Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 822: Ta không đi




Sau đó rất nhiều thần tiên và yêu quái đều xông ra khỏi mặt biển, nhìn thấy Kim Quang Thần Long lao vào Đồ Sơn Tích Ngọc để truy sát.

Tất cả Thanh Khâu Hồ Tiên đều lo lắng không thôi, giờ phút này hoàn toàn không có chỗ nào để thi triển phép thuật, chỉ có thể phóng đi vượt mức quy định, hi vọng có thể trợ giúp Tích Ngọc một chút sức lực, mặc dù khả năng này rất nhỏ.

Bên trong Điểu Sào, Đa Bảo Như Lai sốt ruột nói: "Sư đệ, ngươi không sợ sẽ thật sự đả thương nàng sao?"

Bạch Cẩm ăn vạ nói: "Phật Giáo ngươi làm tổn thương ta thì sao?"

Đa Bảo Như Lai hít sâu một hơi, uy hiếp: "Vị kia cũng không dễ lừa gạt, ta xem ngươi làm thế nào để tới Đâu Suất Cung mà bàn giao tính toán với vị phu nhân này."

Bạch Cẩm mỉm cười nói: "Sư huynh, ta cũng không nghĩ đến, nhưng chẳng phải ta vẫn luôn bị ngươi ngăn ở trong Điểu Sào ư? Hơn nữa ta cũng đã dùng Lạc Bảo Kim Tiền khốn trụ Quan Thế Âm Bồ Tát giúp vị phu nhân kia rồi, vì để nàng tranh thủ cơ hội chạy trốn mà ta cũng đã tận lực."

Đa Bảo Như Lai tức giận kêu lên: "Rõ ràng Quan Âm muốn cứu nàng."

"Nói bậy, là Quan Âm muốn truy sát."

Đa Bảo Như Lai tức giận không nói nên lời, giờ phút này lòng hắn tựa như lửa đốt, xảy ra chuyện lớn rồi.

...

Trên mặt biển Tây Hải, Kim Long lấp lánh giơ ra một trảo, phía trên Tây Hải xuất hiện rất nhiều kim quang nhanh chóng co vào như kim châm, lít nha lít nhít tứ phía phân thành tám hướng tiến tới gần Đồ Sơn Tích Ngọc.

Đồ Sơn Tích Ngọc đột nhiên dừng phi hành, rêu rao ở sau lưng Cửu Vĩ, tạo ra hàn khí ở trong thiên địa. Tạch tạch tạch ~ lấy Đồ Sơn Tích Ngọc làm trung tâm, thiên địa ngưng kết huyền băng, trong nháy mắt một tòa băng sơn tọa lạc ở phía trên Tây Hải.

Vô lượng kim quang từ bốn phương tám hướng mà đến, binh binh bang bang đâm thẳng vào băng sơn, vụn băng thần quang bắn tung tóe, băng sơn thu nhỏ với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Tây Hải Long Vương lơ lửng trên bầu trời, bình thản nhìn băng sơn chăm chú, quát lớn: "Hôm nay các ngươi đừng hòng trốn được."

Phanh ~ Bên trong băng sơn thu nhỏ đột nhiên nổ tung, Đồ Sơn Tích Ngọc đứng ở giữa không trung, một chiếc dây thừng sáng loáng vây quanh Đồ Sơn Tích Ngọc bay múa. Tất cả kim quang tới gần dây thừng đều biến mất không còn tăm tích, giống như bị dây thừng hấp thu.

Đồ Sơn Tích Ngọc ngu ngơ nhìn sợi dây thừng, cái này… là đai lưng mà Lý Nhĩ để lại cho ta, tại sao lại là pháp bảo mạnh mẽ như thế?

Đột nhiên Tây Hải Long Vương trừng to mắt, đây là pháp bảo gì vậy?

Đồ Sơn Tích Ngọc đưa tay ra nắm lấy sợi dây thừng, giống như một sợi trường tiên phá không, phanh ~ đánh thẳng vào người Tây Hải Long Vương.

"Ngang ~" Tây Hải Long Vương kêu rên một tiếng, trên thân lập tức xuất hiện một đạo kim sắc thiểm điện. Một tiếng ầm vang lên, hắn nhập vào biển rộng, cột nước lớn bắn tới ngàn trượng.

Rất nhiều thần tiên ở phía xa trợn tròn hai mắt, Tây Hải Long Vương lại bị quật ngã sao?

Thanh Khâu Hồ Tiên chạy như bay đến cũng vội vàng dừng bước, Tích Ngọc tỷ tỷ tế ra pháp bảo gì thế? Chưa từng thấy bao giờ.

Oanh ~ Ngao Khâm từ biển rộng xông ra, há miệng ngâm lên một tiếng, không để Kim Long từ trong miệng bắn ra, lao về phía Đồ Sơn Tích Ngọc.

Đồ Sơn Tích Ngọc vung sợi dây thừng trong tay ra, Huyền Hoàng chi quang nở rộ, giống như gợn sóng trên mặt nước, gợn sóng quét qua khiến toàn bộ tiểu kim long đều ầm ầm sụp đổ, hóa thành long khí thuần khiết tiêu tán giữa thiên địa.

Trong lòng Tây Hải long vương hiện lên một cảm giác không ổn, uy nghiêm thét lớn: “Nể mặt Đế hậu Đồ Sơn nữ kiều, ngô có thể thứ cho tội gây rối của các ngươi, Đồ Sơn Hồ Yêu hãy mau chóng rời khỏi Tây Hải."

Đồ Sơn Tích Ngọc đứng giữa không trung, phía sau là thân ảnh của một con hồ ly xanh khổng lồ có chín cái đuôi.

Giọng nói của Đồ Sơn Tích Ngọc trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Hiện tại ngươi bắt ta đi, ta không đi."

Tây Hải long vương tức giận hét lớn: “Đám chết tiệt các ngươi!" Nháy mắt hướng về phía Đồ Sơn tàn sát.

Bạch Cẩm đã hy sinh công đức của mình mua chuộc Thiên đạo, đến nỗi thiên cơ u mê, tâm đạo bị che đậy, Tây Hải long vương như muốn mất trí.

Trong lòng Đồ Sơn Tích Ngọc đột nhiên lao ra một cái giá bút, trên giá bút hiện lên hư ảnh ngọn núi, ánh sáng xanh bùng phát lao về phía Ngao Khâm.

Giá bút đánh vào người Ngao Khâm, lập tức đánh khí vận của Ngao Khâm bay tán loạn, thân hình lảo đảo bay ngược trở về.

Oành ~

Oành ~

Oành ~

Thân hình khổng lồ của Tây Hải Long Vương bị đánh văng ra xa từng đợt trôi nổi trên mặt biển Tây Hải.

Chúng thần tiên vây xem xung quanh ồ lên, đây là loại pháp bảo gì mà lại có uy lực mạnh như vậy?

Trong lòng Áp Long phu nhân nóng lên, một cảm giác xúc động mạnh mẽ trào dâng. Giá bút này cũng chính là thứ mà Lí Nhĩ để lại cho nàng, hắn vẫn luôn lo lắng cho nàng. Áp Long phu nhân giơ tay khiến giá bút bay ra ngoài rơi vào lòng bàn tay.