Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1200: Đạo quả của bần tăng




Sách bản đẹp được làm bởi Nhân

Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ

--------------------------

Hai mắt từ từ mờ nhạt, các loại dị tượng quanh người Kim Thiền Tử biến mất, khôi phục lại như thường, Hắn lẩm bẩm một mình: "Không đúng, tại sao chỉ có ký ức của chín kiếp, ký ức của Đường Tam Tạng đâu rồi?"

Trong đầu óc chỉ có ấn tượng sơ lược về chuyến Tây Hành lấy kinh. Hắn chỉ biết mình xuất phát từ Trường An đến Tây Thiên lấy chân kinh, trải qua chín chín tám mốt kiếp nạn, chứ không có ký ức hoàn chỉnh của Đường Tam Tạng. Trong lòng đưa ra kết luận: đạo quả biến mất chắc chắn có liên quan đến Đường Tam Tạng.

Tiếng ve kêu lảnh lót vang lên, Kim Thiền Tử lập tức biến mất trong đại điện.

Trước Đấu Chiến Thánh Phật Phật Điện, Kim Thiền Tử từ trong hư không xuất hiện đi ra ngoài.

Kim Cương Lực Sĩ gác cửa vội vàng ra nghênh đón, chắp hai tay trước ngực cung kính chào hỏi: "Bái kiến ngã phật!"

Kim Thiền Tử thản nhiên hỏi: "Đấu Chiến Thánh Phật đâu?"

Một vị Kim Cương Lực Sĩ cung kính trả lời: "Khởi bẩm Phật Đà, Thánh Phật đã quay về Hoa Quả Sơn."

"Khi vào nào?"

"Chúng ta không biết!"

Kim Thiền Tử vung tay áo, biến mất tại chỗ trong nháy mắt.

A Nan Tôn Giả đang chỉ huy Kim Cương Lực Sĩ xây dựng Đại Lôi Âm Tự mới. Trên chủ phong của Linh Sơn đang thi công, vô cùng náo nhiệt.

Kim Thiền Tử đi lên Linh Sơn, tìm thấy A Nan đang đứng trên công trường chỉ huy.

A Nan Tôn Giả vội vàng chắp hai tay trước ngực, cung kính nói: "Bái kiến Phật Đà!"

Kim Thiền Tử cũng chắp hai tay trước ngực đáp lễ: "Bái kiến Tôn Giả!"

Hắn nhìn đỉnh núi Linh Sơn như bãi phế tích rồi cảm khái: "Nghiệt đồ kia của ta phá hủy Đại Lôi Âm Tự. Chờ hắn về, để xem ta dạy dỗ hắn như thế nào. Gây phiền toái cho Tôn Giả rồi."

A Nan Tôn Giả vội vàng lên tiếng: "Thánh Phật cũng vô ý mà thôi, Chiên Đàn Công Đức Phật tuyệt đối đừng trách cứ Thánh Phật vì chuyện này."

"Hừ! Hầu tử sơn dã không được dạy dỗ, chỉ có Phật Tổ từ bi mới có thể bao dung hắn."

A Nan Tôn Giả nói sang chuyện khác: "Chiên Đàn Công Đức Phật đến đây là có việc tìm Phật Tổ sao?"

"Không phải tìm Phật Tổ, mà là tìm Tôn Giả ngươi."

A Nan kinh ngạc nói: "Tìm ta?"

Hắn vội vàng hỏi: "Chẳng hay Chiên Đàn Công Đức Phật tìm tiểu tăng có gì sai bảo?"

A Nan và Già Diệp là thị giả của Như Lai Phật Tổ, có đủ tư cách coi thường đại đa số các Phật Đà Bồ Tát khác, nhưng không dám khinh thường Kim Thiền Tử. Thứ nhất là bởi vì Kim Thiền Tử là đệ tử thứ hai của Như Lai Phật Tổ. Thứ hai là do hai bọn hắn gần gũi với Phật Tổ nên biết một số chuyện bí mật, hiện tại lượng kiếp vẫn chưa kết thúc! Nhân vật chính của nửa đầu lượng kiếp là sư đồ Kim Thiền Tử, tất nhiên là không thể coi thường.

Kim Thiền Tử giơ tay phong tỏa thời không xung quanh, nặng nề nói: "A Nan, trên khắp Linh Sơn, ngươi là người ta tin tưởng nhất. Ngươi cũng là Tôn Giả thông minh nhất Linh Sơn. Bây giờ ta đang gặp phải một việc khó, cần ngươi chỉ điểm."

A Nan không kìm được nụ cười, không ngờ đi một lần trong Luân Hồi, Kim Thiền Tử cũng luyện được Hỏa Nhãn Kim Tinh, nhìn ra bản tọa bất phàm. Hắn nói thẳng: "Mời Chiên Đàn Công Đức Phật nói."

"Haiz! Lần này trở về, ta phát hiện đạo quả của mình bị mất một nửa. Vì vậy ta muốn biết trên đường lấy kinh có xảy ra chuyện gì đặc biệt hay không. Mong A Nan Tôn Giả chỉ điểm đôi điều."

"Gì cơ? Đại La Đạo Quả của Phật Đà bị tổn hại?" A Nan giả vờ thốt lên đầy kinh ngạc.

Kim Thiền Tử nặng nề gật đầu, ánh mắt tràn đầy sát khí ác liệt: "Chắc là ta bị gài bẫy trên đường lấy kinh, ký ức của Đường Tam Tạng cũng không dung hợp với ta. Xin Tôn Giả chỉ điểm phương hướng, khi nào tìm được đạo quả ta ắt có hậu tạ."

"Chuyện này..." A Nan Tôn Giả lưỡng dự không quyết, ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Kim Thiền Tử vực dậy tinh thần, lẽ nào đối phương thật sự biết gì đó? Hắn vội vàng lên tiếng: "Mong Tôn Giả chỉ điểm."

"Chiên Đàn Công Đức Phật, việc Tây Hành lấy kinh do Quan Thế Âm Bồ Tát toàn quyền phụ trách, cụ thể thế nào thì ta thật sự không biết, cho dù muốn giúp ngươi cũng bó tay bất lực."

"Quan Thế Âm ở Nam Hải!"

Kim Thiền Tử hơi do dự. Trước khi chuyển thế, bởi vì mình trời sinh khát máu nên không hòa hợp với mấy vị Bồ Tát kia. Nói đúng ra thì mình chẳng có quan hệ tốt với mấy ai trên Linh Sơn, chỉ hợp cạ với đám Mã Nguyên Tôn Vương Phật, Phẫn Nộ Minh Vương. Nhưng nếu như A Nan cũng không biết thì bọn hắn chắc chắn cũng không biết.

"Tôn Giả có nghe thấy tin đồn gì không?"

"Quả thật ta có nghe thấy một vài tin đồn. Hồi Tây Hành từng xảy ra hai việc lớn.

Một trong số đó là không biết tại sao chưởng môn Côn Luân Khương Tử Nha lại quấy rầy lấy người đi lấy kinh không ngừng, cấu kết với yêu ma hết lần này tới lần khác, chặn giết người đi lấy kinh.

Cuối cùng, Khương Tử Nha tổ chức Vạn Yêu đại hội trên Tích Lôi Sơn, mời quần yêu ở Tây Ngưu Hạ Châu quy thuộc Ngưu Ma Vương, đại chiến với Phật Giáo. Hai bên chém giết đến sầm trời tối đất, nhật nguyệt mất tăm, Phật Giáo tổn thất nặng nề, yêu quái của Tây Ngưu Hạ Châu cũng bị diệt sạch."

Mặt Kim Thiền Tử lập tức biến sắc, Khương Tử Nha của Côn Luân Phái. Trong đầu xuất hiện thân ảnh một lão đạo bỉ ổi, vẫn còn chút ấn tượng mơ hồ. Hắn lẩm bẩm: "Lẽ nào là Khương Tử Nha tính kế bần tăng?

Đạo quả của bần tăng khuyết thiếu chắc chắn có liên quan tới hắn, nếu không thì tại sao trước kia chúng ta không thù không oán, hắn lại bám dính lấy bần tăng?"