Trong Bích Du Cung, Thông Thiên cười ha hả nói: "Không ngờ ngươi còn có loại kỳ ngộ này. Có giọt tinh huyết Tổ Vu này rồi, thứ ta chuẩn bị cho ngươi lại không dùng được." Thông Thiên ngoắc tay, tinh huyết Tổ Vu bay tới trước mặt hắn.
Ngón tay Thông Thiên khẽ chạm vào tinh huyết Tổ Vu, tinh huyết của Vu tộc lập tức ngưng kết thành huyết ngọc bắn ra ngoài như mũi tên xuyên qua lồng ngực Bạch Cẩm rồi chui vào tim hắn.
Bạch Cẩm bất giác che ngực, sau đó bỏ tay ra. Y phục trước ngực vẫn nguyên dạng, thân thể cũng không bị tổn hại chút nào. Tuy nhiên hắn có thể cảm nhận được vị trí trái tim ẩn giấu một lực lượng cường đại, một khi nó nổ tung sẽ xé toạc hắn chỉ trong tích tắc.
"Sư phụ, thế là xong rồi ạ?"
"Tất nhiên!"
Bạch Cẩm lo lắng nói: "Sư phụ, người không cần thêm phù triện trên tinh huyết sao? Ta cảm thấy giọt tinh huyết này có vẻ rất nguy hiểm. Hay là người tốn thêm chút tâm tư, thêm mấy chục trận pháp phong ấn được không?"
"Sao ngươi dài dòng thế? Vi sư đã bảo được rồi tức là được rồi. Nếu cần phải tốn công tốn sức vì một giọt tinh huyết Tổ Vu thì vị Thánh Nhân như vi sư không khỏi quá vô dụng."
"Nhưng ta chẳng có tí cảm giác nào."
"Bạch Cẩm, ngươi có muốn đạt thành Đại La không?" Đột nhiên Thông Thiên đặt câu hỏi.
Hai mắt Bạch Cẩm chợt sáng ngời, hắn gật đầu lia lịa: "Muốn ạ!" Hắn xoay người quỳ xuống trên bồ đoàn, kích động nói: "Xin sư tôn hãy dạy ta."
"Đi thỉnh an Đại sư bá và Nhị sư bá của ngươi đi!" Thông Thiên ung dung cất lời.
Bạch Cẩm sững sờ, sao đột nhiên lại nhắc đến Đại sư bá?
"Hiện giờ Đại sư bá của ngươi đang luyện đan, ngươi không được rời đi trước khi đan thành."
"Sư tôn, tại sao ạ?"
"Đừng lảm nhảm nữa, mau đi đi!" Thông Thiên vung tay, tức thì Bạch Cẩm biến mất trong Bích Du Cung.
Trong đại điện vắng vẻ, Thông Thiên vừa cười ha hả vừa lẩm bẩm một mình: "Lần này có hắn mới dễ chịu." Sau đó hắn lên tiếng: "Đại đội chấp pháp mau tới Bích Du Cung."
Chỉ chốc lát sau, đám người Triệu Công Minh, Vân Tiêu và Khổng Tuyên mặc đồng phục chấp pháp đã bay tới, thấp thỏm đi vào Bích Du Cung. Gặp riêng sư phụ là đãi ngộ dành riêng cho đệ tử thân truyền và Bạch Cẩm sư huynh, vậy mà chúng ta cũng có ư? Bọn hắn không kìm được tâm trạng kích động.
Mấy người đi vào trong đại điện, quỳ xuống bồ đoàn rồi cung kính chào: "Bái kiến sư tôn!"
"Đứng lên đi!"
"Tạ ơn sư tôn!" Nhóm Triệu Công Minh đứng dậy, bồn chồn đứng đó.
Thông Thiên quan sát bọn hắn, trong mắt lộ rõ vẻ tán thưởng. Tư thế oai hùng phấn chấn, khí chất bất phàm, quả thật Bạch Cẩm chọn mấy người chấp pháp này rất được. Hắn mỉm cười khen ngợi: "Các ngươi là người chấp pháp có công thanh tẩy Tiệt Giáo, vi sư rất vui mừng."
Triệu Công Minh cung kính nói: "Nhờ có sư huynh vừa ý chọn chúng ta làm người chấp pháp, đương nhiên chúng ta không dám lơ là."
Thông Thiên gật đầu: "Là người chấp pháp của Tiệt Giáo phải thì phẩm tính và tu hành đều quan trọng, chẳng những phải có chấp pháp chi tâm mà còn phải có chấp pháp chi lực. Triệu Công Minh!"
Triệu Công Minh vội vàng bước lên một bước, chắp tay thi lễ nói: "Có đệ tử!"
"Vi sư ban cho ngươi hai mươi tư viên Định Hải Thần Châu làm chấp pháp hộ thân chi bảo."
Hai mươi tư tia sáng bay ra và hóa thành hai mươi tư viên minh châu bay lơ lửng bên cạnh Triệu Công Minh, mỗi viên Định Hải Thần Châu đều chứa lực lượng như biển cả mênh mông.
Triệu Công Minh vội quỳ xuống bồ đoàn, kích động hô: "Tạ ơn sư tôn!"
"Vân Tiêu!" Vân Tiêu lập tức tiến lên chắp tay thi lễ và bái thật sâu: "Có đệ tử!"
"Vi sư ban cho ngươi Hỗn Nguyên Kim Đấu làm hộ thân chi bảo."
Vân Tiêu quỳ xuống bồ đoàn, tỏ lòng cảm kích: "Tạ ơn sư tôn!"
Một đạo kim quang bay ra, lơ lửng trước mặt Vân Tiêu. Kim quang hóa thành một cái đấu vàng trên to dưới nhỏ, bên trong có dòng xoáy.
Thông Thiên nhìn Vân Tiêu, tiếp tục lên tiếng: "Lần đầu vi sư gặp các ngươi, bốn huynh muội các ngươi đang ác đấu với Giao Long. Giao Long kia là Tiên Thiên Linh Bảo Kim Giao Tiễn hóa thành, có duyên với huynh muội ngươi. Lần này ta ban hết cho ngươi."
"Tạ ơn sư tôn!" Vân Tiêu cảm ơn.
Thông Thiên nhíu mày: "Thế này cũng không ổn, tỷ muội các ngươi có ba người mà ta lại tặng hai món pháp bảo thì không dễ chia. Thôi được, ta cho các người Lục Mục Châu một thể."
Vân Tiêu cảm kích nói: "Tạ ơn sư tôn."
"Khổng Tuyên !"
"Có đệ tử!"
"Ngươi sinh ra đã phi phàm, là con Khổng Tước đầu tiên trong thiên địa có lực ngũ hành bản nguyên. Vi sư ban cho ngươi Ngũ Hành Diễn Hóa chi pháp và Tiên Thiên Linh Bảo Linh Vũ Phiến."
Khổng Tuyên kích động bái lạy: "Tạ ơn sư tôn!" So với linh bảo, ngũ hành chi pháp mới là thứ Khổng Tuyên ao ước nhất, có Ngũ Hành Diễn Hóa chi pháp thì hắn có thể biến lực ngũ hành thành thần thông.
"Ô Vân Tiên!"
"Có đệ tử!"
"Ngươi am hiểu chùy pháp, vi sư ban cho ngươi Tiên Thiên Linh Bảo Hỗn Nguyên Chùy."
"Tạ ơn sư tôn!"
"Vũ Dực Tiên!"
"Có đệ tử!"
"Ngươi là Vân Trình Vạn Lý Bằng có lực bản nguyên âm dương, vi sư ban cho ngươi Âm Dương Hủy Diệt chi pháp."
"Tạ ơn sư tôn!" Vũ Dực Tiên quỳ xuống cúi lạy với tâm trạng vui mừng.
“Kim Cô Tiên!"
"Có... có đệ tử!" Kim Cô Tiên vội vã đáp lời.
"Ngươi có Đồng Sinh Linh Bảo trên người, vi sư ban cho ngươi ba pháp môn Khẩn, Kim, Cấm, hoàn thiện Kim Cô đạo của ngươi."
Kim Cô Tiên vui mừng quỳ bái: "Tạ ơn sư tôn."