Thái Cổ Tinh Thần chậm rãi dời vị trí, tốc độ từ chậm đến nhanh, Tinh Quân dốc toàn lực khống chế tinh thần nhưng lại không giúp được gì, tất cả đều bị Thái Cổ Tinh Thần ném ra khỏi Tinh Vực, chật vật rơi vào ba mươi ba trọng thiên.
Thái Cổ Tinh Thần dịch vị khiến các tinh hà, tinh tuyền, tinh vân biến hóa theo, tinh đồ biến hóa bất định, tất cả đều rối loạn.
Những vị quan cai quản việc theo dõi hướng di của sao trời dưới phàm gian trợn tròn mắt... Ngày mai họ sẽ báo cáo ra sao? Bản đồ sao như này đang báo hiệu điều gì?
Đại năng giả trong tam giới cũng hướng ánh mắt của mình về phía Tinh Vực, trong lòng tràn ra vô số câu hỏi, sao Tinh Vực bỗng nhiên biến hóa không ngừng vậy? Thiên Đình đang làm cái gì thế?
Hạo Thiên Thượng Đế, Thanh Hoa Đại Đế, Trường Sinh Đại Đế, Tử Vi Đại Đế và các cường giả khác lần lượt hiện thân tại bên ngoài của ba mươi ba trọng thiên, tất cả đều đang quan sát sự biến hóa của Tinh Vực.
Thanh Hoa Đại Đế hỏi: "Bệ hạ, chuyện này là sao? Vì sao Tinh Vực lại có biến động như vậy?"
Giọng nói của Hạo Thiên Thượng Đế vang lên: "Trẫm cũng không biết.”
Nam Cực Trường Sinh Đại Đế lo lắng: "Đất và trời tương hợp, hợp rồi lại biến, các ngôi sao thay đổi, hạ giới sợ rằng sẽ sinh ra thảm họa, lũ lụt, động đất, núi lửa phun trào không dứt."
Hạo Thiên Thượng Đế nhíu mày: "Đây là Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, tự nó cũng đã tạo thành Chu Thiên rồi nên sẽ không ảnh hưởng đến hạ giới, nhưng vì sao Chu Thiên Tinh Thần lại tự mình bày trận?"
Thanh Hoa Đại Đế khiếp sợ: "Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận ở trong tay bệ hạ ngài kia mà? Sao đột nhiên lại bày trận trong Tinh Vực?"
"Trẫm cũng không biết! Cho dù Yêu Hoàng Yêu Đế sống lại cũng không làm được như vậy.”
Ù!
Ba trăm sáu mươi lăm ngôi Thái Cổ Tinh Thần ẩn nấp, một trận pháp khổng lồ xuất hiện ở trong Tinh Vực, một đám tinh tuyền xoay tròn, rực rỡ phi thường.
Tam Giới bỗng tối sẫm lại, mặt trời mất đi hào quang, trong nháy mắt liền từ ban ngày biến thành đêm tối.
Chúng sinh dưới hạ giới đều ngẩng đầu nhìn lên trên, có thể nhìn thấy dưới màn đêm, từng mảnh tinh thần hội tụ chậm rãi xoay tròn, hình thành từng vòng xoáy tinh thần rực rỡ, vừa xinh đẹp vừa tráng lệ.
Hàng tỷ chúng sinh đều khiếp sợ trước cảnh tượng này, bọn hắn há to miệng, ngơ ngác nhìn lên cảnh tượng kì lạ trên bầu trời, sau khi phục hồi tinh thần lại thì hoảng loạn quỳ xuống, cầu xin thần minh phù hộ.
Trong đại điện Trung Thừa Phật Giáo, bốn người Đường Tam Tạng, Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tịnh từ trong đại điện đi ra, ngẩng đầu nhìn sự chuyển biến của màn trời đang giữa ban ngày.
Đường Tam Tạng lo lắng: "Ngộ Không, tinh tượng này là dị biến gì vậy?"
Tôn Ngộ Không gãi tai: "Sao lão Tôn biết được? Tiểu hòa thượng, có lẽ Thiên Đình sắp xảy ra chuyện, chúng ta nên trở về ngay thôi.”
"Đi thôi! Bây giờ vi sư cũng là thiên thần, theo lí cũng phải giúp đỡ Thiên Đình.”
Bốn người lập tức hóa thành bốn đạo thần quang phóng lên trời.
Keng! Một tiếng chuông vang vọng khắp tam giới.
Trên một ngọn núi vô danh tại Tây Ngưu Hạ Châu, một tổ chim khổng lồ bỗng bùng cháy, trong tổ chim có một lão hòa thượng đang nhắm mắt ngồi xếp bằng.
Keng! Bỗng có tiếng chuông từ xa truyền đến.
Ô Sào Thiền Sư mở choàng hai mắt, trong giọng nói của hắn không giấu nổi nỗi khiếp sợ: "Thúc phụ!" Hắn ngẩng đầu nhìn Tinh Vực, một chùm sáng màu đỏ lóe lên, hắn đã biến mất khỏi nơi đó tự bao giờ.
Trong Ngũ Trang Quan, Trấn Nguyên Đại Tiên bỗng xuất hiện trên cây nhân sâm, hắn ngẩng đầu nhìn những chòm sao biến ảo khó lường trên bầu trời mà lo lắng khôn cùng: "Đông Hoàng Thái Nhất, Đông Hoàng Chung!" Tiếng vừa dứt, người đã biến mất không thấy đâu nữa.
Huyết Hải nổi gợn sóng, Minh Hà giáo chủ mang theo bốn vị A Tu La Vương phóng thẳng đến ba mươi ba trọng thiên.
Bắc Minh Hải nhấc lên sóng biển, Côn Bằng Yêu Sư suất lĩnh Yêu Thánh lao đến chỗ ba mươi ba trọng thiên.
Tứ Tượng thánh thú gia tộc và Vu tộc ở trong U Minh cũng bị Đông Hoàng Chung làm giật mình, vội vàng lao về chỗ Tinh Vực.
Các vị cường giả thượng cổ như lão tổ của Thanh Khâu Đồ Sơn, Đồ Sơn Nữ Kiều và lão tổ Xà tộc Ba Xà cùng với lão tổ của Bái Nguyệt Thỏ tộc đồng loạt xuất quan rồi lao về phía Tinh Vực, Đông Hoàng Chung chính là tiên thiên chí bảo, sao bọn hắn lại không đến tranh đoạt được.
Từng bóng người hiện ra dưới nền trời, tất cả đều đã đạt tu vi trên Chuẩn Thánh, cường giả Đại La đều bị uy áp Chuẩn Thánh trấn áp dưới ba mươi ba trọng thiên, thậm chí còn chẳng có tư trách để cướp.
Ù!
Phật quang nở rộ, một vị Phật khổng lồ hiện lên từ phía tây, phía sau vị Phật đó là Quan Thế Âm Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Phổ Hiền Bồ Tát, Định Quang Hoan Hỉ Phật, Mã Nguyên Tôn Vương Phật, Tì Lô Phật..., tất cả cường giả Chuẩn Thánh của Tiểu Thừa Phật Giáo đều xuất hiện.
Đối diện cũng hiện lên một vòng Phật quang, bốn bóng người từ đó bước ra, gồm: Di Lặc Phật Tổ, Nhiên Đăng Phật Tổ, Huyết Văn Phật Mẫu Bồ Tát và Cụ Lưu Tôn Cổ Phật.
Một luồng ánh sáng xanh hiện lên, Quảng Thành Tử, Ngọc Đỉnh Chân Nhân và các cường giả Xiểm giáo khác lần lượt hiện thân, khiến cho mọi người ồ lên xôn xao.
“Phật môn cũng tới rồi!”
"Quả nhiên Phật môn đã phân liệt.”
"Ha ha! Ngay cả Xiển giáo cũng xuất hiện, mà đám Từ Hàng đã phản bội lại đại giáo thì chắc là không xuất hiện đâu nhỉ!”
“Đây là Hỗn Độn Chung cơ mà!”
Từng luồng ý niệm va chạm nhau giữa hư không.
Cả đám đại năng giả cường đại nhìn nhau đầy cảnh giác, nhưng ánh mắt nhìn về phía Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận đã hình thành lại tràn đầy nhiệt huyết, đó là Tiên Thiên Chí Bảo - Hỗn Độn Chung đó.