Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 201: Sau đại chiến




Bạch Cẩm chạy bước nhỏ từ bên ngoài vào, sau đó quỳ xuống bồ đoàn hô: "Đệ tử Bạch Cẩm bái kiến sư tôn, chúc sư tôn thuận tâm như ý, vạn sự suôn sẻ, Thánh đạo hưng thịnh, vạn đạo độc tôn!"

Đám Đa Bảo đều giữ vẻ mặt vô cảm. Bọn hắn quen rồi! Quen là tốt rồi.

Thông Thiên nở nụ cười: "Đứng lên đi!"

"Tạ ơn sư tôn!" Mấy vị đệ cùng đứng dậy, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn.

Thông Thiên liếc nhìn Đa Bảo, gật đầu tỏ ý hài lòng: "Đạt thành Đại La, tốt lắm!"

Đa Bảo cung kính thưa: "Nhờ sự dạy dỗ của sư tôn, đệ tử không dám lười biếng."

"Rất tốt!"

Thông Thiên cất giọng vang dội: "Cuộc chiến Vu Yêu đã kết thúc, nhân vật chính của thiên địa đã định, sau này các ngươi hành tẩu hồng hoang có thể giúp đỡ Nhân tộc nhiều hơn để nhận công đức."

Vô Đương thánh mẫu ngạc nhiên hỏi: "Chẳng phải chỉ khi có cống hiến cho hồng hoang mới nhận được công đức sao?"

Thông Thiên cảm thán: "Nhân tộc là nhân vật chính vĩnh hằng trong thiên địa, được hồng hoang thiên địa phù hộ, trợ giúp bọn hắn thì thiên địa sẽ ban công đức, trái lại nếu giết hại bọn hắn thì sẽ có nghiệp lực quấn thân, vậy thì lo gì không hưng thịnh? Nữ Oa sư muội giỏi tính toán thật đấy!"

Thì ra là thế, sau này kiếm công đức sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Tất cả các đệ tử cung kính đáp lời: "Vâng."

Quy Linh thánh mẫu cười khanh khách nói: "Sư tôn, người có thể kể cho chúng ta nghe những chuyện xảy ra sau đó được không? Ta rất tò mò."

Các đệ tử còn lại đều nhìn Thông Thiên giáo chủ bằng ánh mắt chờ mong. Chuyện gì đã xảy ra sau khi cuộc chiến Vu Yêu kết thúc, trụ trời sập?

Thông Thiên vung tay lên, mọi người lập tức rơi vào trong ảo ảnh. Chúng Thánh ra tay lấp vết nứt bầu trời, Nữ Oa luyện đá vá trời. Hồng Quân đạo tổ hiện thân đuổi Yêu tộc đến phương Bắc, phong ấn thiên địa xung quanh Bất Chu Sơn, phạt Cộng Công thủ hộ vùng Bất Chu Sơn Quy Khư, trấn áp vô số thi thể và oán niệm của Vu và Yêu. Hậu Thổ hóa thân giáng lâm, đưa những Vu tộc còn sống sót tới địa phủ. Mãi cho đến khi Hạo Thiên, Dao Trì trở thành Thiên Đế và Vương Mẫu mới kết thúc.

Ai nấy đều lộ vẻ hoảng hốt trong giây lát rồi lập tức tỉnh táo lại, trong lòng dậy sóng mãnh liệt, không ngờ sau đó lại xảy ra nhiều chuyện như vậy. Ngay cả Bạch Cẩm cũng hết sức kích động, mặc dù kiếp trước hắn đã nghe những truyền thuyết này nhưng bây giờ tận mắt xem cảnh thật mới biết đó là cảnh tượng chấn động nhường nào.

Quy Linh thánh mẫu hỏi: "Sư tôn, có phải là sau này sẽ không còn nhìn thấy Bất Chu Sơn ở hồng hoang không?"

"Nếu không xảy ra tình huống đặc biệt thì Bất Chu Sơn sẽ không xuất hiện ở hồng hoang."

Đa Bảo hỏi: "Sư tôn, sau này Thiên Đình và chúng ta có qua lại không?"

Thông Thiên trả lời: "Quản lý đệ tử chặt chẽ, đừng đi gây sự là được."

Bạch Cẩm bỗng lên tiếng: "Sư phụ, chủ Thiên Đình là đạo đồng của đạo tổ, cũng coi như là tiểu sư thúc của cánh đệ tử chúng ta. Tiệt Giáo chúng ta nên hỗ trợ bọn hắn một chút mới phải."

Thông Thiên hắng giọng nói: "Hạo Thiên là đạo đồng của đạo tổ nên có khí độ lạnh lùng, từ chối sự giúp đỡ của chúng ta, muốn mở mang thiên địa bằng chính sức mình. Vi sư rất tán thưởng chí khí của hắn."

Bạch Cẩm trợn tròn mắt, Hạo Thiên Thượng Đế là kiểu người như vậy ư? Mình còn định đưa một số đệ tử ngoại môn cho hắn.

Thông Thiên xua tay bảo: "Nếu không còn chuyện gì nữa thì các ngươi đi đi!"

Đám người Đa Bảo, Vô Đương thánh mẫu, Kim Linh thánh mẫu, Quy Linh thánh mẫu chắp tay thi lễ, cung kính nói: "Vâng! Đệ tử cáo từ."

Bạch Cẩm ngồi xếp bằng trên bồ đoàn không nhúc nhích.

Đa Bảo đứng dậy thúc giục: "Sư đệ, chúng ta nên đi thôi."

"Sư huynh, ta không đi!"

"Vì sao?"

"Ta còn có chút chuyện nhỏ muốn tìm sư phụ. Sư huynh, các ngươi đi trước đi!"

Đa Bảo chần chừ chốc lát, nhìn Bạch Cẩm bằng ánh mắt tràn đầy nghi ngờ. Có chút chuyện nhỏ ư? Hắn lại có ý đồ xấu xa gì đây? Đã lập một đại đội chấp pháp rồi mà còn chưa biết đủ sao?

Thông Thiên hỏi: "Bạch Cẩm, ngươi còn có chuyện gì?"

Bạch Cẩm chìa tay, một giọt máu lấp lánh xuất hiện, trong đại điện lập tức tràn ngập khí tức dày nặng như thiên địa, tỏa ra mùi hương thơm ngát.

Hắn cung kính nói: "Sư phụ, đây là giọt tinh huyết Tổ Vu mà Hậu Thổ Tổ Vu tặng cho đệ tử. Đệ tử cũng không biết cái này có tác dụng gì, xin nhờ sư tôn chỉ điểm."

Đa Bảo lập tức trợn tròn mắt. Tinh huyết Tổ Vu, một vị Tổ Vu chỉ có vài giọt tinh huyết, đó là tinh hoa sức mạnh của một vị Tổ Vu. Hơn nữa một khi Tổ Vu chết, tinh huyết sẽ lập tức hóa thành tinh khí tản ra, gần như không có khả năng lưu lạc bên ngoài.

Có lẽ giọt tinh huyết Tổ Vu này là giọt tinh huyết Tổ Vu duy nhất trên hồng hoang đại lục, nếu có thể luyện hóa cho bản thân thì có thể cường hóa thân xác của chính mình lên cảnh giới Chuẩn Thánh. Sao Hậu Thổ Tổ Vu lại cho Bạch Cẩm chứ, như vậy chẳng phải là lãng phí thần vật ư?

Đa Bảo càng nhìn giọt tinh huyết Tổ Vu kia, trong lòng càng cảm thấy khó chịu bèn xoay người đi luôn. Lẽ ra mình không nên hỏi thêm một câu! Cõi lòng khó chịu như rỉ máu, tinh huyết Tổ Vu đó! Sao đồ tốt toàn rơi vào tay Bạch Cẩm thế?

Vô Đương thánh mẫu, Kim Linh thánh mẫu và Quy Linh thánh mẫu đều liếc nhìn tinh huyết Tổ Vu thêm mấy lần, lòng thầm ước ao, sau đó xoay người rời đi.