Chốc lát sau Bạch Cẩm đi đến Vũ Dư Thiên.
Trong Bích Du Cung, Thông Thiên giáo chủ híp mắt cười gằn: "Đã trộm đệ tử của Xiển Giáo ta lại còn tính kế tên Nguyên Thủy ngu xuẩn kia, các ngươi thật sự cho rằng hắn chỉ có một mình thôi sao? Thủy Hỏa đồng tử!"
Thủy Hỏa đồng tử chạy nhanh từ bên ngoài vào, cung kính bái lạy: "Bái kiến lão gia!"
Thông Thiên giáo chủ vung tay lên, bốn thanh tiên kiếm xuất hiện trước mặt Thủy Hỏa đồng tử. Hắn bình tĩnh cất lời: "Ngươi đến Cực Lạc Thế Giới ném Tru Tiên Tứ Kiếm vào đó!"
Thủy Hỏa đồng tử cung kính đáp: "Vâng" Hắn vươn tay lấy Tru Tiên Tứ Kiếm rồi xoay người rời đi.
...
Những chuyện này nằm ngoài dự đoán của Bạch Cẩm. Trong dự tính của hắn, đầu tiên mình nói xấu Phật Giáo một phen, sau đó gài bẫy Phật Giáo, nếu Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề hỏi tội thì đã có chư vị sư phụ, sư bá, sư thúc làm chỗ dựa che chắn cho mình.
Bạch Cẩm thong dong đi đến Oa Hoàng Thiên.
Trong Oa Hoàng Thiên, Nữ Oa nương nương ngồi trong lương đình, bên cạnh đặt một chiếc cần câu đang thả câu.
Bạch Cẩm bước đến chắp tay thi lễ, vừa cười vừa nói: "Đệ tử đến thỉnh an nương nương, chúc nương nương cát tường như ý, mãi mãi xinh đẹp."
Nữ Oa nương nương tươi cười bảo: "Đứng lên đi!"
Bạch Cẩm đứng dậy đi vào trong lương đình, vịn lan can nhìn ra ngoài rồi hỏi: "Nương nương, ngài đang câu gì thế ạ?"
Nữ Oa nương nương trả lời: "Nghe nói thịt rùa dưỡng nhan nên ta câu mấy con rùa lên ăn!"
"Nương nương, ngài đã đẹp lắm rồi, nếu đẹp hơn nữa thì cả Hỗn Độn sẽ chao đảo vì ngài mất."
Nữ Oa nương nương không nhịn được cười: "Ngươi nói thật chứ?"
Bạch Cẩm lập tức tỏ vẻ nghiêm túc: "Từng câu từng chữ đều là thật lòng đấy ạ, nếu nương nương không tin thì đệ tử có thể phát lời thề Thiên Đạo."
Nữ Oa nương nương nhìn hắn rồi bật cười: "Được rồi, ta tin ngươi là được chứ gì."
Bạch Cẩm lập tức nở nụ cười, ngẫm nghĩ giây lát rồi tò mò hỏi: "Nương nương, ngài nghe thông tin thịt rùa có thể dưỡng nhan từ đâu vậy?"
"Huyền Vũ Thánh Tôn nói."
Bạch Cẩm thầm tặc lưỡi, Huyền Vũ Thánh Tôn thật nhẫn tâm, ngay cả tộc nhân của mình cũng không tha!
Cần câu bên cạnh bỗng chìm xuống, Nữ Oa nương nương tiện tay nhấc lên. Rào! Một bóng đen xuất hiện trong hồ trông như một ngọn núi.
"Gru!"
"Gru!"
...
Dưới hồ vang lên tiếng gầm gào.
Mặt Bạch Cẩm chợt biến sắc, hắn bất giác thốt lên: "Huyền Quy Chuẩn Thánh!"
Nữ Oa nương nương dùng sức kéo cần câu, ầm... Huyền Quy to như ngọn núi phóng ra khỏi hồ nước, che khuất ánh mặt trời, vừa gào thét vừa giãy giụa trên thiên không.
Dây câu rung rung, Huyền Quy nhanh chóng thu nhỏ lại với tốc độ có thể trông thấy bằng mắt thường, cuối cùng chỉ còn kích cỡ bàn tay rơi xuống. Theo cần câu hạ xuống, nó rơi bộp vào trong lương đình.
Huyền Quy to bằng bàn tay chống tứ chi gầm gừ với Nữ Oa, trong miệng đầy răng nanh sắc nhọn, trên người lượn lờ Hỗn Độn Khí, trên mai rùa khắc đạo văn.
Bạch Cẩm thắc mắc: "Đây là Huyền Quy gì vậy? Kỳ lạ thật đấy!"
Nữ Oa nương nương thả cần câu trong tay xuống rồi trả lời: "Hỗn Độn Ngạc Quy này là hung thú trôi nổi trong Hỗn Độn."
"Hỗn Độn hung thú? Lẽ nào trong Hỗn Độn cũng có hung thú này sinh sống? Sao ta chưa thấy bao giờ?" Bạch Cẩm ngờ vực khó hiểu.
Nữ Oa nương nương giải thích: "Hỗn Độn hung thú khác Hỗn Độn Ma Thần, chúng không có linh trí, không thể nói chuyện, chỉ có bản năng phá hoại, mà phá hoại thế giới và cắn nuốt sinh linh là điều chúng thích nhất.
Còn vấn đề tại sao ngươi chưa gặp Hỗn Độn hung thú bao giờ, đó là bởi vì Tử Tiêu Cung trấn áp một phương Hỗn Độn, tất cả Hỗn Độn hung thú đều tránh xa không dám tới gần."
"Tức là vừa rồi nương nương thả câu cũng không biết cách đây bao nhiêu thời không."
Nữ Oa nương nương mỉm cười gật đầu.
Bạch Cẩm kìm lòng không đậu bèn giơ ngón tay cái lên thể hiện lòng kính nể: "Nương nương vô địch!"
Nữ Oa nương nương thu cần câu. Trong góc lương đình có hai con Hỗn Độn Huyền Quy bò ra, ba con rùa gầm gừ với Nữ Oa nương nương.
Nữ Oa nương nương phớt lờ chúng.
Bạch Cẩm chìa tay, trên bàn tay có thêm một đĩa thịt kim thiền thơm phức, hắn mỉm cười nói: "Nương nương, ngài đừng ăn thịt rùa trước mà hãy nếm thử thịt kim thiền mà đệ tử vừa phát minh ra." Hắn đặt đĩa lên bàn rồi nhìn Nữ Oa nương nương đầy mong đợi.
Nữ Oa nương nương cầm đũa lên nếm một miếng, ánh mắt tức khắc sáng ngời. Nàng gật đầu khen: "Ngon lắm! Hương vị rất đặc biệt."
Bạch Cẩm ngồi đối diện Nữ Oa nương nương.
Nữ Oa nương nương cười khẽ: "Lần sau ngươi đến thì chuẩn bị thêm một ít nhé!"
Bạch Cẩm gật đầu đáp: "Vâng, nương nương thích là vinh dự của đệ tử, nương nương muốn ăn là sứ mệnh của đệ tử."
Nữ Oa nương nương vừa cười vừa nói: "Thật khéo miệng!"
Tại Phật Giáo ở Tây Thiên, một viên xá lợi chìm trong Công Đức Trì. Một con kim thiền nằm trong xá lợi, đột nhiên nó rùng mình, mơ hồ cảm thấy một luồng ác ý kéo tới. Toàn thân nó bất giác run lên, co rúm người lại.
…