Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 711: Tuyệt đối không bỏ qua cho bọn hắn




Bạch Cẩm ngồi đối diện Thái Thượng, đặt chiếc đĩa trong tay lên bàn, vừa cười vừa nói như hiến vật quý: "Sư bá, đây là món ăn đệ tử dốc lòng nghiên cứu ra, tên là 'Muối tiêu măng kim thiền tử', mời sư bá đánh giá!"

Thái Thượng cầm đôi đũa trên đĩa lên gắp một miếng thịt kim thiền cho vào miệng thưởng thức, sau đó gật đầu nở nụ cười hòa nhã: "Hung thú Lục Sí Kim Thiền này được ngươi chế biến có hương vị thật đặc biệt."

Bạch Cẩm tươi cười nói: "Sư bá, nếu người thích thì sau này ta sẽ tặng thêm."

"Thế thì không cần."

Sắc mặt Bạch Cẩm hơi thay đổi: "Sư bá, ngài cảm thấy thế nào về chuyện Phật Giáo và Yêu tộc liên thủ mưu đồ cướp khí vận của Nhân tộc?"

Thái Thượng ung dung phẩm trà, cười khẽ: "Ngươi thấy sao?"

Bạch Cẩm lập tức tiếp lời: "Đương nhiên là đệ tử trừng mắt tức giận.

Sư bá là giáo chủ Nhân Giáo, Phật Giáo và Yêu tộc không báo cho người đã mưu đồ muốn cướp khí vận của Nhân tộc, vậy là không nể mặt người, mà không nể mặt người tức là đánh vào mặt đệ tử! Sao đệ tử có thể bỏ qua cho bọn hắn được chứ?

Khi biết tin này đệ tử lập tức nổi giận, bất chấp tất cả lập tức suất lĩnh chúng thần Thiên Đình dứt khoát khai chiến với Phật Giáo và Yêu tộc, phá hỏng kế hoạch của bọn hắn."

Thái Thượng khẽ gật đầu: "Ngươi làm tốt lắm!"

Bạch Cẩm tiếp tục thể hiện lòng căm phẫn: "Sư bá, đệ tử cảm thấy không thể bỏ qua chuyện này được, bọn hắn coi thường vinh quang của sư bá, tùy ý làm xằng làm bậy ở phương Đông ta, đệ tử há có thể không so đo với bọn hắn?

Sư bá, chuyện kế tiếp người đừng quan tâm, cứ xem đệ tử xả giận cho người. Đặc biệt là tên Lục Áp kia, đệ tử nhất định phải khiến hắn chật vật tột cùng để hắn biết vì sao hoa lại đỏ..."

Thái Thượng nhìn Bạch Cẩm đang tức giận mà không kìm được nụ cười, đã thành Chuẩn Thánh rồi mà vẫn ấu trĩ như vậy. Hắn vung tay lên, một chiếc hồ lô bằng ngọc xuất hiện trước mặt Bạch Cẩm. Hắn nói: "Trong này có ít Cửu Chuyển Kim Đan, ngươi mang về củng cố Chuẩn Thánh đạo đi."

"Tạ ơn sư bá!" Bạch Cẩm vội vàng cất hồ lô ngọc rồi hí hửng chạy mất.

Bạch Cẩm rời khỏi Đại Xích Thiên, Thái Thượng ngồi trên đỉnh núi híp mắt nhìn thác nước phía đối diện. Chuẩn Đề sư đệ và Tiếp Dẫn sư đệ mưu đồ khí vận của Nhân tộc, suýt nữa thì các ngươi đã giấu giếm trót lọt. Nếu không có Bạch Cẩm thì có lẽ các ngươi đã thành công.

Huyền Đô từ bên cạnh đi tới khom lưng thi lễ, vẻ mặt nghiêm túc: "Sư tôn, vừa rồi Bạch Cẩm sư huynh đã nói lên tiếng lòng của đệ tử.

Tây Giáo và Yêu tộc mưu đồ khí vận của Nhân tộc tức là không nể mặt người, sư phụ chịu nhục đệ tử chết, xin sư phụ cho phép đệ tử đến hồng hoang."

Bạch Cẩm không nói thì còn ổn, hắn nói như vậy khiến Thái Thượng càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, trong lòng hơi bức bối.

Thái Thượng chìa tay ra, một tấm Thái Cực Đồ lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay. Thái Thượng ra lệnh: "Đi ném Thái Cực Đồ vào Cực Lạc Thế Giới."

Huyền Đô đại pháp sư lập tức đáp: "Vâng." Hắn nhận Thái Cực Đồ rồi đi ra ngoài.

...

Ở một nơi khác trong Thanh Vi Thiên, Bạch Cẩm đi vào Ngọc Hư Cung thỉnh an, sau đó dâng thịt kim thiền, Nguyên Thủy Thiên Tôn vui vẻ nhận lấy.

Trong Ngọc Hư Cung, Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi ngay ngắn trên chủ vị, Bạch Cẩm ngồi xếp bằng trên bồ đoàn bên dưới.

Bạch Cẩm tức giận nói: "Khi phát hiện Phật Giáo đang hành động dưới Hạ Giới, đệ tử giận sôi gan!

Sư bá là gia chủ Pháp gia, sư phụ ta là gia chủ Nho gia, vậy mà Phật Giáo lại lén lút ly gián quan hệ giữa Pháp gia và Nho gia muốn hai nhà trở mặt thành thù, vậy chẳng phải là muốn phá hoại tình nghĩa huynh đệ sâu đậm giữa sư bá và sư phụ ta sao?

Sao đệ tử có thể bỏ qua cho bọn hắn được! Khi đệ tử biết tin tức này đã nổi giận ngay tức khắc, bất chấp tất cả lập tức suất lĩnh chúng thần Thiên Đình dứt khoát khai chiến với Phật Giáo và Yêu tộc, không vì lý do nào khác mà chỉ vì trút giận thay sư bá và sư phụ ta, cũng là để cảnh cáo Phật Giáo và Yêu tộc rằng tình nghĩa Tam Thanh không phải mối quan hệ bọn hắn có thể ly gián."

Giọng nói lớn của Nguyên Thủy Thiên Tôn vang lên phía trên: "Phật Giáo và Yêu tộc mưu đồ khí vận của Nhân tộc là sai lầm lớn."

Bạch Cẩm lập tức gật đầu, giận dữ nói: "Sư bá, người nói đúng.

Không thể để yên chuyện này được, bọn hắn dám tính kế sư bá và sư phụ ta, ta tuyệt đối không bỏ qua cho bọn hắn."

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn Bạch Cẩm, cất giọng uy nghiêm: "Cốt lõi của chuyện này là ở khí vận của Nhân tộc. Ngươi có thể ngăn cản chuyện này, làm tốt lắm!"

Bạch Cẩm ngẩng đầu, nghiêm túc nói: "Sư bá, điều khiến đệ tử giận nhất là Phật Giáo khích bác ly gián tình nghĩa Tam Thanh.

Phật Giáo mưu đồ chia rẽ tình nghĩa Tam Thanh, đệ tử có thể không trả thù sao đặng?

Sư bá, chuyện kế tiếp người đừng quan tâm, hãy xem thủ đoạn của ta."

Bạch Cẩm đứng dậy chắp tay thi lễ: "Sư bá, đệ tử cáo từ!"

Nguyên Thủy dặn dò: "Đừng học sư phụ ngươi hành sự lỗ mãng, không có trật tự."

"Tạ ơn sư bá đã dạy bảo, đệ tử đã hiểu!"

Bạch Cẩm xoay người đi ra ngoài, thân ảnh chợt lóe lên rồi biến mất không còn tăm hơi.

Trong đại điện trống vắng, Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Bạch Cẩm nhanh mồm nhanh miệng, coi trọng tình nghĩa, không biết như vậy đối với hắn là tốt hay xấu nữa."

Ánh mắt hắn dần trở nên kiên định. Tiệt Giáo đã sụp đổ, vậy mà Phật Giáo vẫn tính kế tên Thông Thiên ngu ngốc kia, các ngươi thật sự cho rằng ta không biết nổi giận sao? Nếu ra tay với Phật giáo thì là bắt nạt tiểu bối, nhưng Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề à, chúng ta phải tính sổ chứ!

Nguyên Thủy Thiên Tôn cất tiếng gọi: "Bạch Hạc đồng tử!"

Bạch Hạc đồng tử bước nhanh từ bên ngoài vào, vừa chắp tay thi lễ vừa cung kính hô: "Bái kiến lão gia!"

Nguyên Thủy Thiên Tôn vung tay lên, Tam Bảo Ngọc Như Ý bay đến trước mặt Bạch Hạc đồng tử. Hắn ra lệnh: "Ngươi đến Cực Lạc Thế Giới ném Tam Bảo Ngọc Như Ý ra!"

Bạch Hạc đồng tử cung kính đáp: "Vâng" Hắn cầm lấy Tam Bảo Ngọc Như Ý rồi xoay người rời đi.