Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1231: Tự dưng đi ngân hàng làm chi




"Thì ra là thế. Mặc dù nhất thời bị thiên ma mê hoặc, nhưng cuối cùng vẫn có thể thoát được, có thể nói ngươi cũng là nhân tài của Đạo môn."

Ngọc Lâu lão đạo ngập ngừng hỏi: "Trong lúc phiêu lưu mạo hiểm, ta nghe nói Câu Trần Đại Đế đến Ma Giới, còn thành lập Ma Giáo.

Cho nên ta mới mạo hiểm đến đây. Ngài thật sự là Câu Trần Đại Đế sao?"

"Nếu Hạo Thiên Thượng Đế chưa sắc phong Câu Trần Đại Đế mới, thì ta vẫn là Câu Trần Đại Đế."

Ngọc Lâu lão đạo vội vàng đứng dậy chắp tay thi lễ, mừng rỡ hô: "Bái kiến Đế Quân!"

Bạch Cẩm cười ha hả: Không cần đa lễ, chúng ta đều đang ở trong Ma Giới, ngươi không cần gọi ta là Đế Quân gì hết, cứ gọi thẳng tên Bạch Cẩm hoặc là đạo hữu cũng được."

"Chuyện này, chuyện này không được đâu! Thân phận ngài tôn quý, một lão hủ như ta đâu thể với cao?"

"Không có gì là không được. Bây giờ khó khăn lắm mới gặp được đồng hương trong Ma Giới, vậy thì phải giúp đỡ lẫn nhau, gọi nhau là đạo hữu mới phải." Bạch Cẩm nhìn lão đạo bằng ánh mắt chân thành.

Ngọc Lâu lão đạo do dự giây lát rồi nói: "Thế thì lão đạo càn rỡ vậy."

Bạch Cẩm cười sang sảng: "Đạo hữu, mau ngồi đi. Ta vừa mới đến Ma Giới, vẫn cần đạo hữu chỉ điểm thêm."

Ngọc Lâu lão đạo cười khẽ: "Không dám nói chỉ điểm, ta chỉ có chút hiểu biết mà thôi." Hắn ngồi cạnh Bạch Cẩm.

Sau đó, Bạch Cẩm hỏi, Ngọc Lâu lão đạo trả lời. Hai người bàn tán rất nhiều chuyện ở Ma Giới, đa phần là Ngọc Lâu lão đạo nói, Bạch Cẩm lắng nghe.

Lão đạo cảm khái: "May mà Ma Giới hỗn loạn, không tạo thành thế cục thống nhất, nếu không thì tuyệt đối là tai họa đối với tam giới.

Đạo tâm của Ma tộc có khiếm khuyết, hoặc là tham lam, hoặc là cố chấp, bản tính khát máu thích giết chóc." Hắn lắc đầu than thở.

Bạch Cẩm gật đầu như có điều suy nghĩ. Sự tồn tại của Ma Giới tuyệt đối không đơn giản chỉ là luyện giả thành thật như Ma Tổ nói, chắc hẳn vẫn còn nguyên nhân khác.

Mãi lâu sau lão đạo mới cáo từ rời đi, trở về cung điện.

Bạch Cẩm ngồi trên sơn thạch, mỉm cười nhìn lão đạo rời đi, thầm nói trong lòng: "Tiểu Kim, ghi hình chưa?"

Một hình chiếu hư ảo mở ra trong thức hải của Bạch Cẩm, không phải là hình ảnh được chụp lại, mà là từng hình vẽ dùng đường nét chắp vá lại. Lông mày, mũi, miệng, chòm râu, y phục, phất trần, và một cây gậy gỗ tượng trưng cho chiều cao. Mỗi bộ phận đều tồn tại riêng lẻ.

Bạch Cẩm biết một số năng lực của đại năng, gọi tên sẽ cảm ứng, lưu ảnh sẽ biết ngay. Vì thế hắn không dùng pháp lực lưu ảnh, mà bảo Tiểu Kim dùng đường nét vẽ riêng từng bộ phận, hơn nữa còn cố ý vẽ khác ba phần. Nếu lão đạo này không phải đại năng thì vẫn ổn, nếu hắn thật sự là đại năng thì có thể tránh bị hắn cảm ứng được.

Ha ha!

Bạch Cẩm cũng là lão bạch hạc ngàn tỉ năm, sao có thể dựa vào mấy câu nói liền tin tưởng lão đạo này.

Huyễn Đào Ma Tôn và lão đạo cùng xuất hiện. Lão đạo không dính một hạt bụi, còn Huyễn Đào Ma Tôn thì gần như sống dở chết dở. Như vậy mà vẫn không đoán ra lão đạo này có vấn đề thì Bạch Cẩm có thể đi nhảy xuống Huyễn Hải chết đuối luôn.

"Đăng lên nhóm chat Gia đình hồng hoang thân yêu." Một mà hình hư ảo mở ra trong đầu Bạch Cẩm, trong màn hình là giao diện chat nhóm.

Bạch Cẩm: ┗(Θ﹏Θ)┛Vừa mới gặp một lão đầu đáng thương, có ai biết hắn không?

Hình ảnh vừa đăng lên đã biến mất trong nháy mắt.

Nhóm thông báo hình ảnh ngươi đăng lên đã bị trưởng nhóm xóa.

Tinh tinh tinh! Thông báo trò chuyện riêng truyền tới.

Bạch Cẩm động tâm niệm, mở thông báo trò chuyện riêng ra. Hắn bỗng trợn tròn mắt, cơ thể lảo đảo, suýt thì ngã lăn ra đất, vẻ mặt tràn đầy kinh hãi.

Thái Thượng Đại sư bá: "Đây là sư tôn, ngươi gặp ở đâu?"

Nguyên Thủy Nhị sư bá: "Đây là sư gia của ngươi, nhất định phải giữ thái độ cung kính, không được thất lễ."

Sư phụ: "Cách xa lão đầu này ra một chút, cẩn thận bị bán đấy."

Bạch Cẩm hoàn hồn, vội vàng kể lại toàn bộ sự việc sau khi gặp lão đạo, sau đó copy pate thành ba bản gửi đi, đồng thời hỏi: "Bây giờ đệ tử nên làm thế nào? Thân ở Ma Giới, lòng rất hoảng π_π"

Thái Thượng Đại sư bá: "Nếu sư tôn hóa thân đi Ma Giới thì ngươi cứ coi như không biết, tuyệt đối đừng vạch trần."

Nguyên Thủy Nhị sư bá: "Thường ngày chú ý lời ăn tiếng nói, làm tốt bổn phận của đệ tử Huyền môn."

Sư phụ: "Bảo vệ Ma Giáo của ta thật tốt."

Bạch Cẩm ngồi trên tảng đá ngẩn người, trong lòng trào dâng sóng to gió lớn, không ngừng than khổ. Một vị Ma Tổ mà ta còn không ứng phó nổi, giờ lại có thêm một vị Đạo Tổ chẳng phải là muốn cái mạng già này của ta sao?

Mấy ngày sau, Bạch Cẩm bám lấy Ngọc Lâu lão đạo như hình với bóng, nào là bàn chuyện tam giới, nào là nói về tin đồn ở Ma Giới. Dưới sự cố ý dẫn dắt của Bạch Cẩm, quan hệ giữa hai người ấm lên một cách nhanh chóng.

Trong khi đó, Huyễn Đào Ma Tôn ngày càng gấp gáp, mấy lần lén lút ra tay với Ngọc Lâu lão đạo. Kết quả là lần nào Ngọc Lâu lão đạo cũng bình an vô sự, ngược lại bản thân mình lại mặt xám mày tro, thậm chí còn bị trọng thương.

...

Bạch Cẩm ngồi ở rìa Huyễn Hải, ngắm nhìn nước biển lấp lánh tinh quang gần trong gang tấc. Hai ngón tay cầm một đồng Công Đức Kim Tiền đặt ở trước mặt, vừa nhìn tòa cung điện in trên đồng tiền vừa thở vắn than dài.

Ngọc Lâu lão đạo đi tới bên cạnh Bạch Cẩm, khoanh chân ngồi xuống rồi mỉm cười hỏi: "Bạch Cẩm đạo hữu, ngài đang nhìn cái gì vậy?"

"Ngươi có biết trên mặt kim tiền này là cái gì không?"

"Trông giống một tòa cung điện, lẽ nào là đạo cung của ngài?"

"Đây là Tử Tiêu Cung!"

Lão đạo hơi ngạc nhiên: "Tử Tiêu Cung là thứ gì? Chưa nghe bao giờ!"

"Ngươi chưa đi ngân hàng được mấy lần đúng không?"

"Ha ha! Lão đạo là quỷ nghèo, tự dưng đi ngân hàng làm chi?"