Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 841: Trong Kỳ Bài Thất




Nguyên Thủy Thiên Tôn nhíu mày nói: "Lại còn có chuyện này? Gần đây ta vẫn luôn tìm kiếm Hỗn Độn Chung, đúng là đã lơ là việc tam giới."

Vẻ mặt Bạch Cẩm đau khổ, nói: "Sư bá, hiện tại ta cũng rất khổ sở! Sở dĩ ta đến đây thỉnh giáo sư bá là để cầu sư bá giúp đỡ."

Nguyên Thủy Thiên Tôn suy tư một chút cũng biết lo ngại trong lòng Thái Thượng Lão Quân. Hiện tại hắn đã không còn là phàm nhân Lí Nhĩ, mà là hóa thân của Thái Thượng Thánh Nhân, nhưng hóa thân Thánh Nhân thì cũng phải giữ quy củ.

Bạch Cẩm nhỏ giọng thì thầm: "Nhị sư bá, lúc xảy ra chuyện Tây Hải, kể từ khi bá mẫu xuất ra hai kiện pháp bảo, quan hệ giữa nàng và sư bá ta trong mắt đại năng giả ở hồng hoang cũng không tính là bí mật gì. Nếu hiện tại sư bá không nhận thức Tích Ngọc bá mẫu, vậy chẳng phải là bội tình bạc nghĩa hay sao?

Nhị sư bá, ngài thấy chuyện này thế nào?"

Bội tình bạc nghĩa? Từ trước đến nay Nguyên Thủy coi trọng da mặt nhất, để ý uy nghi nhất. Nếu như trên lưng Đại huynh mình đeo cái danh bội tình bạc nghĩa, ngày sau mặt mũi của mình cũng không sáng láng nổi.

Da mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn run lên hai cái, nghiêm túc nói: "Quả thực là hồ đồ! Nếu đã lạy thiên địa kết làm phu thê, vậy thì nên đời đời kiếp kiếp bất ly bất khí. Hiện tại trở thành thiên thần lại chướng mắt nhà gái, đúng là buồn cười.

Bạch Cẩm nghe lệnh ~"

Bạch Cẩm vội vã chắp tay thi lễ nói: "Đệ tử nghe pháp chỉ ~"

"Ngô lệnh ngươi trở về Thiên Đình, tác hợp Thái Thượng Lão Quân và Đồ Sơn Tích Ngọc, khiến hai người bọn họ vĩnh viễn bên nhau."

Bạch Cẩm vội vã đáp: "Tuân pháp chỉ!"

Bạch Cẩm đứng lên, chần chờ nói: "Nhị sư bá, nhưng mà ý của Thái Thượng Lão Quân bên kia là bảo ta khuyên nhủ Đồ Sơn Tích Ngọc trở về.

Chớ quấy rối hắn thanh tu ~"

Nguyên Thủy Thiên Tôn uy nghiêm nói: "Không cần nghe lời hắn như vậy, lần này phải nghe ta, người tu hành tuyệt không làm tra nam."

"Nhưng nếu Đại sư bá trách tội xuống thì làm sao bây giờ?"

"Hừ ~ bội tình bạc nghĩa hắn còn lễ độ chắc? Hắn mà dám trách tội ngươi, ngươi cứ tới tìm ta."

Bạch Cẩm trịnh trọng chắp tay thi lễ, cảm kích nói: "Đa tạ Nhị sư bá!"

Nguyên Thủy Thiên Tôn hài lòng nói: "Bạch Cẩm, may mà có ngươi ở Thiên Đình trông chừng, nếu không suýt chút nữa đã bị Đại huynh hủy đi danh hào tu hành của ta. Nói vậy thì thật ra ta phải đa tạ ngươi."

Bạch Cẩm khiêm tốn nói: "Có thể dốc sức phục vụ sư phụ và sư bá là vinh hạnh của đệ tử."

"Ngươi trở về làm việc của ngươi đi, một Thông Thiên cũng đã khiến ta nhức đầu lắm rồi, hiện tại ngay cả Thái Thượng cũng bắt đầu hồ đồ."

Nguyên Thủy Thiên Tôn bỗng nhiên đứng dậy nói: "Ta phải đi Đại Xích Thiên tìm Thái Thượng nói chuyện một chút."

Bạch Cẩm cung kính thi lễ nói: "Đệ tử xin cáo lui!" Rồi đứng dậy lui về sau hai bước, xoay người rời đi.

Bạch Cẩm mới vừa đi, ngoài đại điện lại truyền ra giọng nói của Quảng Thành Tử: "Đệ tử cầu kiến sư tôn!"

Dưới chân Nguyên Thủy Thiên Tôn dừng lại, khẽ nhíu mày một chút, âm thanh thật lớn vang lên: "Vào đi!"

Quảng Thành Tử từ bên ngoài đi vào, quỳ xuống trên một cái bồ đoàn, hành đại lễ cung kính nói: "Đệ tử đến đây để thỉnh an sư tôn, chúc sư tôn Thánh đạo vĩnh xương."

"Có việc gì sao?"

"Ách ~ không có gì ạ!"

"Không có thì lui ra đi!"

Quảng Thành Tử chợt cảm thấy lạnh ngắt, ngẩng đầu nhìn gương mặt lãnh đạm của sư tôn, đành phải đứng dậy đi ra ngoài, trong lòng chợt trào ra một cỗ chua xót khổ sở. Vừa nãy sư tôn và Bạch Cẩm cười nói hàn huyên một lúc lâu, sao đến lượt ta thì lại đuổi ta lui ra? Rốt cuộc ai mới là đồ đệ của ngài chứ! Chua, chua quá đi, trong lòng hắn nổi lên dấm chua cuồn cuộn, nịnh nọt thôi mà sao khó đến thế?!

...

Ở Ngọc Hư Cung, ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn ra bên ngoài, sau đó khẽ lắc đầu. Đó chỉ là hình thức mà thôi, ngươi cho rằng mỗi lần Bạch Cẩm tới thỉnh an thì chỉ đi thỉnh an thôi sao?

Ngươi thỉnh an chỉ là một loại hình thức, mà Bạch Cẩm thỉnh an lại mang theo hiếu tâm của hắn. Không có tâm thì dù ngày nào cũng đến thỉnh an lại có ích lợi gì? Đã dụng tâm thì cho dù là ngàn vạn năm mới tới một lần, ngô cũng sẽ tiếp hắn long trọng.

Thân ảnh Nguyên Thủy Thiên Tôn trở nên nhạt dần rồi biến mất.

Bạch Cẩm rời khỏi Thanh Vi Thiên, phương hướng vừa chuyển đã lập tức đi Vũ Dư Thiên.

Lần này hắn không gọi cửa mà trực tiếp nhảy vào trong Vũ Dư Thiên, một đường đi đến Bích Du Cung.

Bạch Cẩm tiến vào đại điện trong Bích Du Cung, kinh ngạc phát hiện sư phụ lại không có ở đây, hắn ra khỏi đại điện đi về phía hậu viện.

Vừa mới đi mấy bước liền nhìn thấy Thủy Hỏa đồng tử từ sau viện đi ra.

Bạch Cẩm lập tức hỏi: "Thủy Hỏa, sư tôn ta đâu?"

Thủy Hỏa đồng tử tức khắc cung kính trả lời: "Sư huynh, lão gia đang ở Kỳ Bài Thất!"

Bạch Cẩm quay sang Thủy Hỏa đồng tử chắp tay thi lễ, sau đó lập tức đi tới Kỳ Bài Thất. Còn chưa kịp bước vào thì chợt nghe thấy tiếng đánh bài từ trong đó truyền ra.

Một giọng nói hùng hậu vang lên: "Phi kiếm liên phi ~"

Tiếp đó là một giọng nói thanh thúy: "Quản thượng! Đối bát đối cửu đối thập, phi kiếm liên phi ~"

"Bỏ lượt ~"

"Bỏ lượt ~"

"Bỏ lượt ~"

"Hì hì ~ Vậy lão gia sẽ không khách khí..."

Bạch Cẩm đi vào Kỳ Bài Thất liền thấy bốn đạo thân ảnh Yêu Vương đang ngồi xếp bằng trên hư không.