Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 240: Ngăn cách thiên địa




Bạch Cẩm nghiêm túc nói: "Bẩm sư thúc, Bàn Cổ khai thiên, hồng hoang xuất thế, khi đó sinh linh ra đời đều là Tiên Thiên Ma Thần, sinh ra Đại La Kim Tiên. Sau này sinh linh ra đời cũng phi phàm, sinh ra thần thánh. Theo thời gian qua đi, sinh linh ra đời trên hồng hoang ngày càng yếu dần, Huyền Tiên, Chân Tiên, Thiên Tiên, thậm chí có một số kẻ dưới cấp tiên, chỉ có một tia linh khí trên người. Sau cuộc chiến Vu Yêu, trụ trời sập, đa số sinh linh ra đời đã mất linh tính, hạ xuống phàm tục."

Hạo Thiên giải thích: "Đây là lẽ tất yếu trong diễn hóa của thiên địa, vạn linh hồng hoang trở lại bình thường cũng có lợi, nếu không thì thần tiên quá nhiều, cuối cùng cũng có lúc hồng hoang đi đến hồi kết, vô số lượng kiếp giáng xuống, thiên địa trở lại hỗn độn."

"Sư thúc, ngài không cảm thấy ngày đêm quá dài sao? Sinh linh bình thường vượt qua ngày đêm dài đằng đẵng bằng cách nào?"

Hạo Thiên sửng sốt, câu nói của Bạch Cẩm như sấm sét chấn động tinh thần. Hắn ngẩng đầu nhìn bóng đêm bên ngoài, sau đó vung tay, tức thì trước mặt xuất hiện một tấm thần kính. Hình ảnh trong thần kính thay đổi liên tục, tất cả đều là cảnh tượng sinh linh bình thường chốn hồng hoang đang vật lộn sinh tồn trong màn đêm. Hắn cất giọng nặng nề: "Bạch Cẩm, ngươi nói rất đúng, quả thật ngày đêm quá dài, không còn phù hợp với hồng hoang hiện nay, đã trở thành tai kiếp lớn nhất đối với sự sinh tồn sinh sôi của hồng hoang vạn tộc."

Bạch Cẩm chắp tay nói: "Mong bệ hạ hãy ra tay thay đổi âm dương, cho hồng hoang vạn tộc cơ hội sinh tồn."

Hạo Thiên do dự: "Bạch Cẩm, chuyện này không đơn giản như vậy đâu."

"Sư thúc, suy cho cùng thì vẫn là do thiên địa có vấn đề, ngài chấp chưởng sự vận hành của thiên địa, nếu không sửa chữa lại thì e là đạo tổ sẽ trách ngài tắc trách."

"Để ta suy nghĩ đã."

"Ta biết sư thúc ngài đang lo lắng điều gì, ta có thể đảm bảo tất cả các Thánh Nhân sẽ không can thiệp." Bạch Cẩm nói rất chân thành: "Sư thúc, đây là cơ hội tốt hiếm có khó tìm đó! Nếu làm xong chuyện này thì Thiên Đình sẽ lập tức nổi tiếng khắp hồng hoang, đến lúc đó còn sợ không chiêu mộ được thần tiên sao? Sư phụ ta từng nói cơ hội chỉ có một lần, nếu bỏ lỡ sẽ không còn nữa. Sư phụ ta còn nói cuộc đời hiếm có mấy cơ hội cho chúng ta nắm bắt, lúc này không bắt lấy thì còn đợi đến lúc nào?"

Trong mắt Hạo Thiên lóe lên tia sáng, hắn cắn răng nói: "Được, ta sẽ nắm bắt cơ hội lần này! Nếu Thánh Nhân không can thiệp thì dễ làm."

Bạch Cẩm lập tức lên tiếng: "Sư thúc, ngài cứ yên tâm! Đây là ngọn đuốc đầu tiên sau khi ngài thượng vị, cản trở ngài tức là không nể mặt ngài, không nể mặt ngài chẳng khác nào không nể mặt đạo tổ, chắc chắn Thánh Nhân sẽ không cản trở đâu." Hắn thầm bổ sung thêm một câu: "Còn thể diện của Nữ Oa nương nương nữa."

Hạo Thiên lập tức hăng hái nói: "Sư điệt, theo như ngươi nói, nếu xử lý thỏa đáng thì đây đúng là cơ hội để Thiên Đình nổi tiếng khắp hồng hoang, cũng là cơ hội quật khởi. Sư thúc chịu ơn ngươi rồi."

Bạch Cẩm cười ha ha: "Chúc mừng sư thúc."

Hạo Thiên lắc đầu: "Đừng chúc mừng vội, nếu xử lý không thỏa đáng, thay đổi ngày đêm của hồng hoang mà dẫn đến đại loạn, đạo tổ trách phạt thì ta không gánh nổi đâu."

Bạch Cẩm nghi hoặc: "Sao phải thay đổi ngày đêm?"

"Chẳng phải ngươi nói ngày đêm quá dài sao? Đương nhiên là phải thay đổi."

Bạch Cẩm thử dò hỏi: "Chúng ta có thể ngăn cách thiên địa không?"

Hạo Thiên sửng sốt, đột nhiên vỗ tay cười ha hả: "Tuyệt đấy! Ngăn cách thiên địa rồi lập một nhật nguyệt tinh không bên dưới, vậy chẳng phải là có thể khống chế thời gian ngày đêm rồi sao? Như vậy chẳng những có thể hoàn thiện hồng hoang thiên địa mà còn tránh được nguy cơ gây nhiễu loạn tới bản nguyên của hồng hoang. Bạch Cẩm, ngươi thật là thông minh, sư thúc đội ơn ngươi."

Bạch Cẩm vội vàng khiêm tốn nói: "Sư thúc, thật ra ta ngốc lắm, ta suy nghĩ rất lâu mới nghĩ ra cách này. Nếu cho sư thúc chút ít thời gian thì chắc chắn sư thúc cũng nghĩ ra một cách dễ dàng."

Hạo Thiên không kìm được bèn gật đầu, không khó để nghĩ ra cách này, nếu cho bản thân chút thời gian thì hắn tự tin có thể nghĩ ra. Sau đó hắn nhíu mày nói: "Bây giờ còn một vấn đề nữa, nếu chia tách thiên địa thì lấy đâu ra mặt trời của hạ giới? Mặt trăng thì dễ giải quyết, chỉ cần Thái Âm Tinh Quân ngưng tụ hóa thân thành ảnh chiếu là được nhưng mặt trời vẫn quan trọng hơn."

"Nghe nói sau khi Đế Tuấn chết để lại thân xác, chắc là có thể làm mặt trời được."

Hạo Thiên rầu rĩ: "Thân xác Đế Tuấn bị Nữ Oa sư tỷ lấy mất rồi."

Hắn đứng dậy nói: "Thôi được! Vì chúng sinh hồng hoang, ta phải tới Oa Hoàng Thiên một chuyến cầu xin Nữ Oa sư tỷ."

"Hay là để ta đi thử xem?" Bạch Cẩm đứng bên dưới đề nghị.

"Ta nhận tấm lòng của sư điệt nhưng chuyện này không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, ta vẫn nên đích thân tới Oa Hoàng Thiên thì hơn!" Hạo Thiên cất lời.

"Để ta thử, nếu không được thì lại phiền sư thúc ra tay." Bạch Cẩm xoay người đi ra ngoài, bước ra bên ngoài viện.

Hạo Thiên cũng đi theo ra ngoài, bật cười bảo: "Sư điệt, Nữ Oa nương nương là vị Thánh Nhân đầu tiên trong thiên địa chỉ sau đạo tổ, thực lực mạnh mẽ, tính cách cao ngạo, lại được đạo tổ yêu thích. Nếu ngươi đến đó, e là ngay cả Oa Hoàng Thiên cũng không vào được."