Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 856: Là khiêu chiến mà cũng là kỳ ngộ




Ngọc Hoàng Đại Đế mỉm cười nói: "Huyền Đô, vì sao ngươi đến đây?”

Huyền Đô đại pháp sư đứng dậy, bất đắc dĩ nói: "Đến vì nghiệt đồ này."

Giọng nói của Đa Bảo Như Lai Phật Tổ vang lên thật lớn: "Lời này của Huyền Đô là thừa nhận chuyện do Thiên Bồng Nguyên Soái làm sao?"

Huyền Đô đại pháp sư mỉm cười: "Nếu đã làm thì nên thừa nhận, đây là trách nhiệm! Vô trách nhiệm không thể nhận chức vụ."

Thiên Bồng Nguyên Soái ngẩng đầu, không nhịn được kêu lên: "Sư phụ!"

Huyền Đô đại pháp sư bình tĩnh nói: "Ngươi đừng nói chuyện."

Trong lòng Quan Thế Âm Bồ Tát thả lỏng, sau đó phát ra một cỗ lửa giận, quả nhiên là hắn! Không tồi, Huyền Đô đại pháp sư còn có thể nói đạo lý.

"Huyền Đô sư huynh, Thiên Bồng bôi nhọ thanh danh của ta, tổn hại đến ta tu hành, như vậy nên xử trí thế nào?"

"Sư muội cho rằng phải làm sao?"

"Ta muốn hắn đứng ra xin lỗi ta, làm sáng tỏ mọi chuyện, trả lại sự minh bạch cho ta."

Huyền Đô đại pháp sư gật đầu mỉm cười nói: "Đúng là nên như vậy!"

Thiên Bồng Nguyên Soái thầm nhủ: "Vô dụng thôi, bọn họ sẽ không tin."

"Làm theo đi!"

Thiên Bồng Nguyên Soái vội vã đáp: "Vâng!"

Trong mắt Quan Thế Âm Bồ Tát lóe lên một tia ánh sáng lạnh, nói: "Thứ hai, ta muốn Thiên Đình nghiêm khắc trừng phạt hắn, trấn áp ở đáy Thiên Hà, chịu nổi khổ rét lạnh muôn đời."

Huyền Đô đại pháp sư mỉm cười nói: "Nghiêm phạt vẫn còn quá nhẹ, không bằng loại bỏ tiên cốt, hút tiên gân ra, đày xuống Hạ Giới, luân hồi súc sinh đạo, ngươi thấy thế nào?"

Cả người Thiên Bồng Nguyên Soái không nhịn được rùng mình một cái, khiếp sợ ngẩng đầu kêu: "Sư phụ~" Ta không phải là thân đồ đệ của ngài sao?

Ngọc Hoàng Đại Đế và Như Lai Phật Tổ cũng đều khiếp sợ nhìn về phía Huyền Đô đại pháp sư, so với ngươi hắn vẫn vô cùng tàn nhẫn, ngay cả đồ đệ của mình cũng có thể hạ độc thủ.

Giọng nói của Ngọc Hoàng Đại Đế uy nghiêm vang lên: "Huyền Đô, cho dù Thiên Bồng có tội nhưng cũng không đáng chết."

Như Lai Phật Tổ do dự một chút, Nhân Giáo vẫn chưa nên đắc tội quá mức, bèn nói: "Thiên Bồng tu hành đến nay, hành vi không thích hợp, chúng ta nên có chút thiên tâm, trong lòng mang sự từ bi, đừng vì vậy mà phá vỡ tu hành của hắn."

Huyền Đô đại pháp sư mỉm cười nói: "Đa tạ ý tốt của bệ hạ và Phật Tổ, nhưng phạm sai lầm thì nên phạt, dưới đao kiếm đào tạo ra đồ đệ tốt, đây là Bạch Cẩm sư huynh đã từng nói với ta.

Thiên Bồng, ngươi tâm phục không?"

Thiên Bồng Nguyên Soái há miệng, sư phụ hại ta rồi! Hắn chán nản quỳ trên mặt đất, cúi đầu nói: "Đệ tử tâm phục!"

Huyền Đô đại pháp sư thỏa mãn gật đầu, nói: "Xin bệ hạ hãy hành hình."

Ngọc Hoàng Đại Đế đánh giá Huyền Đô đại pháp sư vài lần, kêu lên: "Lục Đinh Lục Giáp, đưa Thiên Bồng Nguyên Soái đến Trảm Tiên Đài, chém hắn một đao."

Lập tức có mấy vị Thần Tướng đi ra ôm quyền chắp tay thi lễ, tiến lên kéo Thiên Bồng Nguyên Soái ra ngoài, từ đầu tới cuối Thiên Bồng không phản kháng chút nào.

Huyền Đô đại pháp sư cúi đầu chắp tay nói: "Bệ hạ, ta đi tiễn Cương Liệp một đoạn đường, vẹn toàn tình nghĩa sư đồ."

Ngọc Hoàng Đại Đế khẽ gật đầu, Huyền Đô đại pháp sư xoay người bay đi.

Như Lai Phật Tổ cũng chắp hai tay thành hình chữ thập thi lễ, nói: "Đa tạ quyết định công bằng chính trực của Đại Thiên Tôn, bọn ta xin cáo lui." sau đó mang theo Quan Thế Âm Bồ Tát xoay người rời khỏi.

Đại triều hội của Thiên Đình tan rã trong không vui, chư thần vừa đi vừa bàn luận ầm ĩ.

...

Nơi hư không xa xôi, từng viên thiên thạch bay xẹt qua, từng tia sấm sét đùng đùng đánh xuống bốn phía.

Trên cái đài huyết sắc cao hàng nghìn trượng đứng giữa miền hư không xa xôi, Lục Đinh Lục Giáp đè ép Thiên Bồng Nguyên Soái đi tới Trảm Tiên Đài.

Một vị Thần Tướng nói: "Nguyên Soái, đắc tội rồi!" sau đó đưa tay cởi mũ giáp của Thiên Bồng Nguyên Soái xuống.

Thiên Bồng không phản kháng chút nào.

Thân ảnh của Huyền Đô đại pháp sư im hơi lặng tiếng xuất hiện, tay cầm phất trần phóng khoáng tự do.

Các vị Thần Tướng Lục Đinh Lục Giáp vội vã bái lạy cung kính nói: "Bái kiến tiên trưởng."

Huyền Đô mỉm cườii: "Có thể để ta và hắn nói riêng vài câu không?"

"Tiên trưởng cứ tự nhiên."

Lục Đinh Lục Giáp nhanh chóng lùi về phía sau, rời khỏi Trảm Tiên Đài.

Huyền Đô đại pháp sư nói: "Ngươi có biết tại sao ta để cho ngươi chuyển thế không?"

Thiên Bồng Nguyên Soái thất hồn lạc phách nói: "Đệ tử khiến cho sự phụ thất vọng rồi."

Huyền Đô đại pháp sư khẽ lắc đầu nói: "Ngươi làm rất tốt, chỉ cần ta không muốn, đừng nói bọn họ không có chứng cứ, cho dù thật sự lấy ra chứng cứ cũng không làm gì được ngươi."

Thiên Bồng Nguyên Soái không nhịn được nữa, hỏi: "Sư phụ, vậy tại sao đệ tử phải luân hồi chuyển kiếp?"

"Lần này lượng kiếp mở ra, vừa là một loại khiêu chiến mà cũng là kỳ ngộ.

Vi sư tranh thủ cho ngươi một vị trí đi Tây Thiên thỉnh kinh, ngươi quay trở lại luân hồi, chờ đợi người đi thỉnh kinh. Một khi thỉnh kinh thành công, ngươi cũng được một phần khí vận lượng kiếp, thoát thai hoán cốt, rất có lợi đối với con đường tu hành sau này của ngươi.

Về phần để cho ngươi tái sinh một kiếp, đó cũng là chủ ý muốn ngươi trọng tu lại một đời, kiếp này ngươi ngồi xuống tu luyện cùng ta, tập trung pháp lực thần thông, kiếp sau ngươi lại tu tâm."