Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 857: Đệ tử cũng không làm được




Lòng Thiên Bồng Nguyên Soái nóng lên, quả nhiên sư phụ vẫn còn thương ta, hắn vội vàng quỳ xuống cảm động nói: "Đa tạ sư tôn! Đệ tử nhất định nỗ lực tu hành, tuyệt không để cho sư tôn thất vọng."

Huyền Đô đại pháp sư khẽ gật đầu, lùi về phía sau vài bước nói: "Lục Đinh, Lục Giác hành hình đi!"

Lục Đinh, Lục Giác đi về phía chư thần, hai vị Thần Tướng tiến lên giữ chặt lấy cánh tay Thiên Bồng Nguyên Soái, một vị Thần Tướng lấy Trảm Tiên đao ra.

Trì Đao Thần nghiêm túc nói: "Nguyên Soái, đắc tội!"

Thiên Bồng Nguyên Soái cúi đầu nói: "Đến đi!"

Thần Tướng đột nhiên giơ đao lên, một ánh sáng sắc lạnh chợt lóe. Phốc ~ Một cái đầu to bay ra, vài giọt máu bắn tung tóe, thân hình của Thiên Bồng Nguyên Soái đổ ầm xuống theo một tiếng nổ.

Một lỗ đen được tạo ra trên không trung, nguyên thần Thiên Bồng Nguyên Soái đi vào bên trong lỗ đen.

Lục Đinh, Lục Giác cung kính nói: "Tiên trưởng, chúng ta phải trở về phụng mệnh."

"Đi đi!" Lục Đinh, Lục Giác cúi đầu sải bước ra ngoài.

Huyền Đô đại pháp sư đưa tay ra, đầu và thân Thiên Bồng Nguyên Soái nhanh chóng nhỏ lại bằng ngón tay bay về phía Huyền Đô đại pháp sư.

Huyền Đô quay người đi ra bên ngoài, dọc theo hành lang dài trống vắng rời khỏi Trảm Tiên Đài.

Ở cuối hành lang, Thái Bạch Kim Tinh đang đứng, nhìn thấy Huyền Đô đi tới, hắn vội vàng cúi đầu nói: "Bái kiến tiên trưởng! Bệ hạ có lời mời ~"

Huyền Đô hoàn toàn không ngạc nhiên khi thấy Ngọc Hoàng Đại Đế muốn gặp mình: "Đi thôi."

"Tiên trưởng, mời ngài theo ta!"

Huyền Đô đại pháp sư cùng Thái Bạch Kim Tinh đi lên Thiên Đình.

Bên trong Ngưng Lộ Điện, Ngọc Hoàng Đại Đế ngồi đối diện Huyền Đô đại pháp sư.

Ngọc Hoàng Đại Đế hỏi: "Huyền Đô, vì sao ngươi cố tình muốn Thiên Bồng chuyển thế?"

Huyền Đô mỉm cười nói: "Tai họa sắp ập xuống, phương Tây Phật hưng, người theo hướng Tây mà đi đều là những nhân vật chính của thiên kiếp.

Ta ở trước mặt sư tôn, vì Thiên Bồng giành lấy một cơ hội đi đến phía Tây, hiện tại cho hắn chuyển thế, thứ nhất là vì sau này khi đi về phía Tây có thể giải quyết tai họa.

Thứ hai cũng là cho hắn làm lại cuộc đời, mài dũa lòng mình."

Mắt Ngọc Hoàng Đại Đế sáng lên, vội vàng hỏi: "Nhưng còn danh tự thì sao?"

Huyền Đô đại pháp sư lắc đầu nói: "Ngài không hiểu biết, cho dù có là một cái danh tự nổi tiếng cũng khó lấy lại được."

Ngọc Hoàng Đại Đế chớp mắt, khí vận tựa như bông, sẽ luôn có một sự ràng buộc. Ngươi có sư phụ, ta cũng có sư phụ! Cùng lắm thì vừa đi vừa khóc nháo một hai thắt cổ, không cho ta danh tự, ta liền treo cổ trước Tử Tiêu cung."

Đầu bên kia, Phật Tổ Như Lai cùng Quan Thế Âm Bồ Tát đứng ở phía trên kim vân bay về phía Linh Sơn ở phương Tây.

Quan Thế Âm Bồ Tát nhíu mày khó hiểu nói: "Phật Tổ, vì sao Huyền Đô đại pháp sư có ý muốn giết chết Thiên Bồng? Tuy là Thiên Bồng đuối lý nhưng cũng không đến mức chém chết."

Giọng nói của Như Lai Phật Tổ vang lên: "Ngươi cho rằng hắn là người thế nào?"

Quan Thế Âm Bồ Tát khẽ lắc đầu nói: "Đệ tử ngu dốt, thật sự là không biết!"

"Ngày xưa có tin đồn đùa bỡn Văn Thù Yêu tộc trong lòng bàn tay, với tâm cơ đó của Thiên Bồng thì cũng không thể làm được."

Sau lưng Thiên Bồng tất nhiên còn có người, ngô vốn tưởng rằng đó là Bạch Cẩm, hiện tại xem ra lại có liên quan tới Huyền Đô."

Thần sắc Quan Thế Âm Bồ Tát biến đổi, kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ là do Huyền Đô chặt đứt manh mối, vứt bỏ Thiên Bồng rồi thoát thân?"

Đúng rồi, Tây Hải thất bại trong gang tấc là do Tây Hải Long Vương hạ độc thủ với Đồ Sơn tiên nữ, Nhân Giáo trả thù cũng là điều hợp lý."

Nàng cảm khái nói: "Vì danh dự của bản thân mà kiên quyết chém giết đệ tử, quả nhiên là Thái Thượng vô tình, một chút tình nghĩa sư đồ cũng không có."

Phật Tổ Như Lai nói: "Nhân Giáo vốn tu hành Thái Cực Chi Đạo, nhìn cũng như không nhìn, thấy rõ cũng liền hờ hững, đây là Thái Thượng vô tình."

"Như thế đệ tử cũng không làm được."

Kim vân xẹt qua chân trời, bay nhanh trở lại linh sơn.

Kim Vân đáp xuống trước Đại Lôi Âm Tự, hóa thành khói nhẹ từ từ tiêu tán, Như Lai Phật Tổ cùng Quan Thế Âm Bồ Tát cất bước đi vào bên trong Đại Lôi Âm Tự.

Bên trong đại điện, rất nhiều Phật Đà Bồ Tát chờ đợi từ lâu.

Thân ảnh Phật Tổ Như Lai đột nhiên biến mất, ngay sau đó xuất hiện ở trên tòa sen với dáng vẻ uy nghiêm.

Quan Thế Âm Bồ Tát vung tay trái hướng đến bên cạnh đài sen, trong tay cầm một nhành liễu.

Tất cả các vị La Hán Bồ Tát đều đứng dậy, hai tay tạo thành hình chữ thập xoay người thi lễ nói: "Cung nghênh Phật Tổ!"

Giọng nói vang vọng Đại Lôi Âm Tự: "Chúng Phật trở về vị trí cũ!"

Các vị Phật Đà Bồ Tát quay lại trên đài sen.

Định Quang nhìn Phật Tổ không nhịn được hỏi: "Phật Đổ, Thiên Đình có nghiêm trị Thiên Bồng không?"

Phật Tổ Như Lai nhìn chúng Phật Đà Bồ Tát, giọng nói vang vọng trong Lăng Tiêu Bảo Điện: "Thiên Bồng Nguyên Soái trên Trảm Tiên Đài khó tránh khỏi một đạo luân hồi rơi vào súc sinh đạo."

Trên mặt phần đông chúng Phật Đà Bồ Tát đều lộ vẻ vui mừng, đứng lên thấp giọng nghị luận:

"Đây là Thiên Đình cúi đầu sao?"

"Phật Giáo ta thực sự sắp trỗi dậy rồi?"

"Pháp bảo của Phật cưỡi trên trời, cho dù là Thượng Đế cũng phải cúi đầu."

"Quan Thế Âm Bồ Tát cũng Phật pháp vô biên, con mắt của ngài ở khắp tam giới, liếc nhìn một cái liền thấy Thiên Bồng đang ẩn nấp."