Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 976: Ta định sẽ chuyển nhà




Bạch Cẩm nhìn về phía Thủy Nguyên Thiên Tôn nói: "Nhị sư bá, đệ tử lệnh cho Tư Pháp Thiên Thần bắt Khương Tử Nha, đã hành động lỗ mãng, xin Nhị sư bá tha tội.”

Thủy Nguyên Thiên Tôn cười nói: "Lập lại trật tự thì có tội gì? Đời này ta ghét nhất là đồ đệ làm xằng làm bậy, vô pháp vô thiên.”

Thông Thiên khẽ cau mày, khinh thường nói: "Theo khuôn phép cũ, giống như một con rối. Một đệ tử không có linh khí, còn dùng để làm gì.”

"Quy củ nằm ở sự kiềm chế, kiềm chế dục vọng, kiềm chế tâm ma, kiềm chế bản thân.”

"Tự do nằm ở sự buông thả, buông thả thiên tính, buông bỏ bản thân, hòa hợp với trời đất.”

"Thông Thiên, tư tưởng của ngươi thật nguy hiểm.”

"Nguyên Thủy, tư tưởng của ngươi thật cổ hủ.”

Hai người nhìn nhau, trong khoảng không giống như xẹt ra tia lửa.

Nguyên Thủy và Thông Thiên cùng nhìn về phía Thái Thượng nói: "Sư huynh, ngươi thấy thế nào?”

Tay đang vuốt râu của Thái Thượng Lão Quân đột nhiên cứng đờ, quay đầu nhìn Bạch Cẩm cười nói: "Bạch Cẩm, ngươi thấy thế nào?”

Nguyên Thủy và Thông Thiên cũng nhìn Bạch Cẩm, trong mắt hiện lên sự đe dọa nồng đậm.

Dưới cái nhìn của ba vị Thánh Nhân, Bạch Cẩm như đang ngồi trên bàn chông. Bất kỳ ai trong ba vị Thánh Nhân này, mình cũng không thể đắc tội! Hơn nữa, cho dù đồng ý với ý kiến của ai cũng đều là sai.

Bạch Cẩm cẩn thận lấy ra một quân bài, rụt rè đặt lên bàn nói: "Đông phong.”

Đôi mắt của Nguyên Thủy Thiên Tôn sáng lên: "Binh, nam phong!”

"Binh, đại bính!”

Không khí nặng nề lập tức biến mất, trở về thế bài thông thường, Bạch Cẩm cũng thở phào nhẹ nhõm.

Một lúc sau, Bạch Cẩm chạm vào quân bài trong tay, tam bính không có tác dụng gì nên muốn đánh ra, cánh tay duỗi ra làm lộ quân bài trong tay.

"Khụ khụ!” Thông Thiên ho khan hai tiếng.

Bạch Cẩm vô thức rút lại.

"Bạch Cẩm! Nghe nói lục căn thanh tịnh, trúc sinh măng.”

"Vâng.”

"Sinh được bao nhiêu cây măng?”

"Tám cây!”

"Ngươi nghĩ lại xem? Sao ta không nhớ là có nhiều đến thế?”

Bạch Cẩm đột nhiên nói: "Bốn cây, là bốn cây. Mấy ngày trước đệ tử đã ăn mất mấy cây, còn dư lại bốn cây.”

"Ngươi nghĩ lại thử xem, có thật là ăn bốn cây hay không? Một mình ngươi sao ăn được nhiều như vậy?”

"Vậy là đệ tử chỉ ăn ba cây?” Bạch Cẩm ngập ngừng hỏi.

Thông Thiên giáo chủ cười nói: "Thì ra là ngươi ăn ba cây, lần sau đừng ăn nhiều như vậy, cẩn thận tăng cân.”

Hiểu rồi, Bạch Cẩm đặt tam bính trong tay xuống, đánh ra một quân bài khác: "Ngũ điều!”

Thông Thiên giáo chủ trải bài cười nói: "Hồ rồi.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn ở bên cạnh giễu cợt, cũng trải bài nói: "Thực ngại quá, tiệt hồ!”

Nụ cười trên mặt Thông Thiên giáo chủ lập tức biến mất, kinh ngạc nhìn bàn mạt chược.

Thái Thượng Lão Quân cũng trải bài ra, vuốt râu cười nói: "Thật khéo, ta cũng thắng tiệt hồ.”

Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ cứng lại, hai người các ngươi ăn gian.

Thủy Nguyên Thiên Tôn cười nói: "Thú vị, làm một ván nữa.”

Tiếng lách cách trộn bài vang lên.

Bạch Cẩm nói: "Nhị sư bá, lúc trước đệ tử có tìm Ngọc Hoàng Đại Đế tính sổ. Ngọc Hoàng Đại Đế nói rằng nghèo quá, không có tiền. Bảo ta cho hắn một ý tưởng kiếm tiền, nếu kiếm được tiền sẽ trả lại cho ta.”

"Ngươi có cho hắn không?”

"Đệ tử thiết nghĩ, Ngọc Hoàng Đại Đế nói cũng có lý, vậy nên đệ tử đã cho hắn một cách kiếm tiền.

Đệ tử lại nghĩ, Khương Tử Nha chặn đường cướp đoạt ở Hạ Giới, dù sao cũng đang nhàn rỗi, nên cũng nhân tiện tìm chuyện cho hắn làm, nên ta đã bảo Ngọc Hoàng Đại Đế tìm Khương Tử Nha hợp tác.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ gật đầu nói: "Được.”

Thái Thượng Lão Quân cười nói: "Nghe nói gần đây ngươi đã khiến Phật Giáo hỗn loạn.”

Bạch Cẩm vội vàng kể khổ nói: "Sư bá, hoàn toàn không có chuyện đó. Đồ đệ luôn là người thành thực nhất, sao có thể chủ động chọc vào Phật Giáo?

Đều là bọn hắn chủ động bày mưu tính kế đệ tử. May mà tà không thắng chính, thiên địa vẫn còn công đạo, mới có thể trả lại trong sạch cho đệ tử.”

Thái Thượng Thánh Nhân cười nói: "Thân là tấm gương cho ba đời đệ tử Huyền môn, sau này làm việc gì cũng đừng quá bốc đồng, phải suy nghĩ kỹ trước khi làm, phải thật thận trọng.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhướng mày nói: "Ngươi cũng đừng quá thành thực, đệ tử Huyền môn ta không gây chuyện, nhưng cũng không sợ phiền phức. Nếu thực sự có người dám bắt nạt ngươi, ngươi có thể trực tiếp đánh trả, tuyệt đối không được đánh mất khí phách của đệ tử Huyền môn ta. Tất cả đã có bọn ta chống lưng cho ngươi.”

Thông Thiên giáo chủ cũng gật đầu tán thành nói: "Ta đồng ý với quan điểm này của Thủy Nguyên.”

Mí mắt Thái Thượng Thánh Nhân giật giật hai cái, giúp Bạch Cẩm chống lưng? Ta e rằng các ngươi không chống nổi những rắc rối mà hắn gây ra đâu. Không cẩn thận Hồng Tú Cầu và Lục Đạo Luân Hồi Bàn sẽ rơi vào đạo tràng của các ngươi.

Thái Thượng Thánh Nhân cười ha ha hai tiếng, hòa ái thân thiện nói: "Bạch Cẩm, Nhị sư bá ngươi nói rất đúng. Nếu có chuyện gì hãy đến Thanh Vi Thiên, Nhị sư bá ngươi sẽ bảo vệ ngươi.

Hoặc có thể đến Vũ Dư Thiên, đệ tử Huyền môn ta không bao giờ sợ phiền phức.

Phải rồi, ta định sẽ chuyển nhà. Sau này, Đại Xích Thiên sẽ cách hồng hoang khá xa. Trong trường hợp gặp nguy hiểm, hãy đến gặp sư phụ và Nhị sư bá của ngươi trước.”

Thông Thiên giáo chủ khinh bỉ nhìn Thái Thượng, nhìn dáng vẻ nhát gan của ngươi kìa, nói đầy khí thế: "Đúng vậy, cứ đến Vũ Dư Thiên, để ta xem ai dám tới Vũ Dư Thiên bắt nạt đệ tử của ta.

Tiểu Phượng Hoàng!”

"Binh, đông phong! Đến Thanh Vi Thiên của ta cũng được.”

"Binh, tam điều! Bạch Cẩm nghe lời sư phụ và Nhị sư bá.”

"Đa tạ sư phụ và hai vị sư bá, đệ tử thực sự vô cùng cảm kích. Đại bính!”

"Binh...”

"Binh...”

"Binh...”

"Binh...”