Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 213: Đại hội tuyển dụng




Bình Tâm vung tay lên, bỗng chốc thời không biến hóa, sau đó hai người đã đi tới trước Quỷ Môn Quan trong nháy mắt. Vô số vong hồn trong suốt lít nha lít nhít đi về phía Quỷ Môn Quan rồi ngơ ngác bước vào bên trong đường xuống Hoàng Tuyền.

Bạch Cẩm thắc mắc nói: "Nương nương, nơi này là Quỷ Môn Quan, chúng ta vào bên trong nơi này làm gì?"

"Ngươi nhìn đi."

Hai người đi từ phía Quỷ Môn Quan đến, trên đường xuống Hoàng Tuyền dần dần có một ít quỷ hồn đã khôi phục linh trí, có một vài con quỷ nề nếp vẫn cứ tiếp tục đi về phía trước nhưng những con quỷ không nề nếp lại rít lên thành tiếng rồi hóa thành đầu quỷ lao ra thậm chí còn công kích quỷ hồn khác.

Hai người đi qua con đường đi xuống Hoàng Tuyền rồi bước lên trên cầu Nại Hà, Bạch Cẩm cúi đầu nhìn xuống dưới một chút, thân ảnh của những con quỷ ở bên trong Vọng Xuyên Hà trùng điệp, những làn sóng đục ngầu cuồn cuộn, từng cánh tay trắng xám từ vươn ra bên trong dòng sông tựa như muốn bắt lấy sinh linh ở phía trên.

Bình Tâm nương nương dẫn Bạch Cẩm đi vào bên trong địa phủ, tất cả quỷ hồn ở bên trong địa phủ gào thét, từng tên đại hán Vu tộc chạy trốn dùng roi xua đuổi quỷ hồn nhưng mà cản lại bên này thì bên kia lại tới, vô cùng hỗn loạn.

Hai thân ảnh nhoáng cái lần thứ hai lại trở về bên trong Bình Tâm điện.

Bạch Cẩm hoảng hốt nói: "Đây là địa phủ hiện tại sao?"

Bình Tâm bất đắc dĩ gật đầu nói: "Đúng vậy!"

"Sao lại loạn như vậy?"

"Vu tộc không biết chút gì về Quỷ Hồn chi đạo, để cho bọn hắn quản lý địa phủ thật sự là quá khó, bây giờ sự hỗn loạn ở địa phủ đã ảnh hưởng đến luân hồi. Bạch Cẩm, ngươi có biện pháp gì hay không?"

"Nương nương, chuyện này cũng không tính là việc gì khó khăn đối với người chứ?"

Bình Tâm nhìn Bạch Cẩm một một lúc nói: "Chẳng lẽ địa phủ vẫn cần ta ra tay vận hành?"

Đã hiểu! Đây là nương nương muốn làm chưởng quỹ chỉ tay năm ngón, thế nhưng đám người Vu tộc kia lại không có thiên phú quản lý.

Bạch Cẩm trầm ngâm trong phút chốc rồi nói: "Vậy việc này đành phải xem nương nương người định xử lý địa phủ như thế nào rồi."

"Có giải pháp gì sao?"

"Nương nương này, người cho rằng địa phủ là địa phủ của Vu tộc hay là địa phủ của chúng sinh tam giới?"

"Địa phủ của Vu tộc thì thế nào?"

"Nếu như là địa phủ của Vu tộc, vậy nương nương có thể tìm nhân tài am hiểu quản lý để dạy dỗ Vu tộc, ta đề cử Đa Bảo Đại sư huynh của Tiệt Giáo ta, Đa Bảo sư huynh chắc chắn là một nhân tài quản lý, nếu như hắn dạy không được thì nương nương cũng không cần nể mặt mũi của ta cứ vung mạnh roi da nhỏ lên."

"Tại sao ngươi không đề cử chính ngươi, ngươi không phải là người đứng đầu Tiệt Giáo sao?"

"Ách, chuyện này khá là mệt!"

Bình Tâm nương nương bật cười thành tiếng lại nói: "Thế là địa phủ của chúng sinh tam giới thì thế nào?"

"Nếu là địa phủ của chúng sinh tam giới vậy thì nương nương hoàn toàn không cần phải đem trách nhiệm của địa phủ để cho một người chống đỡ hết thảy. Người tự mình hóa luân hồi đã là công đức vô lượng, tạo phúc cho hồng hoang, về việc quản lý địa phủ thì sao những thế lực khác của tam giới lại có thể khoanh tay đứng nhìn được chứ? Không phải quá lợi cho bọn hắn rồi sao?"

Hai con ngươi của Bình Tâm sáng ngời lên. Đúng vậy! Tại sao nàng phải một mình vất vả chống đỡ địa phủ? Nàng mừng rỡ nói: "Bạch Cẩm, ngươi thật là thông tuệ."

Bạch Cẩm khiêm tốn nói: "Nương nương quá khen rồi, ta chỉ là nhìn thấy nương nương cực khổ nên gấp thay nương nương mà thôi, vì vậy lúc này mới nảy ra ý tưởng."

Bình tâm lại hỏi: "Vậy ngươi cảm thấy việc ở địa phủ nên giao cho ai quản lý?"

"Vậy nên nương nương người muốn giao quyền quản lý địa phủ ra ngoài sao?"

Bình Tâm mỉm cười nói: "Vốn dĩ đây là địa phủ của tam giới."

"Nương nương thật quyết đoán!"

Bình Tâm khẽ cười một tiếng rồi ngạo nghễ nói: "Bất kể là ai quản lý, chỉ cần ta vẫn còn ở địa phủ thì địa phủ vẫn luôn nằm trong sự kiểm soát của ta."

"Nương nương thật khí phách, đệ tử bái phục!"

"Vậy ngươi cảm thấy Địa phủ nên giao cho ai quản lý thì tốt đây?"

"Hay là giao cho Tiệt Giáo chúng ta?"

Bình Tâm cười nhạt một tiếng nói: "Địa phủ là địa phủ của tam giới, cần duy trì trung lập."

"Vậy mà người còn hỏi ta?" Bạch Cẩm âm thầm lẩm bẩm một câu rồi trầm ngâm nói: "Nương nương, căn cứ vào nguyên tắc công bằng công chính công khai, hay là chúng ta mở một đại hội tuyển dụng đi."

"Đại hội tuyển dụng gì cơ?"

"Chính là âm thầm truyền tin tức địa phủ muốn tuyển chọn Âm Thần ra ngoài, cố ý để tiên thần khắp tam giới có thể nhận được lời mời trước, sau đó sẽ do nương nương tuyển chọn."

"Cách này được, chúng ta sẽ mở một đại hội tuyển dụng chọn người quản lý cho địa phủ. Bạch Cẩm, chuyện đại hội tuyển dụng ta giao cho ngươi phụ trách, hãy làm cho những Thánh Nhân khác không còn dám nói gì."

Bạch Cẩm kinh ngạc nói: "Ta?"

"Đại hội tuyển dụng là do ngươi nói nên đương nhiên là giao cho ngươi phụ trách."

"Nương nương, ta không thể! Người cũng biết năng lực làm việc của ta khá là kém, hơn nữa ta chỉ nghĩ giúp người thôi mà!"

"Đừng lười biếng nữa, nhanh lên đi! Ta sẽ bảo Hình Thiên giúp ngươi." Bình Tâm vung tay lên, thân ảnh của Bạch Cẩm biến mất trong nháy mắt.