Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1348: Ngươi tự tìm đường chết thì đi theo ta




Sắc mặt đốc tra trung niên hơi thay đổi, nhưng vẫn gật đầu nói: "Ta biết rồi."

Trên tửu lâu, quốc vương Nữ Nhi Quốc vô cùng thất vọng: "Ta cứ tưởng Phật Giáo đều là cao tăng đại đức như Ngự Đệ ca ca, nhưng hành vi của bọn hắn thật sự khiến ta quá thất vọng."

Trần Đại Nha gật đầu lia lịa, tỏ ý tán thành: "Ta cũng rất thất vọng. Bọ hắn giống y như Kim Thiền Tử."

Đường Tam Tạng chắp hai tay trước ngực, cúi đầu niệm: "A Di Đà Phật!"

"Ngự Đệ ca ca, ta muốn ra tay cứu nàng, nếu không kết cục của nàng chắc chắn sẽ rất thê thảm." Quốc vương Nữ Nhi Quốc nhìn Đường Tam Tạng.

Đường Tam Tạng nghiêm nghị nói: "Nữ tử sao có thể đánh đánh giết giết. Để ta!"

"Dừng tay!" Tiếng hét lớn vang lên trên đường.

Đám người vây xem trên đường nhao nhao quay đầu nhìn, cả nhà Đường Tam Tạng đã im hơi lặng tiếng xuất hiện trên đường phố, đi vào trong đám đông với dáng vẻ vừa chính nghĩa vừa nghiêm nghị. Bọn hắn đi đến đâu, đám đông rối rít tránh đường đến đó.

Đốc tra trung niên nhíu chặt hàng lông mày. Khoác áo cà sa không phải trưởng lão thì cũng là chủ trì. Đối với Đốc Sát Viện mà nói, loại người này đại diện cho phiền phức. Bởi vì hiện nay địa vị của Phật Giáo rất cao, những người đám trưởng lão này kết giao không giàu thì cũng sang, ngay cả Đốc Sát Viện cũng không muốn tùy tiện đắc tội. Hiện tại là xã hội nhân tình, nếu đốc sát đắc tội quyền quý nhiều thì công việc sẽ gặp nhiều phiền phức.

Ba tên hòa thượng Thông Tâm thì lại sáng mắt lên, nhìn quốc vương Nữ Nhi Quốc và Trần Đại Nha bên cạnh Đường Tam Tạng, âm thầm tặc lưỡi. Đây là trưởng lão của tự miếu nào mà lại ngang nhiên dẫn theo nữ đệ tử xinh đẹp như thế trên đường. Khí chất không sợ lời ong tiếng ve này nhất định là cao tăng đại đức!

Ba tên hòa thượng Thông Tâm lập tức chắp hai tay trước ngực, cung kính hô: "Bái kiến trưởng lão!"

Nữ tử núp sau lưng đốc tra trung niên lén lút nhìn Đường Tam Tạng rồi lập tức rụt đầu lại, nước mắt rưng rưng. Lại thêm một hòa thượng nữa.

"Thế mà lại dẫn theo hai nữ tử, hòa thượng này thật vô liêm sỉ."

"Các ngươi không biết rồi, nữ đồ đệ đang cứu rỗi bọn hắn thoát khỏi bể khổ."

"Vị trưởng lão này trẻ thật đấy, không biết là người của tự miếu nào."

Xung quanh vang lên từng hồi bàn tán, chỉ chỉ trỏ trỏ gia đình Đường Tam Tạng.

Thông Tâm hòa thượng vội vàng lên tiếng: "Trưởng lão, nữ tử này vay pháp tiền của tự miếu, quá hạn không trả, đội đốc tra còn bao che cho nữ tử nợ tiền không trả, lấy quyền đè người. Mong trưởng lão phân xử cho chúng ta!"

Hai hòa thượng khác cũng vội vàng cung kính nói: "Mong trưởng lão phân xử cho chúng ta!"

"Hừ!" Quốc chủ Nữ Nhi Quốc lạnh lùng hừ mũi, giọng nói bất thiện: "Đổi trắng thay đen, bôi nhọ phật pháp, hành vi này khiến ta thấy thẹn thay ngự đệ và các ngươi, đáng chịu vạn tiễn xuyên tim."

Thông Tâm hòa thượng bỗng ngẩng phắt đầu, tâm trạng nặng nề xen lẫn kinh ngạc.

Đường Tam Tạng thản nhiên cất lời: "Ta trả tiền thay nàng."

Thông Tâm hòa thượng lập tức đứng dậy, thái độ bất mãn: "Trưởng lão, việc này do trưởng bối trong tự quyết định, chúng ta không thể đáp ứng."

"Phật pháp là để độ thế cứu người, chứ không phải là cái cớ để vơ vét của cải, lại càng không phải là thủ đoạn ức hiếp bách tính.

Dẫn ta tới Bạch Vân Tự! Bần tăng muốn gặp trưởng lão trong tự miếu của các ngươi một lần."

"Ha ha!" Thông Tâm hòa thượng cười gằn: "Không biết Bạch Vân Tự chúng ta, ngươi chắc là hòa thượng giả phải không? Phật điệp của ngươi do ai phát? Người trì giới cho ngươi là ai?"

"Ta không còn ở nhân thế từ lâu." Đường Tam Tạng khẽ lắc đầu.

"Không nói nên lời, chắc chắn ngươi là hòa thượng giả. Hai vị sư đệ, bắt lấy hắn."

Thông Minh và Thông Quá đồng loạt lao về phía Đường Tam Tạng, trên gương mặt treo nụ cười dữ tợn. Tặng hai nữ thí chủ này cho chủ trì làm hai nữ đệ tử, chủ trì nhất định sẽ rất vui.

Đường Tam Tạng vung tay, một đạo phật quang phóng ra. Ầm! Hai võ tăng lập tức ngửa mặt lên trời, bay ngược trở lại, ngã bình bịch ra đất, che ngực hét thảm thiết.

Xoạt! Người chung quanh dồn dập tản ra xung quanh. Tu sĩ, đây là tu sĩ.

Hai vị đốc tra cũng lập tức nghiêm nghị, đanh mặt nhìn Đường Tam Tạng, nhưng không hề sợ hãi. Tu sĩ dám xằng làm bậy ở Trường An cũng không thoát khỏi cảnh bị bách gia đuổi giết.

Thông Tâm hòa thượng sợ đến nỗi lùi về sau một bước, không kìm được quát lên: "Ngươi... rốt cuộc ngươi là ai? Phật môn ta quảng đại, cũng có Nộ Mục Kim Cương chi lực."

Đường Tam Tạng nhìn tiểu nữ hài mặc y phục rách rưới kia, khẽ mỉm cười hỏi: "Ngươi có bằng lòng theo ta đến Bạch Vân Tự không? Bần tăng sẽ giải quyết nợ nần cho ngươi."

Thiếu nữ nhìn gương mặt Đường Tam Tạng. Hòa thượng đẹp như vậy hẳn là người tốt nhỉ? Sau khi thành Phật, Đường Tam Tạng tự có hào quang thân thiết, cho nên thiếu nữ lập tức cảm thấy người này đáng tin, bất giác gật đầu.

Đường Tam Tạng nhìn Thông Tâm hòa thượng, nói: "Phiền các ngươi đưa chúng ta đến Bạch Vân Tự!"

Thông Tâm hòa thượng cắn răng nói: "Được, ngươi tự tìm đường chết thì đi theo ta."

Đốc tra trung niên lập tức nghiêm túc nói nhỏ: "Tiểu Sơn, ngươi lập tức trở về báo cho Đại đội trưởng, nói là có khả năng ở Bạch Vân Tự sẽ xảy ra cuộc chiến giữa các tu sĩ."

Đốc tra trẻ tuổi buột miệng hỏi: "Lão đại, ngươi thì sao?"

Đốc tra trung niên xách trường đao trong tay, trả lời: "Đương nhiên là phải đi cùng bọn hắn một chuyến. Dù là tu sĩ cũng phải tuân thủ pháp luật của Đại Đường ta."

Thông Tâm hòa thượng đỡ Thông Minh và Thông Quá dậy. Ba người lạnh lùng nhìn Đường Tam Tạng rồi lập tức đi ra ngoài.