Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1321: Chắc là Phật Tổ đang ở chốn sơn thủy




Ngươi cho rằng ta là hư huyễn, thậm chí là hóa thân một kiếp không quan trọng. Nhưng ta lại cho rằng ta mới là chân thật, mà ngươi chỉ là tâm ma của ta.

Nam mô A Di Đà Phật!"

Mặt mày Đường Tam Tạng lập tức biến thành dữ tợn, Kim Thiền Tử giận dữ quát to: "Ngộ Không nói, Ngộ Không nói, rốt cuộc ngươi là sư phụ hay là hắn là sư phụ?"

Nét mặt Kim Thiền Tử trở nên dịu dàng, Đường Tam Tạng nói: "Ai là sư phụ không quan trọng, chỉ cần có lý là được.

Ngộ Không từng nói 'Phó giáo chủ viết: học tập không phân biệt người trước kẻ sau, người nào thông hiểu người đó là sư phụ'."

"Ngươi câm miệng cho ta!"

"Ngươi bắt ta câm miệng, ta mà câm miệng thì chẳng phải rất mất mặt sao?"

"Đường Tam Tạng, ta muốn băm ngươi thành nhân bánh."

"Ta chính là ngươi, ngươi cũng là ta, muốn băm ta thành nhân bánh thì phải băm ngươi thành nhân bánh trước đã."

"Ta muốn khiến ngươi hồn bay phách tán!"

Kim Thiền Tử lập tức phóng lên trời, bay về phía Tây Thiên.

...

"Khụ khụ!" Khương Tử Nha giãy giụa ngồi dậy, tay cầm tế đàn Thần Ma, xúc động nói: "Cuối cùng ngươi đã trở về."

Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn về phương Tây.

"Kim Thiền Tử, bản tọa và ngươi chưa xong đâu. Ngươi muốn giết ta, vậy thì để xem ai chết trước."

Khương Tử Nha đứng dậy, tiện tay bày một tòa trận pháp, ném tế đàn tinh xảo trong tay ra. Ầm! Tế đàn lập tức biến to, lơ lửng trước mặt hắn.

Khương Tử Nha cắn răng lấy bảo vật mình cất giấu ra. Hắn chìa tay, một chậu hoa bằng sứ xuất hiện trên lòng bàn tay. Trong chậu hoa trồng một cây nhỏ cỡ hai bàn tay, lá cây màu tím, hoa màu đỏ, lôi hỏa điện quang di chuyển trên cây. Đây là Lôi Vân Mộc - Tiên Thiên Linh Căn hạ phẩm.

Khương Tử Nha đặt Lôi Vân Mộc lên tế đàn, cung kính lạy ba vái, thành khẩn nói: "Ma thần vĩ đại tại thượng, đệ tử thành tâm dâng tế phẩm cho ngài, thỉnh cầu ma thần đến."

Xung quanh tế đàn khổng lồ tràn đầy Hỗn Độn Khí cuồn cuộn, nháy mắt đã bao vây tế đàn. Chỉ có đĩa quay vẫn đang phát sáng, giống như một cột sáng chiếu rọi trong Hỗn Độn Thế Giới.

Từng đạo thân ảnh to lớn xuất hiện trong Hỗn Độn. Thân ảnh không ngừng vặn vẹo, không thấy rõ, tựa như tọa trấn ở tận cùng thời không.

Một bàn tay to của một cự viên lông lá, một bàn tay xương khô to lớn, một bàn tay trắng trẻo như ngọc, một bàn tay vàng khổng lồ và một bàn tay dây leo khổng lồ lũ lượt từ trong thời không vặn vẹo vươn ra, cùng chộp về phía Lôi Vân Mộc.

Rầm! Trên tế đàn to lớn vang lên tiếng nổ mạnh, tế đàn rung chuyển mấy lần. Hỗn Độn Khí xoay tròn, hình thành một dòng xoáy, loáng thoáng vang lên một hai tiếng gào thét không cam lòng.

Tế đàn khôi phục lại như thường, vô số thân ảnh ma thần biến mất không còn tăm hơi. Chỉ có một hắc ảnh ngồi xếp bằng trong Hỗn Độn, đối diện với Khương Tử Nha. Trên người hắc ảnh không ngừng có từng sợi xúc tu vươn ra như xà ảnh.

"Ta là Thảo Mộc Ma Thần, ngươi có nguyện vọng gì?" Giọng nói mờ mịt xa xăm vang lên.

Khương Tử Nha không dám ngẩng đầu lên, từ đầu đến cuối vẫn luôn giữ thái độ cung kính. Hắn nói: "Lúc trước tế đàn Thần Ma vĩ đại đã trấn áp Kim Thiền Tử của Phật Giáo, nhưng hiện tại Kim Thiền Tử đã thoát khỏi vây khốn, trong cơ thể sinh ra hai nguyên thần.

“Đệ tử muốn hỏi giết chết nguyên thần của Kim Thiền Tử bằng cách nào?"

Hư ảnh ma thần vĩ đại trên tế đàn không ngừng vặn vẹo, giọng nói mờ mịt xa xôi vang lên: "Có thể bán."

Hỗn Độn Khí lập tức thu nhỏ, chui vào trong tế đàn. Tế đàn khôi phục lại như thường, thu nhỏ lại rồi rơi vào trong tay Khương Tử Nha.

Khương Tử Nha cầm tế đàn Thần Ma, đồng thời lẩm bẩm: "Bán? Bán ở đâu?"

Trong lòng nảy ra một ý, hắn buột miệng thốt lên: "Tam Giới Thương Thành."

...

Trong Đông Hải Long Cung đang tổ chức yến tiệc. Trên bàn tiệc không có nhiều người, chỉ có ba người Bạch Cẩm, Ngao Quảng, Long Mẫu.

Các Long tử Long tôn khác không được dự tiệc.

Ngao Quảng thấy Bạch Cẩm ngẩn người, bèn tò mò hỏi: "Lão đại, sao thế?"

Bạch Cẩm khẽ mỉm cười trả lời: "Không sao, ta đang nghĩ tới một cố nhân."

Hắn bưng chén rượu lên rồi nói: "Uống hết ly này."

Ngao Quảng và Long Mẫu cũng bưng chén rượu lên, uống một hớp.

...

Linh Sơn thuộc Thiên Giới, cũng nằm trong phạm vi phong tỏa ở Cửu Trọng Thiên. Nhưng để cho A Tu và Vô Thiên có thể hưởng tuần trăng mật vui vẻ, Bạch Cẩm ngầm chỉ thị mở một cánh cửa dưới Linh Sơn, cho phép Vô Thiên và A Tu có thể tự do ra vào Địa Tiên Giới. Cánh cửa này do sư đệ trên danh nghĩa của Khẩn Na La là A Y Nạp Phạt canh giữ, thoạt nhìn không khác ngày xưa.

Dưới chân Thiên Trúc, A Y Nạp Phạt ngồi xếp bằng dưới chân núi thánh sơn, nhắm mắt ngủ gà ngủ gật.

Một đạo kim quang đột nhiên xuất hiện trên thiên không.

A Y Nạp Phạt mở mắt ra, kinh ngạc nói: "Phật quang sáng ghê, là ai tới? Tam giới vẫn còn Phật Đà sao?" Hắn lập tức từ dưới đất đứng lên, trong lòng nâng cao cảnh giác.

Kim quang đáp xuống trước mặt A Y Nạp Phạt, hóa thành Kim Thiền Tử trông hơi chật vật.

A Y Nạp Phạt thốt lên đầy kinh ngạc: "Kim Thiền Tử!"

Kim Thiền Tử hét lên với vẻ mặt dữ tợn: "A Y Nạp Phạt, đưa ta đi gặp Phật Tổ."

Nét mặt A Y Nạp Phạt hơi kỳ lạ, tự chui đầu vào lưới? Hắn cười ha hả nói: "Phật Tổ không ở Linh Sơn."

"Phật Tổ đang ở đâu?"

A Y Nạp Phạt khẽ mỉm cười đáp: "Chắc là Phật Tổ đang ở chốn sơn thủy."