Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1180: Phải sử dụng thủ đoạn đặc biệt




Địa Tạng Vương Bồ Tát ngập ngừng nói: "Lão sư, phản bội đại giáo không được hay cho lắm thì phải?"

"Gì mà phản bội? Chẳng phải là do Như Lai bắt nạt ngươi quá đáng sao? Cái này gọi là Phật ép Bồ Tát phản, Bồ Tát không thể không phản.

Phật Giáo là nhà của ngươi. Khi Phật Giáo vẫn còn là Tây Giáo, ngươi đã ở đó rồi. Hồi ấy ngươi tuân theo giáo nghĩa của Tây Giáo, độ hóa chúng sinh, danh hiệu Địa Tạng Vương Bồ Tát từ bi nổi tiếng khắp tam giới.

Nhưng sau đó Phật Giáo thay đổi, biến thành Tiểu Thừa Phật Giáo, một Phật Đà ngoại lai chiếm mất đài sen, chèn ép Phật Giáo bản địa các ngươi mọi đường.

Để sống sót, cũng là để phổ biến giáo nghĩa của Phật Giáo chính thống, ngươi buộc phải nhịn đau rời nhà của mình, đến Thiên Đình tìm Hạo Thiên Thượng Đế chí uy chí nghiêm cầu che chở, chỉ mong một ngày nào đó có thể phổ biến phật lý chính thống của Phật Giáo, lật đổ ách thống trị của tà phật."

Địa Tạng Vương Bồ Tát gật đầu như giã tỏi, reo lên đầy kích động: "Không sai, lão sư nói quá chuẩn, đã nói lên tiếng lòng của ta! Đệ tử cũng nghĩ như vậy."

Bạch Cẩm khẽ mỉm cười: "Bây giờ ngươi có thể lên Tam Giới Thương Thành, viết một bài văn tố cáo mười tội ác của Phật Tổ, dẫn dắt chiều hướng, sau đó có thể thuận lý thành chương đến Thiên Đình."

Từng ý nghĩ lướt qua trong đầu Địa Tạng Vương. Hắn nghĩ đến tiền tài mấy tỷ trong tài khoản của mình, dù chia cho lão sư một nửa cũng đủ cho mình tiêu xài thoải mái mấy lượng kiếp.

Hắn nghĩ đến cảnh lên Thiên Đình làm thần linh, từ nay về sau chẳng cần trông coi vùng đất Âm Sơn không thấy ánh sáng mặt trời nữa, có thể đến Thiên Đình giàu có sinh sống. Sao mà không kích động cho được! A Di Đà Phật! Không phải bần tăng thích hưởng thụ, thật sự là phật ép Bồ Tát phản!

Địa Tạng Vương Bồ Tát lập tức gật đầu: "Được, ta nghe lão sư." Phàm là tiên thần đều có ý chí kiên định, đã quyết định thì sẽ không thay đổi.

Địa Tạng Vương Bồ Tát đứng dậy, chắp hai tay trước ngực khom lưng thi lễ, cung kính nói: "Sau này tiểu tăng đến Thiên Đình xin nhờ lão sư quan tâm nhiều hơn."

"Ha ha, ngươi là đệ tử của ta, ta quan tâm ngươi chẳng phải là việc nên làm sao? Ngươi yên tâm, ta sẽ báo cho đám Hạo Thiên Thượng Đế."

Địa Tạng Vương Bồ Tát kích động hỏi: "Lão sư, ta nên đến Thiên Đình khi nào?"

"Ngươi cảm thấy thế nào?"

"Đương nhiên là cành nhanh càng tốt, ta ngu người ở Âm Sơn đủ lâu rồi!"

Bạch Cẩm ngẫm nghĩ một lúc rồi lắc đầu phản bối: "Bây giờ thì không được. Hiện tại khí vận của Phật Giáo vững chắc, ngươi muốn tách khỏi Phật Giáo sẽ cắt đứt liên kết khí vận giữa mình và Phật Giáo, chưa chắc Phật Tổ đã cho phép, hơn nữa cũng ảnh hưởng rất lớn tới ngươi.

Không lâu sau, người đi lấy kinh sẽ trở về Linh Sơn. Người đi lấy kinh quy vị là lúc khí vận Phật Giáo xao động, đến lúc đó ngươi tách ra thì sẽ giảm tổn thất của bản thân xuống mức thấp nhất, thậm chí không bị tổn thất, lại còn không dễ bị Phật Giáo phát hiện."

"Ta hiểu rồi. Vẫn là lão sư cân nhắc chu toàn, ta đi chuẩn bị đây."

"Nhớ là đừng tiết lộ ra ngoài."

"Ta biết rồi, ngay cả Đế Thính ta cũng không nói cho nó."

"Tiếc là hiện giờ ta đang ở Ma Giới, không thể giúp đỡ ngươi. Ngươi nhất định phải chú ý cẩn thận nhé!"

Địa Tạng Vương Bồ Tát xúc động nói: "Đa tạ lão sư quan tâm, đệ tử vô cùng cảm động.

Lão sư, ngài nhất định phải nói với Hạo Thiên Thượng Đế nhé!

"Yên tâm đi đi! Vi sư há có thể hại ngươi?"

Địa Tạng Vương Bồ Tát tỏ lòng cảm động: "Đa tạ lão sư! Ta sẽ ở Địa Phủ tụng kinh cầu phúc cho ngài."

...

Ở một nơi khác, Huyễn Đào Ma Tôn rời khỏi thành trì, đi tới một động phủ mở tạm thời. Tầng tầng lớp lớp pháp trận của ma tộc bao phủ động phủ.

Hắc Long Ma Tôn lập tức đến nghênh đón, vội vàng hỏi: "Đại nhân nói thế nào?"

Huyễn Đào Ma Tôn phe phẩy Đào Hoa Phiến, khẽ mỉm cười trả lời: "Đại nhân đã thu nhận ngươi. Nhưng đại nhân đang bế quan, không rảnh gặp ngươi."

Sau này việc tìm kiếm Câu Trần Đại Đế giao cho hai chúng ta phụ trách."

Hắc Long Ma Tôn sửng sốt, đồng thời thở phào, cười ha ha nói: "Đại nhân bế quan là việc quan trọng, cảm tạ huynh đệ."

Huyễn Đào Ma Tôn phe phẩy Đào Hoa Phiến, mỉm cười gật đầu.

Như lúc trước Hắc Long từng nói, thực lực của hắn mạnh hơn mình, nếu Bàn Thi Ma Tôn trọng dụng Hắc Long Ma Tôn thì cuộc sống của mình càng thêm khó khăn.

Vì vậy Huyễn Đào Ma Tôn hoàn toàn không có ý định để cho Hắc Long Ma Tôn gặp đại nhân. Thuộc hạ số một của đại nhân chỉ có thể là mình, cho dù sau này thu phục thêm thuộc hạ thì vẫn như thế.

Hắc Long Ma Tôn hỏi: "Đại nhân có gì phân phó?"

"Đại nhân lại hỏi tin tức về Câu Trần Đại Đế, dặn dò ta tra xét từng tấc Ma Giới một lần, nhất định phải bắt được Câu Trần Đại Đế."

Hắc Long Ma Tôn cất giọng nặng nề: "Như vậy xem ra đại nhân không còn nhiều thời gian."

Huyễn Đào Ma Tôn cũng gật đầu. Haiz, thời gian không đợi ma! Hắn buồn bã hỏi: "Hắc Long, về việc tìm kiếm Câu Trần Đại Đế, ngươi có ý tưởng gì hay ho không? Thật sự là Câu Trần Đại Đế quá khó tìm."

Hắc Long Ma Tôn cười khẩy: "Thần Đế của tam giới đã tới Ma Giới, trốn rất giỏi, hệt như một con chuột.

Vì mạng sống của chúng ta cũng như vì đại nhân, bắt buộc phải sử dụng thủ đoạn đặc biệt."

"Ồ, thủ đoạn gì?"

"Thu phục các Ma Tôn khác. Chúng ta nhất định phải mở rộng thế lực, càng có nhiều Ma tộc gia nhập thì chúng ta càng có thêm cơ hội tìm ra Câu Trần Đại Đế."