Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 735: Thiện ác có báo




Một tháng sau, vào ngày hè oi bức, Bạch Cẩm bỗng nhiên nhẹ nhàng bật dậy. Kệ đi, liều thôi!

Hắn vươn tay nắm chặt, trong tay xuất hiện một cây quyền trượng gỗ. Quyền trượng cắm xuống đỉnh núi, ‘phập’ một cái ngập sâu vào trong sơn thạch. Thoáng chốc cả đỉnh núi tối đen như mực, loáng thoáng có âm phong gào thét.

Bạch Cẩm quát: "Nhật Dạ Du Thần ra đây gặp ta!"

Trên đỉnh núi tối đen xuất hiện hai đạo thần quang. Thần quang hóa thành hai thần linh mặc thanh y, một người đầu đội Đại Nhật Thần Quan, người còn lại đội Loan Nguyệt Thần Quan.

Nhật Dạ Du Thần cùng chắp tay thi lễ, cung kính bái lạy: "Tiểu thần bái kiến Đốc Tra Đế Quân!"

"Đứng lên đi!"

Nhật Dạ Du Thần đứng dậy, đứng hầu bên cạnh.

Bạch Cẩm chỉ vào quốc đô Nữ Nhi Quốc nói: "Các ngươi nhìn chỗ kia đi!"

Nhật Dạ Du Thần nhìn nơi Bạch Cẩm chỉ, mắt thần trông thấy trong Nữ Nhi Quốc tràn ngập quỷ khí và oán khí, anh linh đang leo lên nhà, bò trên đường.

Gương mặt Nhật Du Thần biến sắc, hắn kinh hãi thốt lên: "Sao lại có nhiều anh linh như vậy? Lẽ nào anh linh của quốc gia này không thể chào đời?"

Mắt thần tựa như tia chớp, Dạ Du Thần bất chợt lên tiếng: "Nơi này là Nữ Nhi Quốc, trước kia ta tuần du đến đây, từng báo lại cho Phán Quan tình hình của nơi này, không ngờ lại kinh động đến Đốc Tra Đại Đế."

Bạch Cẩm liếc nhìn Nhật Du Thần: "Ngươi mất chức rồi!"

Nhật Du Thần lập tức cúi đầu, trán đổ mồ hôi lạnh đầm đìa: "Tiểu thần có lỗi!"

"Lỗi của ngươi ắt có Tần Nghiễm Vương định đoạt, bây giờ ta triệu hoán các ngươi đến đây là để các ngươi xử lý chuyện này."

Nhật Dạ Du Thần đồng thanh nói: "Chúng ta nhất định sẽ bắt hết anh linh."

Bạch Cẩm lạnh lùng cất lời: "Không cần bắt, ta muốn các ngươi ban sức mạnh cho bọn hắn, nhân gian phải được cảnh cáo."

Dạ Du Thần do dự chốc lát, cung kính nói: "Đế Quân, Địa Phủ chúng ta không nên nhúng tay vào chuyện nhân gian."

"Đây là ý của Bình Tâm nương nương."

Nhật Dạ Du Thần lập tức nghiêm nghị, đồng thanh đáp lời với thái độ cung kính: "Vâng!" sau đó xoay người hóa thành một luồng khói đen biến mất không còn tăm hơi.

...

Tùng!

Tùng!

Tùng!

Sáng sớm tinh mơ, trong Nữ Nhi Quốc vang lên tiếng gõ chiêng đánh trống, toàn bộ bách tính Nữ Nhi Quốc vui vẻ ra khỏi nhà bưng Thánh Thủy trong chậu hắt đi. Tiếng la hét, tiếng cười to vang vọng khắp Nữ Nhi Quốc.

Trong hoàng cung, quốc chủ Nữ Nhi Quốc dẫn theo văn võ bá quan đi lên tường thành hoàng cung.

Quốc chủ Nữ Nhi Quốc xinh đẹp vịn tường thành nhìn khung cảnh náo nhiệt trong thành bên dưới, mỉm cười bảo: "Mang nước đến đây!"

Một quan bưng chậu vàng tới, trong chậu đựng Thánh Thủy lấp lánh trong vắt.

Quốc vương Nữ Nhi Quốc bưng chậu vàng lên giội xuống dưới. Ào! Thánh Thủy trút xuống.

Bách tính bên dưới hân hoan vui mừng, nhao nhao hét to đầy vui vẻ, đồng thời ngửa mặt đón Thánh Thủy.

Quốc chủ Nữ Nhi Quốc nở nụ cười: "Nữ Nhi Quốc chúng ta được thánh hà phù hộ, không bệnh không tai, mang thai hài tử cũng chỉ trong một ý niệm, là nơi hạnh phúc nhất trên đời."

Văn võ bá quan phía sau đều gật đầu, mặt mày tươi cười ngắm nhìn Nữ Nhi Quốc chìm trong cuồng hoan. Lễ hội té nước được tổ chức mỗi năm một lần chính là để tưởng nhớ ân đức của thánh hà.

Đùng đoàng!

Đột nhiên, trên thiên không vang lên tiếng sấm, trời trong nắng đẹp bỗng gió nổi mây vần, mây đen cuồn cuộn nhanh chóng bao phủ chân trời, che khuất mặt trời.

Cả Nữ Nhi Quốc chìm vào bóng tối, bách gia đang vui vẻ té nước đều dừng lại, ngẩng đầu lo lắng nhìn bầu trời biến ảo.

Quốc vương và văn võ bá quan Nữ Nhi Quốc cũng ngẩng đầu nhìn lên trên.

Quốc vương Nữ Nhi Quốc nhíu mày nói: "Ti Thiên Giám, chuyện gì thế này?"

Một nữ quan từ phía sau nhanh chóng bước ra, hoảng hốt trả lời: "Khởi bẩm bệ hạ, đêm qua thiên tượng thể hiện hôm nay là ngày nắng."

"Vậy bây giờ là tình huống gì?"

Khóe môi chủ quan Ti Thiên Giám mấp máy, khóc không ra nước mắt: "Hạ quan, hạ quan cũng không biết."

Đoàng!

Đoàng!

Đoàng!

...

Từng tia chớp huyết sắc giống như thanh kiếm sắc bén rạch qua bầu trời, chấn động thiên địa.

Quốc vương và văn võ bá quan trên tường thành đều sợ đến nỗi sắc mặt tái mét.

Chủ quan Ti Thiên Giám vội vàng lên tiếng: "Bệ hạ, e là thiên tượng này không bình thường, mời bệ hạ dời bước vào trong vương cung."

Các quan viên khác cũng gật đầu liên tục, ánh mắt đong đầy sợ hãi, không thể chống lại thiên địa chi uy.

Nữ vương xoay người định đi xuống dưới. Lúc này bầu trời cuồn cuộn mây đen, hai Âm Thần xuất hiện trên mây đen, chân giẫm lên mây đen lạnh lùng nhìn chúng sinh bên dưới, uy áp đáng sợ bao phủ khắp thiên địa, thần uy như ngục.

Nữ vương và văn võ bá quan lập tức dừng bước, ngẩng đầu nhìn hai thân ảnh trên bầu trời bằng ánh mắt kinh ngạc xen lẫn hoài nghi. Đây là thần, là ma, hay là yêu quái?

Nữ vương lập tức hét lên: "Ti Thiên Giám!"

Nữ quan Ti Thiên Giám khóc không ra nước mắt, ta cũng không biết mà! Từ khi Nữ Nhi Quốc thành lập đến nay chưa từng xảy ra tình huống tu sĩ hiển thánh, thần và yêu quái đều là tồn tại trong truyền thuyết, trường hợp này đã nằm ngoài phạm vi năng lực của ta!

Một giọng nói vừa uy nghiêm vừa to lớn vang lên trong không trung: "Nữ Nhi Quốc ở Tây Ngưu Hạ Châu nhận được bảo vật của Thánh hiền nhưng lại không dùng vào việc tốt, coi thường sinh mạng, chà đạp luân lý, nhiễu loạn sự vận hành của âm dương, tội lỗi kinh động Cửu Tiêu, chấn động Cửu U, khiến tiên thần lẫn quỷ thần đều giận dữ.

Nhật Du Thần/Dạ Du Thần ta phụng mệnh Đốc Tra Đại Đế của Địa Phủ, lập lại trật tự, sắp xếp lại nhân quả để thiện ác có báo."