Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1306: Nấm kim châm




Trên chiến trường truyền tới tiếng kêu rung trời của Ma tộc, tiếng kêu thảm thiết của Thiên Thần liên tục vang lên, lui về sau từng bước.

Trên tường thành, Cô Lương đang bám vào tường thành, vội hỏi: "Thân Công Báo, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Thân Công Báo nghiêm nghị nói: "Đại nguyên soái, rút quân đi!"

Cô Lương nhanh chóng hét lên: "Toàn quân rút lui!"

Trong đại chiến, Thiên Thần ở khắp nơi tìm cách để thoát khỏi đối thủ, Châu Thiên Tinh Thần rơi xuống Cửu Trọng Quan, sau khi đến gần thì thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một Tinh Quân, rơi vào trong Thần Cung.

Thiên La Địa Võng biến mất, thiên binh thiên tướng giống như những ngôi sao băng, vụt qua Cửu Trọng Thiên.

Thất bộ chúng thần và Tư Pháp Thiên Thần cũng bay về phía Cửu Trọng Quan.

Về phần những người không kịp rút lui, tất cả đều bị yêu ma áp đảo, hoá thành từng chân linh vô hình, bay về phía Cửu Trọng Thiên.

Trên tường thành, Tôn Ngộ Không lo lắng hét lên: "Đại ca, sao lại phải rút lui, lỡ như Yêu tộc nhân cơ hội vượt qua quan ải vào cung thì sao?"

Dương Giao đáp xuống quan ải, điềm nhiên nói: "Yên tâm, có sư thúc ở đây!"

Ngao Bính cũng lo lắng nói: "Thần Tài kiếm tiền rất lợi hại, nhưng chưa chắc đã chỉ huy được chiến trận, chắc chắn Ma tộc sẽ nhân cơ hội này để truy kích.

...

Trên chiến trường, vô số Ma tộc xếp thành hàng, hưng phấn hét lên: "Giết! Giết!"

...

Đi về phía Cửu Trọng Quan lần nữa, ma khí cuồn cuộn, tà khí ngút trời.

Khuê Cương Pháp Tổ đứng dậy, cười lớn nói: "Hạo Thiên, ngươi thua rồi, tam giới đã được định sẵn là của ta."

Trên Cửu Trọng Thiên, tất cả linh thần đều được trang bị vũ khí, thiên binh thiên tướng càng thêm manh động, muốn xuất chiến bất cứ lúc nào.

Thân Công Báo vội nói: "Nguyên soái, bây giờ chúng ta phải tìm cách ngăn đại quân của Ma tộc ở ngoài quan ải."

"Được rồi!" Cô Lương gật đầu, bước ra một bước, lập tức xuất hiện bên ngoài quan ải, hai tay duỗi thẳng ra hai bên. Sau lưng hắn, từng cây nấm dài cả trăm mét trước thô sau mảnh xuất hiện dày đặc. Hồng quang trên người Cô Lương không ngừng loé lên.

"Ơ?" Tôn Ngộ Không gãi đầu gãi tai nói: "Đây là cái gì? Thần Tài muốn mời Ma tộc ăn nấm sao?"

Dương Giao cười nói: "Đến rồi, cuối cùng cũng được nhìn thấy sư thúc ra tay.

Tôn Ngộ Không, ngươi xem cho kỹ, đây chính là uy lực của Đại La, chúng ta còn lâu mới sánh được!"

Cô Lương cao giọng hét lên: "Hoà Bình Cô xuất, thiên hạ thái bình!" Một trăm cây Hoà Bình Cô bay ra vèo vèo.

Hơn một trăm cây Hoà Bình Cô bay ra, Ma Tôn của Ma Giáo đồng loạt ra tay ngăn cản

Một vị Ma Tôn phóng thương bay ngang bầu trời, một phát xuyên thủng bầu trời, thương quang sắc bén xuyên qua Hỗn Độn, giống như một thương mở trời.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, ánh sáng và hơi nóng trào ra, nuốt chửng lấy Ma Tôn đó trong ánh mắt tuyệt vọng.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

...

Hoà Bình Cô lần lượt nổ tung, ánh lửa màu trắng tràn ngập trời đất, tất cả thiên binh thiên tướng đều vô thức nhắm mắt lại, lấy tay áo che mặt, cảm thấy từng đợt không khí nóng đang đập về phía mình.

Hơn trăm đám mây hình nấm khổng lồ dâng lên tạo thành uy lực vô cùng lớn, vô số Ma tộc nhỏ yếu bị mây nấm nuốt chửng, Ma Tôn mạnh hơn cũng đang phát ra những tiếng kêu thảm thiết, có người bị dòng khí nóng rực hất bay, có người bị mây nấm cắn nuốt. Đại quân Ma tộc trông thì mạnh mẽ hung hãn nhưng dưới sức tấn công kinh hoàng của mây nấm, tất cả đều như những con côn trùng bị lời động vật ăn thịt cắn nuốt.

Thiên địa thất thanh, thần ma rung động.

“Nấm Cuồng Phong!”

Trên chiến trường, giọng nói trong veo của Cô Lương lại vang lên, phía sau lưng nàng hiện lên mấy trăm cây nấm vĩ đại, cây lớn cây nhỏ trông như những cây cột chống trời, chỉ khác là chúng có đầu nhọn.

“Đi!”

Mấy trăm đám mây nấm bay ra tứ phía, chúng tản ra luồng dao động đáng sợ với những tiếng vang “Ầm! Ầm!” Một đợt mây nấm nữa xuất hiện, ánh sáng bao trùm đất trời, Ma Tôn và những Ma tộc yếu hơn vừa mới thoát ly nguy hiểm lại một lần nữa phải nghênh đón một hồi oanh tạc của mây nấm.

Một vị Ma Tôn bị hất bay, hắn giãy dụa, cố gắng chạy trốn lại bị uy năng đáng sợ vặn vẹo không gian, vặn gãy cả cơ thể hắn, Ma tộc không thể trốn vào khoảng trống không gian.

“Nấm Đông Phong!”

“Nấm bào ngư!”

“Nấm hương siêu cấp khổng lồ!”

Các loại thần thông hình nấm liên tiếp bay ra, “Ầm! Ầm!” từng đám mây nấm lớn hay nhỏ dâng lên, tiếng nổ tung liên miên không dứt, toàn bộ chiến trường tất cả đều bao phủ trong những vụ nổ rực rỡ.

Cô Lương không quan tâm Ma tộc ở nơi nào, cũng căn bản không cần nhắm vào một đối tượng nào cụ thể, nàng cứ cho nổ bừa một chỗ như đang xử lí những đám hàng tồn chất đầy trong kho chứa, nghệ thuật nổ tung được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Cả thiên thần trên tường thành và Ma tộc đứng phía sau cánh cửa nối liền Ma Giới đều kinh hãi đến nỗi không thốt nên lời, trong đầu tất cả đều hiện lên một suy nghĩ: đây là cảnh tượng khi Chuẩn Thánh (Ma Thánh) ra tay sao?

Sau khi cho nổ tung một hồi lâu, Cô Lương vẫn chưa thỏa mãn nhưng vẫn quyết định dừng đạn nấm lại, đã lâu không được ra tay thoải mái như vậy, thật sảng khoái!

“Chết cho ta!”

“Tiện nhân, chết đi!”

Hai tiếng rống giận vang vọng chiến trường, hai Ma Tôn mạnh nhất Ma tộc từ trong đám mây nấm giãy dụa lao ra. Hai người khoác ma giáp rách nát, trên người còn lủng thủng những vết thương, kẻ nào kẻ nấy thiếu tay gãy chân.

"Bốp" Cô Lương tung chiêu, phía sau hiện lên vô số nấm kim châm.

“Nấm kim châm, đi!”

Những tảng nấm kim châm bắn ra như mưa rào, kim quang bao trùm thiên địa.

“Phụt! Phụt!” Hai vị Ma Tôn lập tức bị làm mưa ánh sáng xuyên qua, máu bắn tung tóe rồi bị những cọng nấm kim châm keo theo về phía đối diện.

Kim quang bắn vào trong đám mây nấm còn chưa tan đi.

“A!”

“A!”