Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1462: Chỗ huyền diệu của Tạo Hóa Ngọc Điệp




Hạo Thiên Thượng Đế vô cùng đau xót, lời này càng nghe càng thấy giống như di chúc. Hai chân hắn lảo đảo, hốc mắt đỏ ửng, miệng thì thào đau đớn: "Lão gia!"

Trấn Nguyên Đại Tiên cũng không tin được: "Chẳng lẽ Đạo Tổ cũng không có cách trấn áp đám ngoại vực kia sao?"

Sau khi cơn khiếp sợ nguôi ngoai phần nào, Trấn Nguyên Đại Tiên lập tức nói: "Hạo Thiên, Bạch Cẩm, tin tức này không thể truyền ra ngoài.”

Bạch Cẩm gật đầu, hắn cũng sốt ruột không kém: "Ta hiểu được, nhưng ta sợ là giấu không nổi thôi, một khi sư gia rơi vào thế hạ phong thì thiên địa cũng sẽ sinh ra dị tượng.”

Hạo Thiên Thượng Đế hoảng hốt một hồi, sau đó hắn bất ngờ nắm chặt lấy tay Bạch Cẩm, giọng nói vô cùng khẩn thiết: "Bạch Cẩm, ngươi không cần lo lắng về việc này. Ngươi phải rời chiến trường ngay, mau làm theo lời của lão nhân gia đã dặn, nhất định phải chứng đạo thành thánh.”

"Ta cũng muốn vậy, nhưng ta không biết phải làm như thế nào mới có thể chứng đạo.”

"Lão gia nói ngươi có thể thì chắc chắn là ngươi làm được, ngươi phải tin tưởng chính mình.”

Vô số những cái bóng vĩ đại bắt đầu hiện ra giữa Hỗn Độn, đại quân tấn công Tam Thập Tam Trọng Quan lần thứ hai.

Hạo Thiên và Trấn Nguyên Đại Tiên nhìn ra bên ngoài Hỗn Độn.

Hạo Thiên Thượng Đế nghiêm giọng: "Bạch Cẩm, nơi này đã có chúng ta rồi, ngươi trở về chứng đạo đi! Trừ khi tất cả chúng ta đều ngã xuống, không đến nước đó thì ngươi không được phép trở về.”

Trấn Nguyên Đại Tiên hất tung phất trần, hắn gằn giọng: "Câu Trần Đại Đế, tạm thời ngươi hãy trở về hồng hoang! Chuyện đã đến nước này, an nguy của hồng hoang đều nhờ vào một mình ngươi đó.”

Chư thần giao phong, tiếng hô giết vang lên chấn động đất trời, Hạo Thiên Thượng Đế và Trấn Nguyên Đại Tiên đã bay ra xa xa.

Bạch Cẩm vội vàng tiến lên hai bước, cuối cùng lại dừng bước, hắn cắn răng hét lớn: "Chờ ta!" Nói rồi liền vội vã xoay người lao về hướng hồng hoang, hiện tại chỉ còn cách tin tưởng rằng mọi phán đoán của Đạo Tổ là chính xác thôi.

Bạch Cẩm tiến vào hồng hoang rồi lao thẳng vào tam giới, hắn lướt qua Thiên Đình, du lịch nhân gian, xem hoa nở hoa tàn, xem thấu sinh lão bệnh tử; rồi hắn chèo thuyền khắp thiên hà, trồng cây nơi Linh Sơn, câu cá lớn trên Bắc Hải, bắt được một giọt nắng hoàng hôn trên Nam Sơn... một đôi chân đi khắp sông núi hồng hoang, một đôi mắt nhìn hết chí lý thế gian.

Trong quá trình này, Bạch Cẩm cảm giác được tâm linh của mình được rửa sạch, nguyên thần của mình được thăng hoa, những thứ vẫn còn ẩn dật, mơ hồ, không rõ trước kia bỗng bày ra trước mắt, những pháp tắc vốn đã lĩnh ngộ trước kia giờ lại thấy càng rõ hơn.

Cuối cùng, Bạch Cẩm trở lại Điểu Sào, ngồi xếp bằng trong đại điện, lặng lẽ nhìn Tạo Hóa Ngọc Điệp trước mặt chậm rãi xoay tròn, hắn nhắm mắt trầm tư, thời gian chậm rãi trôi để.

Cuộc chiến trong Hỗn Độn đã tiến vào giai đoạn căng thẳng nhất, chiến chí của chư thánh hừng hực như vô tận hư không.

Các chí cường như Hạo Thiên và các vị khác cố gắng đảo ngược âm dương, xoay chuyển càn khôn trong Hỗn Độn, , cố gắng dồn hết năng lực của đại đạo, cả Tam Thập Tam Đế Quan chấn động.

...

Bạch Cẩm ngồi trong Điểu Sào rất lâu rất lâu, đến một ngày, hắn đột nhiên mở mắt, trong hai mắt mang theo một tia bất đắc dĩ nhìn Tạo Hóa Ngọc Điệp trước mặt: "Sư gia, ngài nói ta có thể thành thánh, nhưng đệ tử thật sự không biết Thánh đạo ở phương nào? Đệ tử đã đến cực hạn mà bản thân có thể đạt tới trong thời điểm này, nhưng vẫn không nhìn thấy con đường phía trước.

Sư gia, đệ tử đã không đạt đến kỳ vọng của ngài, nếu ngài có thể nghe được, xin chỉ điểm cho đệ tử.”

Từng hàng pháp tắc trên Tạo Hóa Ngọc Điệp bắt đầu chuyển động, chúng tỏa ra ánh hào quang lấp lánh bảy màu, trên trán Bạch Cẩm cũng hiện lên một vòng sáng Thiên Đạo Pháp Luân hư ảo.

Bạch Cẩm lập tức giơ tay lên vuốt trán, hắn thì thào: "Đây là quyền hạn mà sư gia ban cho ta để khống chế Tam Thập Tam Trọng Thiên, sư gia, ngài muốn nói cho ta biết điều gì?"

Bạch Cẩm giơ tay dẫn đường cho Thiên Đạo Pháp Luân bước ra khỏi trán mình rồi để nó lơ lửng trong bàn tay.

Bạch Cẩm nhìn Thiên Đạo Pháp Luân, rồi lại nhìn Tạo Hóa Ngọc Điệp, hắn nghĩ ngợi một lát rồi đưa sát Hư Ảo Thiên Đạo Pháp Luân tới gần Tạo Hóa Ngọc Điệp, ngay khi Thiên Đạo Pháp Luân tiến lại gần nó, Tạo Hóa Ngọc Điệp cũng chậm rãi phát sáng, trong lòng Bạch Cẩm vui vẻ vô cùng, hắn không ngờ suy nghĩ của mình lại chính xác.

“Vút!” Thiên Đạo Pháp Luân bỗng tăng tốc rồi tiến vào bên trong Tạo Hóa Ngọc Điệp, Tạo Hóa Ngọc Điệp lập tức sáng ra ngàn vạn quang mang soi sáng toàn bộ đại điện, Bạch Cẩm cũng theo đó mà biến mất khỏi đại điện.

Bạch Cẩm mơ hồ bị dắt tiến vào trong một không gian mênh mông, bốn phía trên dưới trái phải đều chỉ là hư vô. Lú tỉnh táo lại liền thấy trước mắt là ba nghìn luồng khí màu tím giống như ba nghìn Tinh Tuyền đang xoay tròn giữa không gian hư vô trước mắt.

Bạch Cẩm tản bộ trong không gian hư vô ấy, hắn tự nhủ: "Lẽ nào nơi này chính là chỗ huyền diệu của Tạo Hóa Ngọc Điệp?"

Ba nghìn luồng khí màu tím kia dần dần vặn vẹo rồi hóa thành ba ngàn vị Ma Thần, mỗi một vị Ma Thần đều đang diễn hóa vô thượng đại đạo, đây chính là Hồng Mông Tử Khí có thể diễn hóa đại đạo.