắt nhìn xem đệ nhất mỹ nữ."

Vũ Thái Lãng âm thầm lắng nghe tất cả mọi chuyện, trong lời nói của người nọ, Linh Bảo Tông đệ tử cũng sẽ tiến đến tham gia, theo hắn biết được, Linh Bảo Tông dù là đứng thứ sáu trong thất đại tông môn, nhưng nội tình rất yếu ớt. Đệ tử đạt đến Phá Đan cảnh lại không nhiều, so với Xuân Quỳnh Tông xếp hạng cuối cùng có chút ngang nhau.

"Chỉ là một đám tiểu tử hám sắc mà thôi! Nhưng mà không thể không nói, Lý Nhã Hân vẫn có sức hút nhất định, ta cũng tò mò muốn nhìn xem, nàng rốt cuộc xinh đẹp như thế nào, đến cả thất đại môn phái đệ tử đều muốn tranh giành."

Trong lòng Vũ Thái Lãng có chút khinh thường, nhưng vẫn tò mò về Lý Nhã Hân, lúc này trong đầu liền tạm thời bỏ qua Linh Bảo Tông, hắn muốn nán lại nơi này một hai ngày, đợi nhìn xem đệ nhất mỹ nhân Đông Hoàng rốt cuộc sẽ có hình dáng như thế nào, rồi tiến về Linh Bảo Tông sau.



Rốt cuộc hắn vẫn không có bỏ qua sự tò mò của chính mình! Nói nôm na, là đối với mỹ nhân tò mò.

Hai ngày này, Vũ Thái Lãng liên tục nghe thêm các tin tức quan trọng, đều là tin tức từ Thất Đại môn phái cùng Đông Hoàng Vương Triều phát sinh mâu thuẫn. Đông Hoàng vương triều cai trị đã năm ngàn năm lịch sử, so với thất đại tông môn còn cổ lão hơn.

Nhiều năm về trước, thất đại tông môn vốn phụ thuộc vào Đông Hoàng, nhưng mãi cho đến năm trăm năm về sau, thất đại tông môn càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, kém chút vượt qua Đông Hoàng vương triều, điều này khiến cho địa vị vương triều lung lay. Đông Hoàng nhiều lần chèn ép các đại tông môn, nhưng không có kết quả gì, bởi vì thất đại tông môn hợp lực cấu kết với tông môn ngoại lai.

Sau lưng bọn họ có cường đại chỗ dựa, chính là Thiên Địa Môn, Thiên Địa Môn nằm sâu trong Trung Vực, thực lực mạnh đến biến thái, tùy tiện phái một vị đệ tử nội môn, cũng đủ khiến cho Đông Hoàng đứng ngồi không yên.

Đông Hoàng sợ thế lực sau lưng bọn họ phát động với vương triều, nên đành hạ thấp tư thái, liền để thất đại tông môn ngang hàng đứng chung.

Kể từ đó thất đại tông môn nghênh ngang phát triển.

Duy chỉ có Linh Bảo Tông là vẫn còn yếu thế, bởi vì nhân tâm bên trong còn chưa vững. Nguyên Đình dù dùng bao nhiêu thủ đoạn tàn ác để chèn ép, cũng không khởi dậy lòng trung thành như trước kia.

Nghĩ đến đây, trong lòng Vũ Thái Lãng chợt cười lạnh, nếu Linh Bảo Tông không nhất kiến thành một thể, thì đã nói lên rằng, Nguyên Đình sớm muộn cũng sẽ rơi xuống bảo tọa. Như vậy khi hắn nghênh ngang trở về, không có bao nhiêu người đứng ra ngăn chặn hắn, ngược lại sẽ chung tay ủng hộ.

Lý gia nằm ở sâu bên trong thành Hắc Viên, men theo con đường chính đi thẳng, chưa tới hai cây số liền đến nơi, tại đây xuất hiện một sân võ đài rộng lớn trong tầm mắt, bao phủ cả năm trăm mét vuông, đây chính là Diễn Võ Đài.



Chung quanh võ đài tấp nập người chen chúc, nhìn sơ qua cũng phải gần năm sáu ngàn người, trên bục cao tổng cộng có bảy nhân vật, sáu nam và một nữ. Bọn họ chính là người của Lý gia, bên trong đó, nữ nhân ở giữa dáng người thướt tha, thân hình mảnh khảnh, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, tựa như viên long châu sáng chói. Toàn trường đều chăm chú dõi mắt nhìn về phía nàng, trong lòng ai nấy không khỏi bang bang nhảy loạn.

Bọn họ nghĩ ngay đến một từ, mỹ… Quả thực rất mỹ, dung nhan của nàng làm cho nhiều người sợ hãi thán phục.

Nàng chính là tiểu thư Lý gia Lý Nhã Hân!

Vũ Thái Lãng liếc mắt nhìn trên khán đài, quan sát Lý Nhã Hân, trong lòng hắn cũng hiện lên một tia rung động, so sánh tới, thiếu nữ trước mặt này, cùng thê tử Nhạc Yên Nhiên không thua kém bao nhiêu.

Đúng là không hổ danh đệ nhất mỹ nữ Đông Hoàng, hèn gì thất đại môn phái đệ tử bỏ mặc đường xa đi đến, cũng muốn tận mắt chứng kiến nàng. Dù ngắm nhìn nàng một lần cũng coi như mãn nguyện.

Cách đó không xa, liền xuất hiện một tốp người kéo đến, trên y phục của bọn họ có in một chữ Phúc. Đa số người ngay lập tức nhận ra thân phận của bọn họ, bọn hắn chính là đệ tử tông môn xếp hạng thứ tư Phúc Vũ Tông.

Tiếp theo đó, các đệ tử tông môn cũng lần lượt xuất hiện, theo thứ tự là đệ nhất Thiên Môn, đệ nhị Lạc Thủy Tông, đệ tam Vũ Văn Tông, đệ ngũ Bá Vương Tông, đệ lục Linh Bảo Tông, cuối cùng là Xuân Quỳnh Tông.

Vũ Thái Lãng nhanh chóng chú ý tới một thiếu niên cầm đầu bên Linh Bảo Tông, liếc sơ qua liền phát hiện, người này tu vi đã đạt tới Phá Đan cảnh tứ trọng. Nhưng thực chất vẫn còn ẩn tàng tu vi, xác thực mà nói tu vi của hắn đã là Phá Đan cảnh lục trọng, xem ra không giống như bên ngoài đồn đãi.

Bỏ qua tên đệ tử Linh Bảo Tông, hắn bắt đầu quan sát tất cả đệ tử thất đại tông môn, quét qua một lượt, Vũ Thái Lãng nhận thấy bên trong cũng chỉ có ba người lọt vào chú ý của hắn.

Một người là đệ tử Thiên Môn, cũng như đệ tử Linh Bảo Tông dùng bí pháp ẩn giấu tu vi thật, tu vi bên ngoài thể hiện chỉ là Phá Đan cảnh ngũ trọng, trên thực tế đã đạt tới bát trọng thiên, còn nữa, trong cơ thể hắn ẩn chứa lực lượng cuồng bạo, kèm theo một tia âm lãnh khí tức, tựa như một con rắn đang ngủ say, tùy thời có thể bạo phát. Dù cho tên này ẩn giấu kỹ càng, nhưng vẫn không thể thoát được ánh mắt của hắn.

Người kế tiếp chính là đệ tử Bá Vương Tông, hắn không có ẩn giấu thực lực, tu vi nằm tại Phá Đan cảnh ngũ trọng, sức chiến đấu không thể khinh thường, toàn thân lẫn cốt cách của hắn được rèn luyện tới trình độ không một ai trong số đó bì nổi, lực lượng thân thể vô cùng cứng rắn. Trên tay hắn còn vác thêm một thanh đại đao, cân nặng cũng phải trên hai ngàn cân. Bên trong cơ thể ẩn chứa một tia huyết mạch Man Tộc, nhưng vẫn chưa hoàn toàn tiếp nhận truyền thừa, đợi thời gian về sau, tương lai bất khả hạn lượng. Dù là như vậy cũng đủ đối phó được với tên đệ tử Thiên Môn.