Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1046: Thật ra ta cũng nhúng tay vào một chút




Bạch Cẩm dạo một vòng Linh Sơn như vào nơi không người, A Tu La đang đại chiến cùng Phật Đà Bồ Tát của Phật Giáo đều như không nhìn thấy hắn.

Sau khi cứu vớt được phần lớn thiên tài địa bảo trong chiến loạn, Bạch Cẩm mới thảnh thơi rời đi, quay về Thiên Đình.

...

Quay về Thiên Đình, Bạch Cẩm mang theo một con cá chép vàng đi tới trước cửa Đâu Suất Cung, từ xa đã nghe thấy hắn lớn tiếng: "Sư bá, bá mẫu, các ngài có ở nhà không? Đệ tử Bạch Cẩm đến bái kiến.”

Thái Thượng Lão Quân đang nghiên cứu đan dược trong cung của mình đột nhiên bừng tỉnh, vội vàng kêu lên: "Kim Giác, Ngân Giác, nhanh, mau cất hết đan dược của ta lại.”

Kim Giác, Ngân Giác lập tức bận rộn thu gom hết đan dược có trong đại điện rồi giấu hết chúng đi, một loạt tiếng

"Bùm, keng, xoảng.” vang ra từ đại điện.

Đại môn của Đâu Suất Cung bật mở, Áp Long phu nhân chống nạng đi ra, vẫy tay với Bạch Cẩm bằng dáng vẻ hiền từ: "Bạch Cẩm tới rồi, mau tiến vào đi, ngươi đến không là được rồi.”

Bạch Cẩm nâng cá chép vàng trong tay lên: "Bá mẫu, đây là cá mà đệ tử mang đến biếu ngài.”

"Còn mang lễ vật làm cái gì, Đâu Suất Cung còn thiếu một miếng cơm của ngươi chắc?”

Bạch Cẩm vừa bước qua cửa vừa cười nói: "Bá mẫu, con cá này không phải vật phàm đâu, nó được ta nhờ người khác nuôi nấng tỉ mỉ lắm mới lớn được như bây giờ đấy, bình thường nó toàn ăn linh thực, uống linh thủy, ta còn mời Phật đà đại năng của Linh Sơn không ngừng tụng kinh cho chúng nó, đã sinh ra phật tính cả rồi đấy.”

Áp Long phu nhân kinh ngạc: "Một con cá mà lại tốn công như vậy sao!"

Thái Thượng Lão Quân mỉm cười bước ra từ Luyện Đan Thất, giọng nói có vẻ rất hoan nghênh: "Bạch Cẩm tới rồi!"

"Sư bá, đệ tử đến thỉnh an ngài.”

"Đến sân sau nói chuyện.”

Áp Long phu nhân nở nụ cười hiền lành: "Lí Nhĩ, ngươi xem Bạch Cẩm mang quà đến hiếu thuận đây.”

Thái Thượng Lão Quân cười gượng: "Hiếu thuận, quả thật hiếu thuận.” Nếu người mà có hiếu thế thì trả đan dược của ta lại đây ngay!

Ba người đi vào trong hậu viện, Đâu Suất Cung có kiến trúc giống các thần cung khác của Thiên Đình, đương nhiên không thể so với Bát Cảnh Cung được, nhưng cũng có nét đẹp rất riêng.

Ba người đi trên cầu gỗ bắc qua ao, phía dưới là hồ nước trong vắt chậm chầm uốn mình.

Bạch Cẩm dừng bước, nói: "Bá mẫu, ta tạm thả con cá trên tay vào trong ao này có được không?"

Áp Long phu nhân gật đầu: "Có thể, có thể, ao này cũng không có cái gì, nuôi mấy con cá còn có thứ bơi qua bơi lại cho vui mắt, rất tốt.”

Bạch Cẩm ném cá chép màu vàng trong tay vào trong ao, nó vừa vào nước lièn hóa thành ngàn vạn linh ngư nhanh chóng bơi đi, từng luồng đàn hương từ mặt hồ truyền ra.

Áp Long phu nhân kinh ngạc: "Hóa ra lại có nhiều như vậy, ta còn tưởng rằng chỉ có một con thôi đấy?"

"Đưa cho bá mẫu thì một con đâu đủ? Đương nhiên ta phải tặng tất cả những gì ta có cho ngài rồi, nếu không thì đâu thể biểu đạt hết được tấm lòng của ta với ngài.”

Áp Long phu nhân cười tươi, nếp nhăn đều giãn hết cả ra: "Đứa nhỏ này, ngươi quá hiếu thuận rồi.”

Thái Thượng Lão Quân ở bên cạnh cũng hài lòng gật gật đầu, cuối cùng cũng kiếm lại được ít đồ, thật không dễ gì!

"Đúng rồi, dạo gần đây sư bá ngươi lại luyện chế một ít đan dược, lát nữa ngươi đi xem có thích hay không thì cầm về mà ăn, coi như kẹo thôi.”

"Ái!" Thái Thượng Lão Quân run tay giật đứt một sợi râu dài, vội vàng nói: "Phu nhân, không may là đan dược của ta đều bị Ngọc Hoàng Đại Đế lấy đi hết rồi.”

Bạch Cẩm cũng vội vàng nói: "Bá mẫu, đan dược lần trước ngài tặng ta còn chưa ăn hết, lần này thôi vậy!"

Áp Long phu nhân lặng lẽ đưa tay nhéo Thái Thượng Lão Quân, nhỏ giọng nói: "Ngươi hào phóng với Ngọc Hoàng Đại Đế như vậy làm cái gì?

Hắn có là Thiên Đế thì cũng là người ngoài, có thứ tốt phải giữ cho người nhà mình trước chứ, lần sau có đan dược tốt phải giữ lại cho Bạch Cẩm hết đấy nghe chưa.”

Thái Thượng Lão Quân liên tục gật đầu: "Biết rồi, phu nhân nói rất đúng, nhất định lần sau ta sẽ chú ý.”

Áp Long phu nhân lúc này mới gật gật đầu tỏ ý hài lòng, sau lại nhìn về phía Bạch Cẩm, thân thiết nói: "Bạch Cẩm, ngươi dùng hết đan dược thì cứ nói với bá mẫu, bá mẫu chuẩn bị cho ngươi.”

"Đa tạ bá mẫu!”

"Nếu đã tới rồi thì dùng luôn cơm trưa ở chỗ này đi, vừa vặn ngươi mang theo một ít cá tôm, ta đi chuẩn bị ít đồ ăn ngon.”

"Bá mẫu, để ta làm phụ bếp cho ngài.”

"Không cần, không cần, ngươi uống trà cùng Lí Nhĩ đi.

Lí Nhĩ, lấy hết số trà quý của ngươi ra.”

"Được!”

Bạch Cẩm cung kính làm lễ, nhìn theo bóng Áp Long phu nhân rời đi.

Bạch Cẩm cùng Thái Thượng Lão Quân đi đến một góc rồi ngồi xuống.

Thái Thượng Lão Quân vuốt râu: "Lần này các ngươi gây chuyện lớn rồi đấy.”

Bạch Cẩm vội vàng nói: "Sư bá hiểu cho, việc này không có một chút liên can nào với ta cả!”

Thái Thượng Lão Quân từ chối cho ý kiến, chỉ nói tiếp: "Chèn ép Phật Giáo một chút cũng tốt, dẫu sao gần đây Phật Giáo cũng đắc ý quá rồi, Đường Tam Tạng còn chưa lấy được kinh mà chùa miếu ở Đông Thắng Thần Châu và Nam Thiêm Bộ Châu đã có mấy ngàn cái rồi.”

"Bọn hắn không nhịn nổi rồi à?”

"Đừng để ý đến bọn hắn.” Thái Thượng Lão Quân nhìn Bạch Cẩm rồi khuyên can: "Bạch Cẩm, sau này mà có thời gian thì hãy đến chỗ sư phụ và Nhị sư bá ngươi, bọn hắn lớn tuổi, cư sở mãi trong Hỗn Độn cũng cô đơn lắm, lần trước bọn hắn còn nói nhớ ngươi đấy.”

Bạch Cẩm gật đầu liên hồi: "Đại sư bá nói phải, chắc chắn mấy ngày nữa ta sẽ đi thăm sư phụ và Nhị sư bá ta.”

Thái Thượng Lão Quân vuốt râu gật đầu, giờ Đâu Suất Cung đâu có giàu! Đúng là phụ nữ chẳng hiểu đám bảo bối của ta quý giá đến mức nào.

Bạch Cẩm nói: "Sư bá, chuyện Tây Du mà thất thánh đã quyết định có liên quan rộng rãi, bởi vì nguyên nhân nào đó nên bây giờ Huyết Hải và Phật Giáo đang đánh nhau, tam giới rung chuyển, nếu không ngăn cản, chỉ sợ chuyện tây hành lấy kinh sẽ gặp trắc trở.”

Thái Thượng Lão Quân liếc Bạch Cẩm, tức giận nói: "Chỉ mỗi chuyện Huyết Hải tranh chấp với Phật Giáo?"

Bạch Cẩm giơ ngón tay lên so so một chút, ngượng ngùng nói: "Thật ra, ta cũng nhúng tay vào một chút.”

"Một chút? Đại đội chấp pháp và Phật Giáo sắp lật ngược cả Hỗn Độn lên rồi mà ngươi còn nói là một chút?"