Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 929: Áp bức Câu Trần Đại Đế




Đường Tam Tạng nghiêm mặt nói: "Người xuất gia không thể uống rượu."

Trư Bát Giới cười ha hả: "Sư phụ, người nói sai rồi.

Khi xưa lão Trư ta còn ở trên Thiên Đình, Ngọc Hoàng bệ hạ từng mời Phật Tổ dự tiệc. Trong yến hội có ngọc dịch quỳnh tương, gan rồng tủy phượng. Chẳng phải lúc đó Phật Tổ ăn uống rất vui vẻ sao?"

"Tiêu dao khắp thiên địa mà lòng thư thái sung sướng, cần gì phải gò bó quá nhiều?"

Tôn Ngộ Không lộn nhào từ từ trên xe ngựa xuống, tự ý lấy một bình rượu trong hành lý ra uống một ngụm: "Bát Giới, rượu của ngươi không ngon lắm."

Trư Bát Giới ngạc nhiên nhìn Tôn Ngộ Không, đây là một câu trong 'Trang Tử', sao hầu tử này lại biết? Hắn lập tức tươi cười nói: "Hầu ca nói rất đúng, đó chính là ý của lão Trư ta, có điều ta diễn đạt không hay bằng Hầu ca."

Tôn Ngộ Không nhảy lên nóc xe, dương dương đắc ý. Lão Tôn ta chép kinh thư không phải vô ích.

Đường Tam Tạng nhìn bình rượu trong tay, lắc đầu nguầy nguậy: "A Di Đà Phật! Phật có thể uống rượu bởi vì Phật Tổ đã nhìn thấu tất thảy, bần tăng há có thể uống?"

Trư Bát Giới ở bên cạnh khuyên nhủ: "Sư phụ, không trải nghiệm thì làm sao hiểu rõ được? Chỉ có đi vào rồi lại đi ra mới là thấu tỏ.

Địa Tạng Vương Bồ Tát cũng từng nói ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục."

Từng suy nghĩ lóe lên trong đầu Đường Tam Tạng. Hình như Bát Giới nói cũng có lý, vả lại bần tăng cũng từng uống rượu mấy lần, thêm lần này cũng chẳng sao. Hơn nữa, uống một hớp rượu đúng là dễ chịu hơn.

Đường Tam Tạng liếm môi, đặt bình rượu lên tảng đá bên cạnh, sau đó chắp hai tay trước ngực vái phương Tây ba lạy, cung kính cất lời: "Không xuống địa ngục sao thấy được Linh Sơn? Hôm nay đệ tử phá giới chỉ để nhìn rõ Linh Sơn trong lòng, mong Phật Tổ đừng trách."

Trư Bát Giới ở bên cạnh nịnh nọt: "Không xuống địa ngục sao thấy được Linh Sơn? Sư phụ, người giác ngộ được điều này chứng tỏ khoảng cách thành Phật không còn xa!"

Đường Tam Tạng đứng dậy, cầm lấy bình rượu rồi hỏi: "Bát Giới, có đồ nhắm rượu không?"

"Có, có, lúc lão Trư ta rời đi có mang theo một ít lạc. Nếu sư phụ không chê thì có thể nhắm rượu."

Ba sư đồ cứ thế vây quanh tảng đá to uống rượu nhai lạc, nhàn nhã tự tại biết bao!

Chốc lát sau, Đường Tam Tạng ợ hơi rượu, thoải mái nói: "Đúng là đỡ hơn nhiều, cơ thể cũng ấm áp."

Hắn nhìn một ngọn núi lớn và hỏi: "Bát Giới, phía trước là núi gì?"

Trư Bát Giới liếc nhìn rồi trả lời: "Kia là Phù Đồ Sơn, có một vị Ô Sào Thiền Sư tu hành trong núi, lão Trư cũng từng gặp hắn rồi."

"Thiền sư? Hắn cũng là tu hành giả thuộc Phật Giáo ta sao?"

"Đúng vậy, đúng vậy!"

"Vậy thì bần tăng nên đi bái phỏng."

Ting ting ting! Lại có một hồi chuông báo gọi video vang lên, Đường Tam Tạng lập tức lấy Tam Giới Thương Thành ra. Ơ, sao vẫn là Đường Vương?

Hắn ấn mở giao diện trò chuyện, thân ảnh của Đường Vương Lý Thế Dân lại xuất hiện trong video lần nữa. Hiện tại đối phương đang tắm nước nóng, bên cạnh là hơi nóng phủ quanh, cung nữ xoa bóp.

Đường Tam Tạng vội vàng cung kính hô: "Bái kiến bệ hạ!"

Lý Thế Dân cười sang sảng: "Ngự đệ không cần đa lễ, mau đứng lên đi."

Đường Tam Tạng đứng dậy.

Đột nhiên Lý Thế Dân chuyển sang vẻ mặt quan tâm, giọng điệu tràn đầy lo lắng: "Ngự đệ, ngươi không bị thương chứ?"

"Nhờ có bệ hạ quan tâm, ta rất khỏe."

"Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi. Chẳng phải chỉ là một chiếc Cẩm Lan Cà Sa thôi sao? Mất thì mất, khi nào ngự đệ trở về, trẫm sẽ ban thưởng cho ngươi một chiếc đẹp hơn."

Đường Tam Tạng không giấu được vẻ kinh ngạc: "Bệ hạ, sao ngài biết Cẩm Lan Cà Sa của ta không còn?"

"Bây giờ chuyện này đã lan truyền khắp nơi rồi! Phật Đà của Phật Giáo gửi pháp chỉ cho Thiên Đình, nói Câu Trần Đại Đế của Thiên Đình cưỡng đoạt pháp bảo Cẩm Lan Cà Sa của Phật Giáo, muốn Thiên Đình nghiêm trị Câu Trần Đại Đế, còn yêu cầu Thiên Đình trả lại Cẩm Lan Cà Sa.

Quả nhân lo lắng cho sự an nguy của ngự đệ nên mới gọi video hỏi thăm. Ngự đệ không bị thương là tốt rồi. Cẩm Lan Cà Sa chỉ là ngoại vật, mất thì thôi!" Lý Thế Dân ngâm mình trong suối nước nóng, ngoài mặt vẫn trưng ra vẻ lo lắng giả tạo.

Câu Trần Đại Đế? Sao danh hiệu này quen tai thế nhỉ?

Đường Tam Tạng còn chưa nghĩ ra, bên cạnh đã có một cái đầu khỉ thình lình ló vào khung hình, dữ dằn quát: "Ngươi nói cái gì? Phật Giáo dám chất vấn Câu Trần Đại Đế sao? Bọn hắn thật to gan!"

Lúc này, Đường Tam Tạng mới chợt nhớ ra rằng, hình như Câu Trần Đại Đế có chút quan hệ với đại đồ đệ Tôn Ngộ Không của mình. Lúc Tôn Ngộ Không bước ra khỏi nơi bị trấn giữ, chính hung thần ba mắt đã đọc ý chỉ của Câu Trần Đại Đế, phong Tôn Ngộ Không thành Tư Pháp Thiên Thần.

Trong đoạn video, Đường Vương Lý Thế Dân cũng bị sự xuất hiện đột ngột của con khỉ này doạ sợ, mông ngồi không vững, ‘soạt’ một tiếng suýt chút nữa đã té xuống hồ bơi.

Thị nữ bên cạnh đồng loạt kêu lên: "Bệ hạ!”

"Bệ hạ!”

"Bệ hạ, người không sao chứ!”

Các nàng vội vàng đỡ lấy Đường Vương, từng đôi tay trắng nõn đặt lên lồng ngực của Lý Thế Dân.

Lý Thế Dân phất tay ra hiệu cho các nàng lùi lại. Thân làm hoàng đế nên chỉ sửng sốt một lúc rồi lấy lại bình tĩnh, bản thân hắn cũng đã gặp yêu quái rồi, hắn nhìn Tôn Ngộ Không nói: "Ngươi... ngươi là ai?”

"Lão Tôn ta là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Vừa rồi ngươi nói cái gì mà Phật Giáo đi đến Thiên Đình, áp bức Câu Trần Đại Đế?”