Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 840: Đệ tử rất khó xử




Bạch Cẩm cười nói: "Sư huynh quá khen, làm cho sư đệ cảm thấy thật vinh hạnh. Nói về giả tạo vẫn là sư huynh đứng đầu, dù sao ta cũng không theo nổi trình độ giả tạo của sư huynh."

Quảng Thành Tử cười gượng một tiếng nói: "Sư đệ không cần khiêm tốn."

"Nhưng mà ở Thanh Vi Thiên vậy mà lại gặp được sư huynh, thực sự là trùng hợp đúng lúc."

"Đây cũng không phải trùng hợp, mấy năm nay mỗi ngày ta đều đến thỉnh an sư bá, hiếu kính sư phụ, nhưng ngược lại ngươi nhiều năm không tới rồi."

"Thật ra là ta sợ quấy rầy sư bá thanh tu, mỗi ngày chỉ thỉnh an sư phụ ở trong mộng, có thành ý thì cũng như vậy."

"Ha ha~" Quảng Thành Tử lườm Bạch Cẩm một cái, thỉnh an trong mộng sao? Tại sao ngươi không nói thỉnh an trong lòng luôn đi?

Cho dù là nói láo thì cũng nên biên soạn một chút chứ? Thật là ngông cuồng, chút nữa ngươi cứ chờ coi, không phải là thỉnh an nịnh nọt sao? Bây giờ đã không phải là chuyện của riêng ngươi, mấy năm nay ta cũng không làm chuyện uổng phí.

Quảng Thành Tử khoát phất trần lên trên cánh tay, chìa tay ra mỉm cười nói: "Sư đệ, xin mời."

Bạch Cẩm lập tức khom lưng cung kính thi lễ, vừa cười vừa nói: "Mời sư huynh đi trước."

"Thanh Vi là nhà của ta, mời sư đệ đi trước."

"Nơi này dựng được là nhờ mọi người, mời sư huynh vào trước!"

Trong lòng Quảng Thành Tử hiện lên một ý nghĩ, dựng được là nhờ vào mọi người, ý hắn nói Thanh Vi Thiên là do hắn thành lập sao? Hay là nói uy danh của Xiển Giáo ta là do hắn truyền bá? Hay là tuyên bố chủ quyền của hắn đối với sư phụ?

Bạch Hạc đồng tử lui về phía sau một bước, dè dặt cẩn thận nói: "Hai vị sư huynh, cửa vào thế giới này rất lớn, nếu không hai vị sư huynh cùng nhau tiến vào đi?"

Bạch Cẩm cười nói: "Sư huynh có muốn đi vào cùng ta không?"

"Vô cùng cam tâm tình nguyện."

Hai người mỉm cười, sóng vai nhau cùng đi vào bên trong thế giới.

Bạch Cẩm và Quảng Thành Tử tiến vào Thanh Vi Thiên, đi thẳng tới Ngọc Hư Cung.

Hai người đồng thời dừng bước, đối mặt nhìn nhau, rất có không khí khẩn trương.

Quảng Thành Tử mỉm cười nói: "Từ xưa đến nay lớn nhỏ luôn có thứ tự, nhưng mà sư đệ ngươi đến đây là khách, nếu không thì sư đệ đi vào trước thỉnh an sư phụ đi."

Dựa theo lễ nghi cơ bản thì Bạch Cẩm nên chủ động khiêm tốn một phen, tiếp đó là tôn trọng sư huynh chủ động nhượng bộ, nhưng hắn cố gắng thuyết phục nhiều lần đều không có kết quả, chỉ có thể đi thỉnh an trước. Sau này Quảng Thành Tử lại tiếp tục thuyết phục, trong lòng hắn đã cân nhắc được rồi.

"Được thôi." Bạch Cẩm vui vẻ đáp.

Cả người Quảng Thành Tử cứng đờ, kinh ngạc nhìn Bạch Cẩm, hắn vậy mà lại không biết xấu hổ đáp ứng, xã giao thôi ngươi có biết không?

Quảng Thành Tử không nhịn được nói: "Sư đệ, ngươi không suy nghĩ lại một chút sao?" Cố ý nhấn mạnh hai chữ sư đệ.

Bạch Cẩm chắp tay hướng về phía Ngọc Hư Cung thi lễ, Quảng Thành Tử cứng đờ người đứng ở bên cạnh.

Đại điện trong Ngọc Hư Cung, Nguyên Thủy Thiên Tôn đang ngồi ngay ngắn trên chủ vị, trên mặt mỉm cười, cuối cùng Bạch Cẩm cũng đã tới.

"Đệ tử Bạch Cẩm cầu kiến sư bá." Một giọng nói vang lên bên ngoài.

Nguyên Thủy Thiên Tôn mở miệng nói: "Vào đi!"

Bạch Cẩm từ bên ngoài đi vào, tới trong đại điện đứng trước một cái đệm cói cung kính bái lạy nói: "Đệ tử đến đây để thỉnh an sư bá, chúc sư bá Thánh đạo hưng thịnh."

Nguyên Thủy Thiên Tôn cười ha ha nói: "Đứng lên đi."

Bạch Cẩm đứng dậy ngồi ngay ngắn trên đệm cói, nhìn không chớp mắt.

Nguyên Thủy Thiên Tôn hài lòng gật đầu nói: "Lâu ngày không gặp, ngươi trầm ổn hơn nhiều, rất tốt."

"Chuyện của Thiên Đình bận rộn, không thể đến đây thỉnh an là thiếu sót của đệ tử."

"Không sao, trong khoảng thời gian này ta vẫn luôn thần du vào hư không, ngươi cũng đúng lúc không tới quấy rầy ta."

Bạch Cẩm hỏi: "Sư bá vẫn chưa tìm được tung tích của Hỗn độn Chung sao?"

Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: "Có một chút tung tích, nếu không ngoài dự liệu của ta, sau lượng kiếp Hỗn độn Chung sẽ hiện thế.

Bạch Cẩm, ngươi phải cố gắng nâng cao tu vi của mình, đến lúc đó chắc chắn sẽ long tranh hổ đấu, Hỗn độn Chung liên quan đến việc Tiệc Giáo ngươi có thể đứng dậy trở lại hay không, không được sơ suất."

Bạch cẩm lập tức cúi đầu thật sâu, cảm kích nói: "Đa tạ sư bá!"

"Chuyện này đừng nói cho sư phụ ngươi biết, ta sợ hắn lại gây phiền phức." Nguyên Thủy Thiên Tôn không nhịn được nói ra một câu.

"Chuyện này ~" Bạch Cẩm cũng không biết nên nói làm sao, sư bá đào một cái hố cho sư phụ, ta giúp sư bá hay là giúp sư phụ đây?

Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không làm khó Bạch Cẩm, hỏi tiếp: "Bạch cẩm, lần này ngươi tới đây là có việc gì?"

Bạch Cẩm chần chờ vài giây sau đó hỏi: "Sư bá, người đối với Đồ Sơn Tích Ngọc thế nào?"

"Đồ Sơn Tích Ngọc? Chính là vị tẩu tử kia của ngươi?"

Bạch Cẩm liên tục gật đầu nói: "Đúng vậy!"

Nguyên Thủy Thiên Tôn cười ha ha nói: "Đương nhiên là cực tốt." Vô thức nhớ lại khoảng thời gian truyền đạo ở dưới Hạ Giới, lần đầu gặp Đồ Sơn Tích Ngọc đã khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc. Nữ tử này bộc trực thẳng thắng, thành thật lương thiện, có đại ca của hắn chiếu cố cũng cười nhiều hơn một chút, hơn nữa hắn còn cảm thấy tình huống này cũng không tệ lắm.

Bạch Cẩm lặng lẽ nói: "Nhị sư bá, người có nghe nói đại sư bá là tra nam hay không?"

"Ồ~ Tra nam là sao?" Nguyên Thủy Thiên Tôn hiếu kỳ hỏi.

"Tra nam chính là cách gọi những nam tử đùa bỡn tình cảm của người khác.

Khởi bẩm nhị sư bá: Từ lúc Thái Thượng Lão Quân trở về vị trí cũ, sư bá liền chặt đứt quan hệ với bá mầu, che đậy thiên cơ của hắn, để cho bá mẫu cho rằng hắn đã chết.

Thế nhưng bây giờ Tích Ngọc bá mẫu biết được tin tức sư bá còn sống, tìm được người trong Thiên Đình, muốn ta mang nàng đi tìm sư bá, thế nhưng sư bá lại truyền tin cho ta, để ta đi khuyên nhủ Tích Ngọc bá mẫu.

Đệ tử rất khó xử!"