Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hồng Mông Chí Tôn

Chương 11 - Quyết Chiến!




Chương 11 - Quyết Chiến!

Chu Mẫn đôi mi chợt nhíu chặt, kiếm quyết đối phương bên trong ẩn chứa băng sương chi hàn, lại có chứa huyễn thuật, nếu hắn tu vi thấp một chút có thể đã bị kiếm pháp này làm cho mê muội, tiếp đó liền bị kiếm quyết chém trọng thương, như vậy đến thua còn không biết mình thua từ lúc nào.

Trong lòng sớm đã có chuẩn bị, chỉ thấy hắn nắm chặt nắm đấm, dồn toàn bộ linh lực vào lòng bàn tay, từng đạo khí tức màu nâu ẩn ẩn bộc phát.

Hai cánh tay từ từ huy động đấm trên không trung, tiếp sau đó tốc độ càng lúc càng nhanh hơn, tạo thành vô số cánh tay hư ảo, điều này khiến nhiều người dưới khán đài trở nên kh·iếp vía.

Chỉ nghe Chu Mẫn hét lớn một tiếng, hàng vạn nắm đấm t·ấn c·ông trực diện vào chiêu thức Hoàng Hải Hà.

"Vạn Lực Chi Quyền!"

Bành! Bành! Bành!!!

Lúc này, bên phía Hoàng Hải Hà vẫn không có tạm dừng lại, mang thanh kiếm trên tay lao nhanh đến, vừa tiến lại gần Chu Mẫn vừa vung bảo kiếm tạo thành nhiều đường thẳng ngang dọc. Khí tức âm hàn lạnh lẽo không ngừng tràn ra phát tán bao phủ quanh thân kiếm, sau đó hét lớn.

"Băng Sương Kiếm Quyết!"

Một đoàn khí tức sương mù rét lạnh phá không mà đi.

Hai chiêu thức liên tiếp v·a c·hạm với nhau, từng đợt kiếm thuật bí pháp đua nhau thi triển, Hoàng Hải Hà kiếm pháp vừa sắc bén vừa mạnh mẽ, dù là Chu Mẫn quyền pháp cao thâm cũng không có khả năng ngăn cản toàn bộ.

"Trảm Ma!"

Hoàng Hải Hà áp sát càng ngày càng gần, cánh tay không ngừng thi triển kiếm thuật.

Bên này Chu Mẫn liên tiếp lui ngược về sau, hiển nhiên quyền pháp không thể nào đánh tan kiếm thuật sắc bén, hắn nhanh chóng dùng một chiêu đánh lùi Hoàng Hải Hà. Sau đó liền khởi động đan điền, tiến hành tái nhập Thông Linh, toàn bộ chân khí bên ngoài ào ào tiến vào, tạo thành một vòng xoáy linh khí.



Lúc này hai vòng tròn màu nâu đậm đặc bất ngờ xuất hiện ở hai bên cánh vai, lúc đầu hiện ra chỉ là viên đậu nhỏ bé, sau khi mở Thông Linh được linh khí tràn vào tẩm bổ. Khiến cho hai quả cầu càng lúc càng to lên, đến khi bằng hai cái đầu người mới dừng lại, tốc độ xoay chuyển cũng bắt đầu nhanh hơn, lực gió mạnh mẽ kèm theo tiếng rì rào, không ít người bên ngoài còn cảm nhận được sự nóng rát từ bên trong lôi đài truyền đến

Vũ Thái Lãng quan sát cũng có chút kinh ngạc, không khỏi thầm nói.

"Khởi động Thông Linh, tiến nhập bên trong thiên địa, mượn linh khí để bản thân sử dụng, hắn chỉ ở cảnh giới Phá Đan mà đã hiểu được cách nắm giữ Thông Linh a, dù chỉ là lớp da lông nhưng như vậy cũng có cơ hội đảo ngược cục diện, người này cũng coi như là thiên tài."

Giáp Bát Nhất bên cạnh nghe vậy, rốt cuộc cũng không hiểu hắn đang nói gì, tò mò hỏi.

"Có nghĩa là gì?"

"Ngươi còn quá non nớt, theo ta đi ta sẽ chỉ dạy cho."

Vũ Thái Lãng liền cười nói, cũng không có giải thích, bởi vì Thông Linh vốn là tự mình đi cảm ngộ, mỗi người sẽ có cảm ngộ khác nhau, tương tự cũng giống như Đạo!

"Có gì hay để che giấu? Hừ!"

Giáp Bát Nhất bất mãn nói.

Lý gia người ở trên cao cũng tràn ngập kinh hãi, bọn họ cũng không có ngờ tới Chu Mẫn lại mạnh như vậy.

Lý Nhã Hân đôi mắt đẹp chăm chú nhìn vào Chu Mẫn thiếu niên này, ngay cả nàng cũng có một loại hít thở không thông khi đối mặt với hắn. Nhưng loại này không làm cho nàng có thiện cảm, càng xuất hiện cảm giác khó chịu.

Trên lôi đài, Hoàng Hải Hà trong lòng tràn ngập rung động, hắn cảm nhận được khí tức vô cùng khủng bố, có thể sánh ngang đến cửu trọng, lấy hắn hiện tại, nếu không bạo lộ thực lực, rất có thể sẽ bị thua.

Nắm trong tay trường kiếm, Hoàng Hải Hà lần này không còn khinh địch, nhìn với Chu Mẫn bằng con mắt khác.



"Ta đúng là đã nhìn lầm ngươi, hiện tại ngươi đã có tư cách cùng ta đấu!"

Hoàng Hải Hà trịnh trọng nói, trong đó không hề mang theo ý tứ khinh thường, mà là đối diện với một đối thủ xứng tầm.

Bất chợt quanh thân Hoàng Hải Hà phát sinh dị biến, từ hư không xuất hiện một đạo linh khí màu xanh, tựa như một con rắn đang uốn lượn quanh thân, tiếp sau đó lại xuất hiện ba, bốn đầu linh khí tương tự.

Ở trên thân thể hắn không ngừng bay múa!

"Kiếm… Kiếm Khí, bốn đạo Kiếm Khí a!"

Rất nhiều cao thủ nhận ra được, liền kinh hãi không thôi, ai nấy đều mang vẻ mặt kh·iếp sợ, kể cả Lý gia cao thủ.

Kiếm Khí chính là cảnh giới tối cao bên trong Kiếm đạo, nếu có thể ngưng tụ ra một đạo, như vậy có thể giúp bản thể tăng lên một thành sức mạnh, càng nhiều đạo kiếm khí xuất hiện, tượng trưng cho thiên đạo ưu ái.

Mà Hoàng Hải Hà chính là như thế!

Nhìn thấy bốn đạo kiếm khí lăng không trước mặt, Chu Mẫn cũng có chút dao động, hiện tại giữa hắn và Hoàng Hải Hà, thực lực có chút ngang nhau. Nếu không có dị biến nào phát sinh thêm, hòa đó đã là chuyện như đinh đóng cột.

Chu Mẫn hắn tràn đầy tự tin, sức mạnh bây giờ của chính mình, chí ít cũng có thể gây thương tổn Hoàng Hải Hà một hai, thầm nghĩ.

"Chỉ là bốn đạo kiếm khí thôi! Như vậy đủ đánh bại hắn rồi."

Bốn đạo kiếm khí lượn lờ liên tục, Hoàng Hải Hà nâng thanh kiếm chĩa vào Chu Mẫn, khí tức trong cơ thể mạnh mẽ bộc phát, Phá Đan cảnh lục trọng bùng phát mà ra.

"Lần này còn chưa biết ai c·hết vào tay ai."



Hoàng Hải Hà ánh mắt bình tĩnh nói.

Đối với khí thế của Hoàng Hải Hà, Chu Mẫn không có bao nhiêu kinh ngạc, hắn có thể ẩn tàng tu vi, đối phương cũng có thể.

"Vậy thì cùng xem."

Chu Mẫn cười nhạt đáp, hai vòng tròn màu nâu xoay chuyển mạnh mẽ, phát ra tiếng rít gào không ngừng.

"Tinh Hà Phong Bạo!"

Hai vòng tròn màu nâu dùng tốc độ cực kỳ nhanh lao đến, trên đường đi của nó tạo thành hai vòng xoáy bão.

Hoàng Hải Hà trở nên nghiêm nghị, linh khí trong người không ngừng tràn vào thân kiếm, dường như đem toàn bộ linh khí hút khô. Hiển nhiên hai người chính là chỉ muốn dùng một chiêu để đánh bại đối phương.

"Tam Hoa Vũ Sát Trảm!"

Hoàng Hải Hà chém mạnh thanh kiếm trong tay, bốn đạo kiếm khí bỗng chốc rời khỏi thân thể, lướt thẳng đến chỗ phong bạo đang tiến đến. Bốn đạo kiếm khí sắc bén, trực tiếp lao vào phong bạo của Chu Mẫn, nhưng vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi, hai cái Phong bạo xác nhập lại tạo thành một vòng xoáy lớn, đem bốn đạo kiếm khí hút vào bên trong, khiến cho chúng nó khó mà thoát ra ngoài.

Từng đoàn kiếm khí bị kìm hãm lại, khó mà nhắm chuẩn phương hướng.

Hoàng Hải Hà cảm giác kiếm khí mất phương hướng, tuy gặp nguy nhưng không loạn, thanh kiếm trong tay vẫn còn đó, Hoàng Hải Hà tiếp tục tung ra sát chiêu đang ẩn giấu. Chỉ thấy hắn ném thanh kiếm bay lên trời cao, dùng tâm cảm nhận kiếm thể, bắt đầu điều khiển thanh kiếm này.

Phong bạo càng ngày càng lại gần, trong thời khắc cuối cùng, Hoàng Hải Hà đột nhiên hướng lên trời hét lớn.

"Thiên Kích!"

Bỗng nhiên, trên trời đột nhiên xuất hiện một mũi kiếm to lớn, đang lao với tốc độ cực kỳ nhanh, nhắm thẳng vào Chu Mẫn.

Hắn không thể không dùng sát chiêu, bởi vì hắn muốn nhận phần thưởng hậu hĩnh từ Lý gia, tông môn lớn mạnh như vậy, nhưng rất khó có thể cho đệ tử như hắn mấy loại này.

Nguyên nhân chính, chính là thực lực Chu Mẫn mạnh hơn hắn, nếu không thắng mà nói, thanh danh e rằng sẽ bị mất sạch từ đây. Cho nên, Hoàng Hải Hà quyết tâm phải chiến thắng.