Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 216: Cơ hội quật khởi




Xích Tinh Tử giơ tay túm lấy Quảng Thành Tử, nhỏ giọng nói: "Sư huynh, nhịn một chút đi, nơi này là Địa Phủ.”

Ở một phương hướng khác, các đệ tử Tây Giáo đứng chung lại một chỗ, có Đại Tạng, Di Lặc, Dược Sư, Khẩn Na La và vài người khác.

Lục Áp tĩnh tâm biến hóa một hồi liền biến thành một đại hán râu ria xồm xoàm, hắn đứng lặng trong một góc, cảnh giác nhìn mọi người, sợ Vu tộc đột nhiên xông vào đòi đánh chết mình.

Đột nhiên có người vỗ vào vai Lục Áp.

Lục Áp hoảng sợ nhảy bổ lên phía trước, phát ra tiếng gào kinh thiên động địa: "Kẻ nào?”

Âm thanh ồn ào trong tiểu thế giới tức thời biến mất, tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía Lục Áp.

Lục Áp thấy vậy cũng hoảng hốt, có vẻ hắn hơi khoa trương quá rồi.

Một thiếu niên tuấn mỹ bay lên, hành lễ chào hỏi khắp bốn phương rồi cười ha hả nói: "Ta chỉ đùa giỡn với vị bằng hữu này thôi, đã quấy rầy chư vị, xin được thứ lỗi.”

Lúc bấy giờ mọi người mới dời tầm mắt, tiếp tục nói chuyện với người quen, thảo luận xem cái gọi là đại hội tuyển dụng rốt cuộc là thứ gì, chỉ có vài người nhìn Lục Áp thêm mấy lần.

Thiếu niên tuấn mỹ bay tới trước mặt Lục Áp, cười ha hả nói: "Đi xuống nói chuyện được không?”

Lục Áp yên lặng gật gật đầu, hai người bay xuống một nơi không bị người khác nhòm ngó.

Lục Áp cảnh giác nhìn thanh niên tuấn mỹ này, hắn hỏi: "Sao ta không nhớ bản thân có bằng hữu như ngươi nhỉ?”

Thanh niên tuấn mỹ vẫn rất thoải mái: "Gặp được nhau đã là có duyên, người có duyên chính là bằng hữu, ngươi là Yêu tộc đúng chứ?”

Lục Áp gật gật đầu, nói: "Đúng!”

Thanh niên tuấn mỹ lắc đầu cảm thán: "Tình hình hiện tại của Yêu tộc cũng không mấy khả quan, nghe nói sau khi Yêu Đình tan vỡ, tất cả đã lùi về Bắc Hoang, ngay cả bốn vị Yêu Thánh trung thành và tận tâm cũng không thể xoay chuyển thế cục suy tàn của Yêu tộc.”

Lục Áp cười lạnh nói: "Trung thành và tận tâm?”

"Chẳng lẽ không phải?"

"Có lẽ vậy! Các vị tiên thần chốn hồng hoang chỉ biết Yêu tộc còn lại bốn vị Yêu Thánh chứ còn ai nhớ rõ Yêu tộc còn một vị Kim Ô thái tử đâu?”

Thanh niên tuấn mỹ tỏ vẻ bất ngờ: "Ý của ngươi là, Yêu Thánh của Yêu tộc đang chèn ép Kim Ô thái tử của Yêu tộc? Sao bọn hắn dám chứ?”

Lục Áp bình tĩnh nói: "Yêu Hoàng và Yêu Đế đều ngã xuống rồi, bọn hắn còn sợ cái gì nữa?”

Thiếu niên tuấn mỹ lắc đầu lắc đầu nói: "Ôi, Kim Ô thái tử ngày xưa tôn vinh cỡ nào, không ngờ lại rơi vào kết cục bị thần tử ức hiếp, đáng buồn cũng đáng tiếc.”

Lục Áp lạnh lùng nói: "Nếu ngươi chỉ nói những lời này thì có thể đi rồi.”

"Đừng lạnh lùng như vậy! Ta vừa nhìn thấy ngươi đã cảm thấy chúng ta có duyên, đứng chỗ này chờ cũng nhàm chán, sao chúng ta không kết bạn nhỉ?”

"Ngươi muốn nói cái gì?"

"Thật ra Kim Ô thái tử vẫn còn cơ hội quật khởi." Thiếu niên tuấn mỹ mỉm cười nói.

Lục Áp khẽ biến sắc, giống như vô tình hỏi: "Cơ hội quật khởi gì?”

"Bái sư, bái một vị Thánh Nhân làm sư phụ."

Lục Áp có vẻ dao động, hắn thầm thì: "Nghe nói Thông Thiên Giáo Chủ ở Đông Hải luôn mở rộng cánh cửa với tất cả mọi người, nếu có thể bái hắn làm sư phụ...”

Thiếu niên tuấn mỹ lập tức lắc đầu nói: "Vô dụng!”

Lục Áp nhíu mày nói: "Nói vậy nghĩa là sao? Không phải ngươi nói phải bái Thánh Nhân làm sư phụ sao?”

"Nhưng Thông Thiên Giáo Chủ thì không được."

"Tại sao?"

"Tuy Thông Thiên Giáo Chủ mở rộng cánh cửa học vấn với tất cả mọi người nhưng hắn chỉ thu nhận bốn vị đệ tử thân truyền, ngoài ra còn có hơn vạn đệ tử ngoại môn. Nếu Kim Ô thái tử nhận Thông Thiên Giáo Chủ làm sư phụ, khả năng lớn nhất cũng chỉ được làm đệ tử ngoại môn, phải đứng ngang hàng với hơn vạn đệ tử ngoại môn, như vậy có thể được Thánh Nhân quan tâm sao?”

Lục Áp cãi lại: "Kim Ô thái tử có thân phận tôn quý, mang theo số mệnh Yêu tộc, Thông Thiên Giáo Chủ nhất định sẽ nhận hắn làm đệ tử thân truyền.”

"Nghe nói Kim Ô thái tử từng xin làm đồ đệ của Nữ Oa nương nương nhưng lại bị từ chối, có thể thấy được, ở trước mặt Thánh Nhân dù có thân phận Yêu tộc thái tử cũng không có tác dụng."

Sắc mặt Lục Áp trầm xuống, trong mắt hiện lên nét bi thương, hắn nói: "Ngoại trừ Tiệt giáo e là không còn lựa chọn nào khác, Nhân giáo và Xiển giáo từ trước đến nay không thu đồ đệ dễ dàng như vậy.”

Thiếu niên tuấn mỹ ôn hòa nói: "Lẽ nào ngươi đã quên Tây Giáo rồi sao, Tây Giáo vẫn luôn mở rộng cánh cửa truyền Đạo, phổ độ chúng sinh. Hơn nữa đệ tử Tây Giáo không nhiều, với thân phận và tư chất của Kim Ô thái tử thì sẽ trở thành đệ tử thân truyền của Thánh Nhân bên Tây Giáo, được hai vị Thánh Nhân che chở, Yêu Thánh của Yêu tộc há còn dám ngỗ ngược?”

Được hai vị Thánh Nhân che chở ư? Lục Áp cũng bắt đầu xuôi lòng, hắn thầm nhủ: "Tây Giáo!”

Ầm!

Đột nhiên bầu trời hiện lên hào quang ngũ thải, từ trong hào quang, một tọa kỵ đáp xuống đứng sừng sững giữa không trung.

Ba bóng người đi ra từ vầng hào quang ấy, một người mặc bạch y phiêu dật, hai người mặc chiến giáp giống như thị vệ.

Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên.

Chúng tiên của Xiển Giáo lập tức trợn tròn mắt, người ở giữa là Bạch Cẩm đó ư?

Quảng Thành Tử nhỏ giọng cảm thán: "Là Bạch Cẩm?”

Từ Hàng nói khẽ: "Tại sao ở đâu cũng có hắn?”