Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1044: Nàng ấy còn giỏi hơn lão Tôn chút chút cơ




Nụ cười trên mặt Di Lặc Phật Tổ biến mất, da mặt hắn run lên, Bạch Cẩm, ngay cả Phật Tổ Như Lai cũng bị hắn cho vào tròng. Cũng may ngày xưa ta đã đoạn tuyệt quan hệ, không qua lại với hắn, bằng không sau này có khi chính ta còn không biết bản thân chết như thế nào mất, nhưng mối lo duy nhất lại là những khoản vay kia.

Nhiên Đăng Phật Tổ vẫn giữ nguyên sắc mặt, hắn nghiêm nghị: "Các vị Phật Đà Bồ Tát La Hán Kim Cương của Phật Giáo ta đâu đến lượt bọn hắn bày trò, để các vị ấy trầm luân trong Huyết Hải, bị Tu La tiêu diệt được.

Cụ Lưu Tôn Cổ Phật, Phổ Hiền Bồ Tát, Linh Cát Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, các ngươi hãy đi cứu các vị Phật Đà của Phật môn ta.”

Bốn vị Phật Đà Bồ Tát nhìn lên chủ vị, Như Lai Phật Tổ vẫn không nói một lời, hiện tại còn có thể làm sao bây giờ, chỉ có thể để Chuẩn Thánh ra tay mà thôi, vì ai cũng hiểu sự việc chắc chắn sẽ còn lớn hơn hiện tại.

Cụ Lưu Tôn Cổ Phật, Phổ Hiền Bồ Tát, Linh Cát Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát đứng dậy, hai tay chắp lại hành lễ, cung kính đáp: "Tuân pháp chỉ!"

Tại Huyết Hải bỗng nhiên có một tiếng động như chuông đồng đánh vang, mấy vị Chuẩn Thánh Phật Đà hiện lên, đại địa đại nổ vang, pháp tắc tán tụng.

Cụ Lưu Tôn Cổ Phật cất giọng: "A Tu La Vương, Phật Giáo chúng ta không có ý định đối địch với Tu La tộc, nhanh chóng lui đi.”

Tu La Vương Ba Tuần tay cầm trường đao, lạnh lùng nói: "Các ngươi bắt nạt công chúa của Tu La tộc chúng ta, hiện tại lại nói là không có ý gì, ngươi không cảm thấy đã quá muộn rồi sao?"

Nói xong liền xông lên, thần đao giống như một con thác đỏ lòm ào ào đổ xuống, như thể cả đất trời đã bị trường đao của hắn chia làm hai nửa.

Ba vị A Tu La còn lại cũng đều xông lên, thiên địa vang lên từng tiếng động vang rền "ầm”, "rầm”, Huyết Hải nhấc lên sóng lớn, bầu trời rung động, ngũ hành hỗn loạn, uy áp nặng nề đè ở trong lòng chúng sinh.

Rầm rầm! Vòm trời giống như từng lớp thủy tinh rách nát, Phật quang vặn vẹo, huyết sát trong suốt, sát niệm Tu La xông thẳng lên trời cao.

"Oong!” Một vị Bồ Tát khác đi ra.

Quan Thế Âm Bồ Tát đứng trên đám mây, cúi đầu nhìn Huyết Hải phía dưới, nàng ta ném Ngọc Tịnh Bình xuống Huyết Hải, chuyện đã đến nước này thì chỉ đành trấn áp Huyết Hải trước, cứu Đường Tam Tạng ra rồi nói sau.

Bạch Cẩm ngồi thẳng lưng trước cửa Tây Thiên Môn, trông có vẻ vẫn rất bình tĩnh: "Chính thức bắt đầu, ai trong các ngươi muốn xuống giúp Huyết Hải.”

Vân Tiêu mỉm cười đứng dậy: "Để ta đi đi! Nghe nói Quan Thế Âm Bồ Tát có năng lực hóa thân thành ba mươi ba pháp thân, ta muốn lĩnh giáo thử xem sao.” Lời vừa dứt thì người cũng đã biến mất.

"Ùm.” Ngọc Tịnh Bình vừa rơi xuống Huyết Hải, Huyết Hải đang cuồn cuộn sóng cả bỗng khôi phục bình tĩnh, từng viên xá lợi lóng lánh kim quang chui ra khỏi Huyết Hải rồi bay về hướng Linh Sơn, tiếng hô giết trong Huyết Hải dần phai nhạt, một mình Quan Thế Âm Bồ Tát đã trấn áp bạo động ở Huyết Hải.

"A Di Đà Phật! Thiết Phiến Công Chúa, từ đâu tới hãy về nơi đó đi!

Lần này là do Phật Giáo chúng ta mạo phạm, kính xin công chúa thứ tội.” Giọng nói ôn hòa của Quan Thế Âm Bồ Tát vang vọng giữa trời đất.

Sau đó là giọng của Thiết Phiến Công Chúa Vọng lên từ Huyết Hải: "Ngươi nói ta đi là ta phải đi sao? Phật Giáo uy phong quá nhỉ.”

Quan Thế Âm Bồ Tát bình tĩnh đáp trả: "Nếu công chúa không muốn đi, ta sẽ tự mình đưa công chúa trở về Huyết Hải.”

Nàng ta đưa tay chỉ về phía dưới, Ngọc Tịnh Bình dần dần phình ra lớn hơn, nó xoay tròn trên bầu trời Huyết Hải, khuấy động linh khí thiên địa, một vòng xoáy linh khí dần hình thành ngay trên Huyết Hải.

Huyết Hải bên dưới cũng chuyển động theo vòng xoáy, vô số A Tu La bị cuốn vào đó, bọn hắn quay cuồng trong Huyết Hải, tiếng gào như quỷ khóc sói tru vang lên không dứt.

Trên thiên không, sư huynh đệ Tôn Ngộ Không đang đứng quan sát mọi chuyện.

Trư Bát Giới líu lưỡi kêu lên: "Thôi rồi thôi rồi, Đại sư huynh, huynh trưởng kết bái của ngươi cưới cả công chúa của Huyết Hải á.”

Tôn Ngộ Không tò mò hỏi: "Huyết Hải này đáng sợ lắm sao?"

Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh đồng loạt gật đầu: "Vô cùng đáng sợ.”

"Sư huynh, ngươi không thấy Tu La tộc đánh cho Phật Giáo máu chảy thành sông sao?

"Nhị sư huynh, phải nói là máu chảy thành biển.”

Trong lúc Huyết Hải đang xoay tròn, đột nhiên có một một nữ tử áo trắng xuất hiện ngay trên đỉnh vòng xoáy, nàng đưa tay ra, một tòa đại trận bỗng hiện lên, đại trận xoay tròn, thiên địa cũng nhờ đó mà ổn định hơn, linh khí thiên địa ngưng tụ lại đều từ từ tiêu tán, Huyết Hải khôi phục về dáng vẻ như xưa.

Quan Thế Âm Bồ Tát khẽ nhíu mày, nàng ta duỗi tay thu lại Ngọc Tịnh Bình đã thu nhỏ, giọng nói có vẻ không vừa ý: Vân Tiêu, các ngươi không nhịn được nữa rồi nhỉ.”

Vân Tiêu tiên tử cầm Hỗn Nguyên Kim Đấu trong tay mỉm cười với nàng ta: "Minh Hà sư thúc, Đại sư huynh nghe nói có người phạm thượng nên sai ta đến trợ giúp sư thúc.”

"Đa tạ Câu Trần Đế Quân!"

Hai mắt Tôn Ngộ Không nghe xong liền sáng rực, giọng nói vô cùng đắc ý: "Các ngươi mau nhìn đi, nàng là một trong số các vị thần thuộc đại đội chấp pháp của Tư Pháp Thần Điện mà lão Tôn gia nhập đó, nàng ấy còn giỏi hơn lão Tôn chút chút cơ.”

Hỗn Nguyên Kim Đấu trong tay Vân Tiêu tiên tử bay ra, bão cát từ đâu bốc lên che khuất bầu trời, bão cát giống như một thác nước nối thẳng lên bầu trời.

Nhưng chỉ chớp mắt sau, cơn bão biến mất như chưa từng xuất hiện, Vân Tiêu cùng Quan Thế Âm Bồ Tát cũng biến mất theo đó.

Sau đó là Nam Vô Dục Lư Phật, Nam Vô Mã Nguyên Tôn Vương Phật, Nam Vô Pháp Giới Tôn Phật xuất thủ trấn áp Huyết Hải, Ô Vân Tiên mang theo vạn quân Lôi Đình xuất hiện dùng một chùy đánh tất cả bọn hắn vào hư không.

Dược Sư Lưu Ly Phật cùng Đại Nhật Như Lai Phật đang đấu với Kim Bằng.

Di Lặc Phật Tổ ra tay, bị Khổng Tuyên ngăn lại.

Nhiên Đăng Phật Tổ tự mình ra tay nhưng lại bị Triệu Công Minh ngăn lại.

Đến lúc này thì tất cả đại năng của Phật Giáo đều ra trận rồi, đại đội chấp pháp cũng dồn hết toàn quân, thiên địa mấy phen rung chuyển, Hỗn Độn trong Hỗn Độn Hải không ngừng phân chia hình thành từng thế giới rồi lại liên tiếp hủy diệt.