Thông Thiên giáo chủ len lén liếc nhìn bọn hắn, đáy mắt ẩn giấu vẻ đắc ý. Đồ đệ của ta lợi hại như vậy, dọa chết các ngươi chưa? Tuy nhiên, bề ngoài hắn lại tỏ ra buồn bực: "Không chỉ thế.
Lúc Ma Giới mới được thành lập, Đạo Tổ từng ra tay hủy diệt Tinh Vực của Ma Giới, Thái Cổ Tinh Thần cũng bị đánh nát, mảnh vỡ Tinh Vực hội tụ lại bị phong ấn trong Ma Giới, hình thành Huyễn Hải tuyệt địa.
Vô số cường giả của Ma Giới muốn tái tạo Tinh Vực, nhưng đều bất lực trước Huyễn Hải mênh mông, bao gồm cả Ma Tổ Thánh Nhân cũng bó tay hết cách.
Nhưng sau khi Bạch Cẩm đến Ma Giới, hắn không thích Ma Giới tối tăm nên đã hạ lệnh cho cường giả trong Ma Giáo dựng võ dài trong hư không, tổ chức Ma Đạo đại hội đệ nhất thiên hạ, cho cường giả giao chiến để tập hợp khí vận thiên địa ở Ma Giới, dùng thiên địa chi lực nâng Thái Cổ Tinh Thần, trọng tố tinh không của Ma Giới.
Cả Ma Giới đều sôi trào, danh vọng của Bạch Cẩm trong Ma Giới lập tức không ai bì nổi. Chúng sinh Ma Giới có thể không biết Ma Tổ La Hầu, nhưng tuyệt đối không thể không biết giáo chủ Ma Giáo Bạch Cẩm.
Haiz, đúng là nghiệp chướng!"
Ơ... Ba vị Thánh Tôn đưa mắt nhìn nhau, năm lần bảy lượt vả mặt chúng ta rất sảng khoái sao? Vừa mới nói chúng sinh Ma Giới sẽ không thần phục Bạch Cẩm, thế mà lập tức nhảy sang vô số Ma tộc tôn kính nghe theo, hơn vạn Đại La chờ lệnh.
Vừa mới nói Bạch Cẩm có thể làm được chuyện gì to tát ở Ma Giới, thế mà lập tức kể lể Bạch Cẩm tái tạo Tinh Vực. Ngươi coi Tinh Vực là cái gì? Đất nặn hả? Sao lại cảm thấy những lời Thông Thiên nói hơi sai sai!
Thông Thiên giáo chủ kìm lòng không đậu, tiếp tục tức tối nói: "Các ngươi không biết đâu! Ma Tổ thấy đệ tử do ta dạy dỗ rất có bản lĩnh, cho nên lén thọc gậy bánh xe, muốn Bạch Cẩm bái hắn làm sư phụ. Ám chỉ không thành thì nói thẳng luôn, mềm không được thì cứng luôn. Dám cướp đồ đệ của ta, chưa từng thấy Ma Tổ nào vô liêm sỉ như vậy.
Đương nhiên là dưới sự dạy dỗ của bản tọa, Bạch Cẩm biết thế nào là lễ nghĩa liêm sỉ, thế nào là tôn sư trọng đạo. Bạch Cẩm không chịu, Ma Tổ bèn cưỡng ép. Ha ha, trong Ma Giới hết người chắc? Ngay cả đệ tử ký danh của bản tọa mà hắn cũng muốn cướp đoạt. Đúng là mất mặt."
Ha hả! Xem như ba vị Thánh Tôn đã nhìn ra. Căm tức cái gì, than thở cái gì, đều là giả hết. Đệ tử mình bồi dưỡng bị Thánh Nhân khác vô liêm sỉ đào góc tường, Thông Thiên giáo chủ đang khoe khoang đây mà. Ta đã bảo sao tự dưng hắn lại tìm chúng ta đánh bài.
Chu Tước Thánh Tôn khẽ mỉm cười nói: "Nữ tế Khổng Tuyên của ta cũng là đệ tử ký danh của giáo chủ, thường hay ca ngợi trước mặt ta là giáo chủ truyền dạy đệ tử không giấu giếm điều gì, còn nói vô cùng kính nể giáo chủ."
Thông Thiên giáo chủ cười ha hả: "Khổng Tuyên à, ta nhớ hắn. Tiên Thiên Khổng Tước chi thân, căn cơ không kém. Hồi ấy ta vốn định thu nhận hắn làm đệ tử thân truyền, nhưng thấy hắn và Bạch Cẩm chơi thân nên tùy hắn đi."
"Haiz!"
Thông Thiên giáo chủ gật gù đắc ý, rồi lại thở dài: "Vừa nhắc tới Khổng Tuyên, ta lại nghĩ tới Bạch Cẩm. Nghĩ tới Bạch Cẩm, ta liền nghĩ tới hành vi liều lĩnh của hắn ở Ma Giới, tức đến nỗi nguyên thần nhảy loạn!
Hắn mới học được chút xíu bản lĩnh từ ta, vậy mà lại tự cho rằng mình giỏi rồi, vô pháp vô thiên, làm mưa làm gió trong Ma Giới.
Chúng sinh Ma Giới cũng bất tài, lại để hắn thành công."
Ba vị Thánh Tôn đều cười ha ha gật đầu. Ta tin ngươi mới lạ, không biết trong lòng ngươi đắc ý nhường nào đâu!
Bạch Hổ Thánh Tôn đẩy mạt chược trước mặt, tươi cười nói: "Ù rồi! Đạo huynh, trả tiền đi!"
"Lại thua rồi!
Khi nào Bạch Cẩm về, ta lại đòi hắn ít tiền. Nghe nói hắn tái tạo Tinh Vực ở Ma Giới, lại nhận được vô lượng công đức. Hiện giờ hắn có nhiều Công Đức Kim Tiền hơn ta."
Thông Thiên giáo chủ lại lắc đầu thở dài, tiện tay vung một nắm Công Đức Kim Tiền ra, rơi xuống trước mặt Bạch Hổ Thánh Tôn, dáng vẻ hoàn toàn không thèm để ý.
Nụ cười trên gương mặt Bạch Hổ Thánh Tôn chợt cứng đờ, từ từ tắt ngấm. Niềm vui thắng tiền lập tức tan biến.
Thật sự là Thanh Long Thánh Tôn không chịu nổi hành vi khoe khoang của Thông Thiên giáo chủ, lập tức nở nụ cười: "Hiện tại thời gian không còn sớm, hay là chúng ta giải tán đi! Thanh Long Giới vẫn còn chút việc phải làm."
Bạch Hổ Thánh Tôn cũng gật đầu như giã tỏi: "Bạch Hổ Giới cũng có việc cần xử lý!"
Chu Tước Thánh Tôn cười khẽ: "Vậy thì đến đây thôi! Đạo huynh, chúng ta cáo từ trước."
Thân ảnh ba vị Thánh Tôn mờ dần rồi biến mất.
Trong Kỳ Bài Thất, Thông Thiên giáo chủ lẩm bẩm một mình: "Còn ai chưa tìm không nhỉ?"
Hắn cẩn thận suy nghĩ, sau đó cười ha hả nói: "Trấn Nguyên đạo hữu, Côn Bằng đạo hữu, Minh Hà đạo hữu. Đang rảnh rỗi, mời đến Vũ Dư Thiên uống trà đánh bài."
...
Trong cung điện ở Ma Giới, một ngày mới bắt đầu, mặt trời mọc ở đằng Đông, trời đã sáng rõ.
Sinh vật ở Ma Giới vẫn chưa quen với mặt trời, cơ thể bài xích theo bản năng. Trong Ma Giới không có kẻ yếu, ngay cả một cây cỏ dại cũng có ma khí. Vì vậy, cho dù không thích nghi với mặt trời, nhưng cũng không có chuyện gì to tát, cũng không có ác ma kéo cung tên bắn mặt trời.
Bạch Cẩm vừa ngáp vừa ra khỏi cung điện, ngẩng đầu nhìn vầng thái dương trên bầu trời, cười ha hả nói: "Đã lâu không thấy mặt trời!"
Hắt xì! Hắt xì! Hắn hắt xì mấy tiếng liên tiếp, xoa mũi lẩm bẩm: "Ai đang nhắc đến mình thế nhỉ?"
"Đạo hữu dậy rồi à!" Lão đạo đứng ở đằng xa, vẫy tay với Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm lập tức đi đến, chắp tay cười ha hả: "Đạo hữu, chào buổi sáng! Ngươi dậy sớm ghê!"
"Già rồi, không ngủ được! Ngươi có bằng lòng đi dạo cùng ta không?"
"Rất vui lòng!"